BẮC TỐNG PHONG LƯU

Lý Toàn Thánh thấy hình hình có vẻ không đúng lắm, ông ta biết đối phương có thể sẽ dùng loại hỏa khí đáng sợ này để yểm trợ cho binh sĩ lên bờ, liền lệnh cho binh sĩ phía sau lùi về trăm bước.

Hàn Thế Trung thấy cung thủ phía trước đều rút về phía đằng, liền phất mạnh lá cờ đỏ, những binh sĩ chuẩn bị châm lửa, trông thấy chỉ thị đều lập tức giơ cao đuốc, đồng thời lùi lại năm bước.

Việc châm lửa này vô cùng được coi trọng, giữa việc chuẩn bị sắp xếp và phóng hảo tiễn cũng có rất nhiều nội dung.

Hàn Thế Trung cười ha ha nói:

- Tên nhãi, nếu ngươi không đem mấy tên lại đây, vũ khí bí mật này của ta sao lại có thể dễ dàng phóng ra được.

Rồi ngay sau đó y lại ra lệnh, sai hạm đội từng bước tiếp cận lại gần hơn.

Nhóm công binh thấy cung thủ của đối phương bỗng dưng bỏ chạy liền lập tức tiếp tục công việc dang dở, cầu nổi và hạm đội cùng nhau tiến hành công việc.

Lý Toàn Thánh thấy kẻ thù không bắn tên nữa, trong lòng thầm rủa Hàn Thế Trung quá giảo hoạt, lại xem thấy hạm đội của đối phương hành động cẩn trọng, trong thời gian ngắn ngủi thật không có biện pháp nào để xử lý. Nếu lúc này xông lên, vậy chẳng phải là làm bia ngắm bắn không công cho người ta à.

Một viên đại tướng bên cạnh tiến đến lo lắng nói:

- Đại tướng quân, quân địch sắp lên bờ rồi, chúng ta phải đối phó ra sao đây?

Lý Toàn Thánh trầm ngâm một hồi, đáp:

- Nếu bây giờ chúng ta xông lên chém giết, cũng chỉ có thể dựa vào cung tên mà giết địch, nhưng cung nỏ của quân địch lại mạnh hơn so với chúng ta, xông lên chẳng khác nào ngớ ngẩn tự tìm chỗ chết, xem ra không thể ngăn cản kẻ địch lên bờ được rồi.

- Ai dà, vậy----vậy làm làm thế nào mới được?

Lý Toàn Thánh nheo mắt nói:

- Chỉ có thể đợi đến sau khi kẻ thù lên bờ rồi mới xuất kích bao vây tiêu diệt chúng.

Trong lòng ông ta nghĩ một khi hai bên giao chiến, hạm đội của quân Tống sẽ không dám bắn tên bừa bãi, vì thế ông ta tập trung toàn bộ kỵ binh hai bên, lại lệnh cho bộ binh ở phía trước đợi lệnh, chờ đến lúc nhóm đột kích của quân địch lên bờ liền giáp công theo ba đường.

Chỉ cần ngăn được hạm đội này, Lý Toàn Thánh sẽ nắm chắc trong tay việc bảo vệ con đường có ba chiếc cầu nổi, dù sao cầu nổi cũng chỉ rộng đến vậy, chỉ có thể để từng đấy người xông lên cùng lúc, vậy chẳng phải là gặp một tên giết một tên, dễ phòng ngự khó tấn công ư.

Trên thuyền, Hàn Thế Trung thấy quân địch không có động tĩnh gì, trong lòng y đã đoán được ra ít nhiều, y lại hạ lệnh đưa thuyền tiến vào cách bờ Bắc chỉ một trăm bước, lại triển khai hạm đội tới, mấy trăm chiếc thuyền nằm ngang trên mặt sông Phú Lương, khí thế vô biên.

Thống soái hai bên so tài trí dũng, nhưng kẻ thắng người thua vẫn phải chờ xem kết quả cuối cùng.

Bởi binh lính Nam Ngô đã lùi về sau phòng thủ, mang lại cho công binh không gian rất rộng, chiếc cầu nổi cách bờ bắc chỉ còn chừng 5~60 bước.

Hàn Thế Trung biết rằng tiếp tục chờ đợi thì quân địch cũng không ló mặt ra tìm đường chết, y ra lệnh cho quân đột kích đổ bộ.

Hơn mười chiếc trống trận nổi lên cổ vũ sĩ khí cho các chiến sĩ trên tiền tuyến.

- Giết!

Người vẫn ở trên thuyền. Binh sĩ đội đột kích phát ra tiếng thét đinh tai nhức óc, khí thế này chắc chắn áp đảo đối phương.

