[ALLSAWA] NẾU SAWAMURA CẢM TÌNH!!!


Miyuki vẫn luôn túm lấy tay Sawamura kéo về phía trước, trên đường điii Sawamura muốn tránh thoát, nhưng lực độ của Miyuki lớn đến nỗi cậu vô pháp phản kháng.

Cho tới khi đến sân thể dục Miyuki mới buông tay ra,anh ngồi xuống mày nhíu chặt nhìn về phía Sawamura, người phía sau bởi vì bị anh túm đii nên cũng thuận lợi ngồi theo,ánh mắt cậu có chút trống vắng, “Miyuki_senpai là muốn giống Kuramochi_senpai giáo huấn tôi sao??? ”
Miyuki có chút bực bội vén tóc mái lênn, phải bình tĩnh một hồi mới mở miệng nói, " Tôi chỉ là muốn hỏi một chút cậu tại sao lại nói như vậy?”
Sawamura cúi đầu “ Tôi vừa rồi đã nói, không thể liên lụy đội ngũ.”
Miyuki mặt trầm xuống, “Đừng nghĩ lấy loại lý do qua loa này gạt tôi, tôi biết cậu không phải người như vậy.”
Sawamura lặng im một thời gian rất lâu, mới mở miệng nói “Chris-senpai từng nói qua, không thể tham gia trận đấu khi mang trấn thương, nếu bị thương không kịp thời chữa trị thì về sau rất khó có khả năng lại lên sân thi đấu.Chris-senpai chính là bởi vì như vậy mới…… Kominato _senpai chân bị thương phải kịp thời đi trị liệu mới có thể khỏi hẳn, chúng ta sẽ thắng trận đấu kế tiếp, đến lúc đó, Kominato_senpai liền có thể cùng chúng ta lên sân thi đấu ở Kosien.”
Miyuki ngẩn ra, ngay sau đó lại cười xấu xa ra tiếng, “Rất có tự tin nha ~ nói giống như là chúng ta đã thắng Inashiro không bằng.”
Sawamura nắm chặt nắm tay, trịnh trọng gật gật đầu, “Chúng ta sẽ thắng! Tôi sẽ dùng hết toàn lực để cho Onii-san lại lần nữa lên sân thi đấu.”
“Nga nha ~ thật đáng tin cậy a, rõ ràng không phải ace, lại nói như bản thân mình đã là ace nha ~~.”
Sawamura không để ý tới Miyuki trêu chọc, duỗi tay che ở trước ngực, thanh âm nghi hoặc hỏi “Miyuki _senpai, Tại sao vừa nãy nơi này rất khó chịu?” ( : 。:゚(;´∩;)゚:。)
Miyuki cổ họng lập tức nghẹn lại, anh nhìn khuôn mặt Sawamura đầy vẽ mờ mịt, ngực có chút nhói:(, anh chậm rãi đem Sawamura ôm vào trong lòng “Cái này a, về sau cậu liền sẽ biết, bất quá hiện tại cậu yêu cầu chính là có một cái tiền bối đáng tin cậy ôm.”
Ôm ấp ấm áp làm Sawamura nhịn không được có chút quyến luyến, cậu nhắm mắt lại dúi đầu vào ngực Miyuki, Miyuki không biết sao bên tai có chút nóng, anh ho khan một tiếng, cố tình nói sang chuyện khác “Hắc hắc, ôm ấp của tiền bối có phải hay không làm cậu thực an tâm a!”
“ Vâng, thực thoải mái.” ( : em nó thẳng thắng quá)
Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị tập kích, Miyuki nghiên đầu sang một bên “Ngu ngốc! Mau trở về ngủ, ngày mai không tập hợp đúng giờ liền không cho ném bóng!!!” Nói xong Miyuki liền đứng dậy rời đi, bóng dáng vội vã có chút giống với kiểu chạy trối chết.

