ALPHA NHÀ TÔI CÓ CHÚT O



Edit: Hạ Du
Lúc nhận được điện thoại lần nữa Đường Tân đã lên tới đường sắt cao tốc.

Đi máy bay tốn quá nhiều thời gian chờ đợi, vả lại cậu cũng sợ có chuyện gì bác sĩ không liên lạc được mình nên lựa chọn đi đường sắt cao tốc chứ không đi máy bay.

Khi nhận được điện thoại cậu cảm thấy may mắn về lựa chọn của mình.
Làm thế nào để trấn an Alpha kỳ dịch cảm?
Dỗ.
“Tiết Chước, em nghe thấy không?” Không nghĩ sẽ được đáp lại nhưng Đường Tân vẫn dùng âm thanh mềm mại dụ dỗ nói: “Có phải bây giờ em rất khó chịu không, chúng ta để bác sĩ tiêm một mũi cho em được không.

Nghỉ ngơi một chút, em mở mắt ra lần nữa là anh tới rồi.”
Tại lúc nghe được âm thanh của Omega, nồng độ tin tức tố của Alpha lại tăng cao.
Beta canh giữ phòng bệnh rón rén mở cửa, thử dò xét đi từng bước tới góc phòng.
Cuối cùng Alpha cũng ngẩng đầu lên, có phản ứng.

Đôi mắt anh mông lung, rõ ràng còn chưa khôi phục ý thức như bình thường, trong tay siết chặt một hộp miếng dán ngăn màu hồng.

“Nhé, ngoan chút, đừng công kích bác sĩ nhé?”
Beta đã tới gần Tiết Chước lấy thuốc trấn an tra.

Nhưng lúc hắn đang định tiêm thì Tiết Chước đột nhiên có phản ứng.
Một tay Tiết Chước ngăn bàn tay cầm ống tiêm của Beta ngăn hành động của hắn lại, một tay khác theo thói quen muốn đánh tới.

Trong chớp mắt này, anh nhớ tới dặn dò vừa nãy của Omega.
“Đừng công kích bác sĩ.”
“Tỉnh lại là anh đã tới rồi.”
Tiết Chước dừng động tác của mình lại, yên lặng cầm ống tiêm tự tiêm cho mình, lại vùi vào góc tường bất động.
Vốn Beta đã làm xong chuẩn bị phản kích, ai biết Alpha lại đột nhiên thu tay, hắn không kịp phản ứng nên trực tiếp ngã xuống đất.
Beta: “…”
Cái này có thể tính vào tai nạn lao động không.
Mặc kệ có thể tính vào tai nạn lao động không, cũng may tình huống Tiết Chước đã ổn định rồi.

Bác sĩ thở phào nhẹ nhõm, bây giờ chờ Omega tới trấn an là xong.

Sau khi bác sĩ thấy tình huống Tiết Chước ổn định lại mới liên lạc với người nhà anh, ai biết nhà bên kia xưa giờ đều nuôi thả con trai, hoàn toàn không có ý định tới bệnh viện.

Sau khi bị các sĩ trách mắng một trận, đầu bên kia yên lặng một lúc lâu, sau đó bày tỏ sẽ đưa Đường Tân tới bệnh viện.
Vì vậy Đường Tân đi nửa đường lại bị đuổi xuống khỏi đường sắt cao đông, phương tiện giao thông đổi thành máy bay tư nhân.
Đường Tân: …
Hình như nhà bạn trai nhỏ của cậu không quá giống bình thường.
Chiếc máy bay tư nhân này cũng làm tâm tình lo lắng của cậu trở nên bình ổn hơn nhiều.
Bởi vì đổi phương tiện nên đến nơi sớm hơn dự tính hai tiếng, vì vậy Đường Tân thu hoạch được một bạn trai nhỏ đang trong trạng thái ngủ mê man.