Lý Toàn Thánh vẫn đang án binh bất động.

Chỉ có 80 chiến thuyền tầm trung và cỡ lớn thả neo dừng cách bờ Nam khoảng 100 bước, còn lại các chiến thuyền đều như tổ ong vò vẽ cùng nhau xông về phía bờ Nam.

Nhóm công binh cũng thừa cơ nối cầu về hướng bờ Nam.

- Giết!

Chỉ thấy bờ Bắc trùng trùng điệp điệp binh sĩ quân Tống bước lên cầu nổi, xông về phía bờ Nam.

Rầm rầm rầm!

Giây phút chiến thuyền cập vào bờ, binh sĩ Đại Tống có chút bất an nhảy lên bờ.

Lý Toàn Thánh đợi đến khi đội đột kích của quân Tống đã lên bờ được một nửa, lập tức hạ lệnh cho binh lính xông lên.

- A---!

Nam, đông, tây ba phía đột nhiên trào ra không ít kẻ địch.

Khóe môi Hàn Thế Trung khẽ nhếch lên một tia cười lạnh, cờ đỏ phất xuống.

Chiu chiu chiu!

Hơn ngàn mũi tên phun ra ánh lửa bay về phía bờ Nam, biểu diễn hoàn hảo trên không trung, đồng thời bao trùm lên ba cây cầu nổi ở phạm vi trong vòng 200 bước.

Cùng lúc đó, những chiếc Sàng tử nỏ đã được cải tiến trên những chiếc thuyền chiến tầm trung bắn tên hướng về phía kỵ binh hai bên. Chỉ thấy một mũi tên có thể xuyên qua bụng ngựa đem cả người lẫn ngựa ngã ra xa đến mấy thước là có thể thấy được uy lực của chiếc nỏ này.

Khi binh lính Nam Ngô phía trước đã xông lên đến một nửa, liền thấy những mũi tên rợp trời cắm xuống, trùng trùng điệp điệp, đến chỗ trốn cũng không có, không còn cách nào khác, chỉ có thể vùi đầu xông lên phía trước.

Rầm rầm rầm!

Từng tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Chỉ một thoáng, khói trắng đã bốc lên nghi ngút mê man.

Hóa ra lượt khi nãy bắn ra đều là cung tên mang theo khói, hàng loạt mũi tên khói cùng bắn ra một lúc, làm sao còn nhìn rõ mặt người nữa.

Lý Toàn Thánh sợ hãi tột cùng, ông ta không thể ngờ được rằng mũi tên của quân địch còn có nhiều chủng loại như vậy, nhưng giờ không phải lúc để cho ông ta nghĩ ngợi, vũ khí bí mặt của đối phương đã được sử dụng 1 lần, lần thứ 2 hẳn là không có nhanh như vậy, sau đó y lập tức lệnh cho 10 ngàn người xông lên, chỉ cần ngăn cản được đợt đột kích đầu tiên của địch, thì mọi việc sau đó sẽ dễ dàng rồi.

- Giết!

Mười ngàn quân tinh nhuệ xuyên qua làn khói trắng xông tới, nhưng khi vừa tiến vào trong đám khói lại đột ngột nghe thấy những âm thanh khác thường trong không trung, nhưng đâu đâu cũng là khói trắng, căn bản không thể thấy được gì.

Trong khoảnh khắc, đám binh lính mơ hồ nhìn xuyên qua làn khói trắng thấy một thứ giống như chim chóc không rõ hình hài rơi xuống.

Đây lại là thứ yêu ma quỷ quái gì vậy?

Không đợi binh lính Nam Ngô tỉnh ngộ, một tiếng ầm lớn vang đến, bụi đất mịt mờ, bỗng đâu trong làn khói trắng hiện ra vô số chấm đen.

Chỉ thấy bóng người đang nhảy múa trong làn khói.

- A---!

Tiếng hét hãi hùng báo cho những người còn lại rằng cái thứ yêu ma quỷ quái này không hề đơn giản, chỉ thấy 1 người nhảy nhót vài cái, ngay sau đó nửa người liền té nhào vào màn sương bên ngoài, chỉ thấy gương mặt người này bám đầy vụn sắt, khuôn mặt hoàn toàn biến dạng.

Hóa ra đợt bạo vũ lê hoa tiễn này của Hàn Thế Trung là để yểm hộ cho quân đột kích lên bờ, sát chiêu đích thực là thần hỏa phi nha được phóng ra liền ngay sau đó, luân phiên nhau. Cung tên cho đợt bạo vũ lê hoa thứ hai đã được chuẩn bị sẵn sàng.

Bình luận

Truyện đang đọc