Sawamura khó hiểu nhíu nhíu mày, làm sao vậy?
Sáng sớm ngày hôm sau, giám sát Kataoka hai tay khoanh trước ngực đứng ở phía trước, Takashima cùng Ryousuke đứng ở một bên, Kataoka nhìn quét một vòng, trầm giọng nói, “Đầu tiên nói một chút về thương thế của Kominato, kiểm tra phát hiện cơ bắp cẳng chân bị thương, may mà không ảnh hưởng đến xương cốt, nhưng vẫn là yêu cầu nghĩ ngơi ba bốn ngày, cho nên trận chung kết lần này, Kominato Haruichi, cậu sẽ là người đảm nhận vị trí cầu thủ chốt 2.”
Haruichi mím môi, lớn tiếng đáp, “ Vângg "
Sau đó giám sát Kataoka quay đầu lại nhìn Ryousuke, “Mấy ngày nay hảo hảo nghỉ ngơi, chờ trấn thương khỏi lại trở về!”
Ryousuke cười tủm tỉm gật gật đầu, “ Vâng, nếu giám sát đều đã nói như vậy thì cũng không có biện pháp.”

Học sinh năm 3 thần sắc lo lắng nhìn Ryousuke, ngay sau đó càng kiên định quyết tâm, bọn họ nhất định sẽ làm Ryousuke lại lần nữa lên sân đấu.

“Kuramochi, cùng Kominato luyện tập kết hợp.”
" Vângg!”
“ Các Pitcher hoàn thành xong huấn luyện cơ sở thì đến khu ném bóng, những người khác lưu lại làm huấn luyện phòng giữ.”
"Vângg!”
Tại khu ném bóng bốn đôi cộng sự đang tiến hành luyện tập ném bóng, Miyuki phụ trách Tanba, Kawakami cộng sự cùng một Catcher cùng năm, Furuya giao cho Ono mà Sawamura cùng một Catcher cũng là năm nhất cộng sự, Chris cùng Kataoka đứng ở một bên ghi nhận số liệu.

Sau khi tiếp bóng của Tanba xong Miyuki chuyển sang cộng sự cùng Sawamura, Sawamura hít một hơi thật sâu thay đổi tư thế và phương pháp nắm cầu, chân cao cao nâng lên, giống như là muốn ném bóng thẳng vào ngực Batter vậy, cánh tay dẻo giống roi đột nhiên quất ra tới, bóng từ đầu ngón tay bay ra, ở trên đường đã xảy ra biến hoá kịch liệt.

Giám sát Kataoka trầm ngâm một lát " Đây là Cutter của Sawamura sao??”
Chris gật gật đầu ánh mắt lộ vẻ vui mừng, “ Đúng vậy,quả bóng cuối cùng mà Sawamura ném ra ở trận thi đấu với Sensen chính là Cutter, hai ngày này em ấy cùng Miyuki vẫn luôn luyện tập, tuy rằng có đôi khi đường bóng vẫn là có điểm cao, nhưng em cho rằng loại bóng này là có tác dụng.”
Giám sát Kataoka không nói gì,sau khi xem xong các đường bóng khác của Sawamura mới lên tiếng “ Được rồi, hôm nay dừng ở đây ; Sawamura, cậu đi chạy bộ; Furuya và Kawakami lại ném tiếp 20 lượt nữa liền ngừng lại ; Tanba, chú ý bảo tồn thể lực.