Lần này không nghĩ nhiều về gia đình Tiết Chước là thế nào nữa, dáng vẻ bạn trai nhỏ đáng đáng thương thương nằm trên giường bệnh không có ý thức làm lòng Đường Tân mềm nhũn.
Sau khi hỏi thăm bác sĩ, chắc chắn bản thân có thể tiến vào, Đường Tân đeo dụng cụ phòng hộ tuyến thể lên rồi tiến vào phòng cách ly.
Vị sữa ngọt ngào tràn ngập cả căn phòng, nồng độ quá cao dẫn tới vị ngọt có chút đắng.

Mùi vị phê đắng vừa tiến vào, Tiết Chước trên giường lập tức mở mắt ra, xoay người xuống giường, không có chút dáng vẻ đã tiêm thuốc trấn an, sải bước đi về phía Đường Tân ở cửa.
Ôm lấy Omega vị cà phê vào lòng, Tiết Chước để cằm lên đỉnh đầu Đường Tân, nhắm mắt nghỉ ngơi.


Sau một lát lại thấy tư thế này ôm quá lỏng, trực tiếp nửa ngồi xổm rồi ôm Đường Tân lên.
Đột nhiên bay lên không trung làm Đường Tân sợ hết hồn, chưa kịp kinh hoảng đã bị Tiết Chước ôm vững vàng trong ngực.
Cho dù là kỳ mẫn cảm nhưng khi ôm cậu Alpha vẫn vô ý khống chế lực đạo, bảo đảm Đường Tân sẽ không cảm thấy khó chịu.
Chỉ đứng ôm một lúc, Đường Tân cọ cọ mặt Tiết Chước nhẹ giọng bảo anh đưa mình về giường nằm.
Tiết Chước bước nhanh về giường, bản thân ngồi xuống rồi đồng thời đặt Tiết Chước trên đùi.
Omega nhỏ hơn anh không chỉ một vòng, ôm vào ngực không tốn chút sức nào.
Alpha kỳ mẫn cảm cần tin tức tố Omega trấn an.

Đường Tân lập tức khống chế thả tin tức tố ra.
Nơi có tin tức tố nồng nhất đương nhiên sẽ lấy được sự chú ý của Alpha, chóp mũi đụng vào dụng cụ phòng hộ, Tiết Chước có chút nóng nảy đặt cằm lên vai Đường Tân
Đường Tân cảm nhận được tâm trạng của anh, trong lòng có chút rối rắm.
Cậu không cảm thấy bài xích với tin tức tố của Tiết Chước, nên giờ tạm thời ký hiệu có phải là…
Thật ra lúc cậu bắt đầu cân nhắc chuyện này thì kết quả đã là quyết định.

Không suy nghĩ quá lâu, Đường Tân tháo dụng cụ bảo vệ tuyến thế xuống.

Giống với Omega ở kỳ phát tình, Alpha ở kỳ mẫn cảm có thể thông qua ký hiệu tạm thời để giải quyết tình huống.
Cảm giác tuyến thể bị liếm không ngừng quá kích thích, tay Đường Tân nắm chặt quần áo Tiết Chước, nén lại dục vọng muốn chạy trốn của mình.

Cậu làm chuẩn bị tâm lý nửa ngày, ai ngờ Alpha chỉ không ngừng liếm tuyến thế cậu, cũng không có động tác tiếp theo.
Đường Tân:?
Omega có chút mê man nghiêng đầu nhìn Alpha phía sau lưng, không hiểu sao anh lại không tiếp tục.
“Đàn anh…” Tiết Chước lẩm bẩm, xem ra đã khôi phục ý thức.
Anh thuận thế ôm Đường Tân nằm xuống, sau đó vào lúc Đường Tân chưa kịp phản ứng sát lại cậu, đầu dụi dụi vào ngực Đường Tân.
Đường Tân mê man, vô thức ôm lấy A nhỏ vị sữa ở trong ngực.
Chỉ nằm vậy một lúc, Đường Tân vuốt vuốt tóc Tiết Chước trấn an, hỏi: “Không ký hiệu sao?”
TIết Chước hừ hừ hai tiếng bảo không muốn.
“Đàn anh, anh ôm em một tí là được rồi.”
Lúc anh vừa phân hóa thành Alpha đã bị người nhà ném vào quân đội huấn luyện, bây giờ loại khó chịu này vẫn có thể nhịn một chút, sao có thể để đàn anh chịu đựng sự không thoải mái bị anh ký hiệu chứ.
Hết việc này tới việc khác, bây giờ cũng đã muộn.