Miyuki, Chris, các cậu đi cùng tôi.”
“ Vânggg!”
Trong phòng giám sát, Kataoka cầm bút viết gì đó ở trên, trầm giọng nói, “Về ngày mai thi đấu, tôi quyết định cho Furuya khai màn, tiếp theo là Tanba, Sawamura cùng Kawakami tôi sẽ xem tình huống thay họ lên sân thi đấu, các cậu có ý tưởng gì không?”
Chris nghiêm túc nói “ Cầu tốc của Furuya xác thật rất có uy lực, nhưng chỉ cần đối thủ quen với cầu tốc của cậu ta liền rất dể dàng đem bóng đánh bay ra ngoài.”
Kataoka hơi hơi gật đầu, “ Cho nên tôi sẽ xem tình huống thay Tanba trước tiên lên sân thi đấu, nhưng trạng thái của Tanba khi tốt khi xấu, Kawakami có khả năng sẽ bị khí thế của đối phương ảnh hưởng, thời điểm tất yếu tôi sẽ đem trận thi đấu ngày mai giao cho Sawamura.”
Chris và Miyuki ngẩn ra, ngay sau đó lại gật gật đầu, người ở bên ngoài xem đội hình Pitcher của Seidou thập phần phong phú, nhưng chỉ có chính bọn họ mới biết được, trong trường hợp quan trọng không có lấy một cái Pitcher có thể chân chính gánh nổi đại cục.


Cutter ball của Tanba ném rất tốt nhưng Fastball thực dễ dàng bị đánh bay ra ngoài trạng thái phi thường không ổn định; tính cách của Kawakami quá mềm yếu, dễ dàng bị khí thế đối phương ảnh hưởng; Furuya khả năng khống cầu rất kém chỉ cần quen với cầu tốc của cậu ta liền có thể đem bóng của cậu ta ném đánh bay ra ngoài.Như vậy xem xét xuống dưới có thể nói Pitcher ổn định nhất của Seidou hiện giờ chính là Sawamura,tư thế ném bóng kì lạ khiến Batter không nhận ra được thời gian chuẩn sát khi ném bóng, khả năng khống cầu cực tốt, hiện tại lại nắm giữ Cutter, cũng khó trách giám sát Kataoka sẽ có cái ý tưởng này.

Miyuki tự hỏi một lúc sau đó mở miệng nói, “Em cho rằng có thể trước giữ lại Cutter của Sawamura,dù sao đối phương cũng không biết Sawamura biết ném bóng biến hoá, ở thời điểm tất yếu nó có thể hướng quyền làm chủ trận đấu về phía chúng ta ”
“ Được,Miyuki bốn Pitcher liền giao cho cậu.”
“ Vângg!”
Sau ngày hôm đó, trong lòng tất cả mọi người ở Seidou đều tự hiểu rõ mà lãng tránh Sawamura, tuy rằng bọn họ biết Sawamura cũng không có làm sai nhưng vẫn là không có biện pháp cứ chiếu theo lẽ thường mà đối mặt với cậu.

Năm 3 lý giải cách làm của Ryousuke cũng vì anh mà cảm thấy không cam lòng, năm 2 nghe thấy lời nói lúc đó của Kuramochi trong lòng khó tránh khỏi có chút khúc mắc, năm nhất tân sinh chỉ là đơn thuần có chút bực bội lời nói ngày đó của Sawamura.

Khu đánh bóng trong nhà, Ryousuke an tĩnh ngồi ở một bên giúp em trai tập đánh bóng, Haruichi nhấp chặt môi, mỗi lần huy bổng mang theo vài phần ý vị phát tiết.

“Haruichi, ngày mai thi đấu cậu tính toán lấy trạng thái như thế này lên sân sao?” Ryousuke dừng lại động tác, thanh âm có chút nghiêm khắc.

“ Onii-chan ……”
“Giám sát lựa chọn cậu là tin tưởng cậu, cho nên cậu đang rối rắm cái gì, cảm thấy chính mình không có năng lực sao?”
Haruichi vội lắc lắc đầu, “Không, không phải!”
" Vậy tại sao lại thất thần như vậy? Nếu không nghĩ lên sân liền nói ra, còn có rất nhiều người chờ thay thế cậu.”
Ánh mắt của Haruichi trở nên kiên định “Không, em có thể!”
Ryousuke cười khẽ “Vậy đừng lộ ra loại vẻ mặt này a, ngu ngốc!”
" Em đã biết, anh hai.”