Hai người cũng không có khẩu vị ăn uống gì nên dứt khoát trực tiếp ôm nhau ngủ.

Ngày hôm sau tình huống Tiết Chước đã ổn định, ít nhất anh không còn xuất hiện tình huống ý thức không rõ.

Nhưng mà vẫn không tự chủ tới gần Đường Tân, hơn nữa dục vọng chiếm hữu còn mạnh chưa từng có, bệnh viện cho người đưa cơm tới anh đều sẽ ngăn ánh mắt người khác nhìn về phía Đường Tân.
“Kỳ mẫn cảm sẽ kéo dài khoảng mấy ngày?” Đường Tân có chút không biết làm sao, cứ thế này không gặp được người khác cũng không phải là chuyện tốt.
Tiết Chước sờ sờ tay Đường Tân, tránh ánh mắt của cậu, từ từ trả lời: “Ngày mai đàn anh có thể về rồi ạ.”
Đường Tân: …
Hai bàn tay cậu ôm mặt Tiết Chước để anh đối mắt với mình, đúng như dự đoán nhìn thấy vành mắt đỏ ửng của anh.
“Ngoan, anh không chê em phiền đầu, anh chỉ hỏi chút thôi, nhé?”
Thế này coi như cậu đã thấy được trình độ nhạy cảm của nội tâm Alpha trong kỳ mẫn cảm, hơn nữa Tiết Chước còn siêu tủi thân âm thanh rầu rĩ khóc hu hu.
“Vâng.” Tiết Chước không nói tin hay không, chỉ là một tay siết siết hai tay Đường Tân, một tay khác sờ mặt cậu, vẻ mặt phức tạp.
Được rồi, trong lòng Đường Tân muốn đỡ trán, không biết lại rơi vào vòng suy nghĩ luẩn quẩn gì rồi.
Không đợi Đường Tân suy nghĩ nhiều, Tiết Chước đã có hành động.

Đột nhiên anh sát lại gần mặt Đường Tân, đầu tiên là hôn gò mà, rồi từ từ dời xuống bên môi, cuối cùng rũ mắt nhìn vẻ mặt Đường Tân.

Thấy cậu không từ chối mới tiếp tục động tác tiếp theo.

Cuối cùng Tiết Chước hôn lấy đôi môi Đường Tân, khác với trước đây là vừa chạm đã lui, anh không ngừng liếm, thâm chí khẽ cắn môi dưới Đường Tân.
Chóp mũi hai người đụng nhau, khuôn mặt đối diện, Đường Tân có thể thấy được ẩn nhẫn và quan tâm trong mắt Tiết Chước.

Cậu không tự chủ mở khớp hàm ra, làm xong chuẩn bị nghênh đón bước xâm chiếm tiếp theo.
Cảm nhận được động tác của Đường Tân, khuôn mặt Tiết Chước lộ vẻ tươi cười, sau đó vô cùng dịu dàng tìm kiếm vào bên trong.
Hôn xong, rõ ràng tâm trạng Tiết Chước đã tốt hơn rất nhiều, nồng độ tin tức tố cũng khôi phục như bình thường.
Rõ ràng độ nguy hiểm đã hạ xuống, bệnh viện phái người tới mời bọn họ ra ngoài, dù sao loại phòng như phòng cách ly hiện nay vẫn luôn thiếu thốn.
Bị đuổi ra khỏi bệnh viện, tâm tình Tiết Chước rất tốt, trên cổ anh dám miếng ngăn hiệu quả mạnh Đường Tân nhờ y tá bệnh viện mua được, quần áo trên người cũng vương vị cà phê đắng trên người Đường Tân, cảm giác cả người đều được bọc trong tin tức tố của cậu.
Nhưng mà kỳ mẫn cảm vẫn phải về nhà cách ly, độ nguy hiểm của Tiết Chước chỉ hạ xuống mức có thể xuất viện, còn chưa tới mức có thể tùy ý đi lại trên đường phố..


Bình luận

Truyện đang đọc