Ryousuke đem quả bóng trên tay ném tới một bên, “Được rồi,cậu đi tìm Kuramochi giao lưu một chút đi, ngày mai cùng cậu ta phối hợp tốt chút.”
“ Được, còn anh?”
“ Tôi ngồi đây một lát rồi trở về.”
“ Vâng ạ”
Haruichi đi rồi, Ryousuke nhàm chán nhìn quả bóng chày trên tay,lên tiếng nói chuyện với không khí “Xuất hiện đi, cậu còn tính toán ở bên cạnh xem bao lâu?”
Vừa dứt lời, có một người chậm rãi từ ngoài cửa đi vào, Ryousuke nhướng mày, “Nga nha, là Sawamura à, làm sao vậy, có việc sao?”
Người tới đúng là Sawamura, cậu thẳng tắp đi đến đối diện Ryousuke ngồi xuống mở miệng nói: “Senpai,em sẽ không xin lỗi, em không cảm thấy chính mình làm sai.”
Ý cười trên mặt Ryousuke gia tăng, anh giơ lên tay rõ nhẹ lên đầu Sawamura “ Thái độ đối với tiền bối quá kiêu ngạo.”
Sawamura mím môi, tiếp tục nói, “Tiền bối hai ngày này hảo hảo nghỉ ngơi, qua hai ngày vết thương lành lại là có thể cùng mọi người tiến Koshien.”
Ryousuke trầm mặc một lát, đột nhiên cười khẽ ra tiếng “Nghe cậu nói lời này tổng cảm giác có chút khó chịu.” Anh vốn định đập tên nhóc hậu bối kiêu ngạo trước mắt một tay, lại đột nhiên ngây ngẩn cả người, biểu tình trên mặt Sawamura có chút…… kỳ quái, cậu ban đầu là người lãnh đạm như vậy sao?
Không đợi Ryousuke nhìn kỹ, Sawamura liền cúi đầu, cậu chậm rãi nói “Chris-senpai nói qua không thể mang trấn thương lên sân thi đấu, như vậy sẽ tăng thêm thương tính, nghiêm trọng có khả năng cả đời cũng không được đánh bóng chày, tiền bối…… Onii-san chỉ cần hảo hảo nghỉ ngơi là được, đến lúc đó chúng ta là có thể cùng đi Koshien, onii-san phải dưỡng thương thật tốt mới có thể tiếp được bóng của em khi bị người khác đánh bay.


Thần sắc Ryousuke nhu hòa xuống, thương thế của anh tuy rằng không nghiêm trọng, nhưng cũng là không có biện pháp lên sân thi đấu, muốn nói một chút cảm giác cũng không có là không có khả năng, nhưng anh không trách Sawamura, chỉ đổ thừa chính bản thân mình, đây là năm cuối cùng ở thời cao trung của anh, cũng là cuối cùng một lần cơ hội, anh quá muốn cùng các đồng đội tiến Koshien.

Mấy ngày nay tuy rằng anh không có biểu hiện ra ngoài, nhưng nội tâm vẫn là thập phần nôn nóng, nhưng hiện tại mạc danh lại nhẹ nhàng không ít, nhìn thiếu niên trước mắt thần sắc nghiêm túc,ý cười của Ryousuke càng gia tăng, anh vương ngón tay gõ nhẹ vào trán Sawamura “Quá kiêu ngạo, cậu đây là nghĩ tôi không gượng dậy nổi sao??? cảm thấy tiếp không nỗi bóng???? Rất có gan đấy, Sawamura ~~~~”
“Em…… Em không có.”
“Không thêm kính ngữ.”
“Phi thường xin lỗi, em không có cái kia ý tứ.”
“Nghe không thấy nga ~~ quá nhỏ giọng~~ ”
“……”
______ Phòng hội nghị cao trung Inashiro ________
Các thành viên đội chính tuyển toàn bộ tập trung ở đây nghe giám sát phân tích tình báo của Seidou.


Bất đồng với cao trung Seidou, Inashiro có tuyệt đối Ace - Tokyo đệ nhất Pitcher Narumiya Mei, bọn họ cũng không lo lắng phòng thủ, bọn họ tin tưởng thực lực của Narumiya Mei, cho nên càng thêm chú ý cách phá vỡ các Pitcher của Seidou.

Carlos hứng thú cười cười, “Ai ~ Pitcher của Seidou thật đúng là phong phú a,nhiều Pitcher như vậy.”
Hideaki mặt âm trầm “Carlos, đem chân để xuống đi.”
“Đừng như vậy nghiêm túc ~”.

ngôn tình sủng
Ace Catcher kiêm Batter thứ 4 Harada ho khan, ý bảo hai người an tĩnh lại.

“ Ace Seidou Tanba Cutter ball phi thường sảo quyệt, nhưng Fastball thật dễ đàng đánh ra đánh, dàn Batter có thể nhắm chuẩn Fastball của Tanba ; năm 2 Pitcher Kawakami khả năng khống cầu rất tốt nhưng cầu tốc cũng bình thường ;Pitcher năm nhất Furuya Satoru tốc độ bóng rất nhanh nhưng khả năng khống cầu kém, chỉ cần làm quen cầu tốc của cậu ta đem bóng đánh bay cũng là chuyện sớm hay muộn; cuối cùng một cái, pitcher thuận tay trái học năm nhất Sawamura Eijun,khả năng khống cầu ổn định, có thể đem bóng ném chính xác vào các góc trong vùng zone mà cậu ta muốn, đuôi bóng cũng rất đầy đủ, tư thế ném bóng đặc thù làm Batter khó phân biệt thời gian ném bóng.”
Carlos cong cong môi, quay đầu nhìn về phía Narumiya, “ pitcher thuận tay trái, giống như cậu đó,Mei ”
Narumiya khó chịu liếc mắt nhìn anh“Carlos, đừng dựa vào tôi gần như! Còn có chỗ nào giống nhau! Bất quá chỉ là một tên tiểu quỷ năm nhất!”
“ Cậu đang tức giận.” Hideaki bình tĩnh chỉ ra sự thật.

“Mới không có! Ngày mai tôi sẽ làm cho cái tên nhóc tiểu quỷ kia hảo hảo xem rõ ràng chênh lệch của cậu ta và tôi!” Sau khi nói xong Narumiya làm ra vẻ buồn ngủ, ngáp một cái “Buồn ngủ quá a, tôi có thể đi ngủ chưa?”
Harada cũng không ngẩng đầu lên liền đáp lại “Chờ cậu đem đặc điểm Batter nhớ rõ là được.”
Narumiya bĩu môi “Batter thứ nhất Kuramochi, tuy phải chú ý tốc độ của cậu ta nhưng nếu cậu ta không chiếm được chốt thì không thành vấn đề ; Batter thứ 2 là Ryousuke tiền bối là một Batter thập phần đáng sợ, loại bóng gì anh ta cũng có thể đánh ra được ; Batter thứ 3 Isaahiki tiền bối mặc kệ bóng có lọt vào zone hay không anh ta vẫn ra tay với quả đầu tiên ; Batter thứ 5 Masuko tiền bối am hiểu đánh thẳng cầu ; nếu các chốt có người phải đặc biệt chú ý Batter thứ 6 Miyuki và người đặc biệt phải chú ý đề phòng đó là Tetsu tiền bối.

Năm trước bị anh ta đánh ra một hít vô cùng xinh đẹp, nếu có thể trấn trụ anh ta thế trận của trận đấu sẽ hướng về phía của chúng ta.

Còn có chuyện gì yêu cầu tôi biết nữa sau???”
“Đã không có,phải mát xa xong mới có thể đi ngủ.”
“ Được,tôi đã biết.” Narumiya cười xua xua tay nhưng khi quay người lại biểu tình nhanh chóng trở nên nghiêm túc,mặc kệ là ai có giỏi cứ tới đây!!!!!.


Bình luận

Truyện đang đọc