BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Thần sử nói ra tất cả các cứ điểm của Vu Thần giáo ở thành phố Nam Hải, cùng ngày, nhóm người Long Tổ và Trần Triệu Dương đều tiêu diệt hết tất cả những cứ điểm này.

Mà lần chiến đấu này cũng khiến cho nhóm người Nam Cung Yến và Tật Phong trưởng thành ơn không ít, bởi vì Trân Triệu Dương để cho bọn họ không dùng đến súng ống, chỉ dùng vũ khí lạnh.

Cũng may mà những cứ điểm này không giống với Hồ Kiều Than lúc trước, có rất nhiều súng ống, bọn họ cũng hành động được vô cùng thuận lợi.

Mặc dù đã giải quyết hết tất cả các cứ điểm ở thành phố Nam Hải, nhưng đám người Trần Triệu Dương cũng không vui vẻ gì cho lắm.

Bởi vì căn cứ trong lời nhắn nhủ kia của thần sử, thì kế hoạch tỉnh thần này chính là để khôi phục lại thần linh, giống như tế đàn ở Hồ Kiều Than, khắp nơi trên cả nước còn tám tòa, đều đốt cháy một cô gái có cơ thể cực âm, cùng với bốn người đàn ông có thân thể cực. dương khi bọn họ đang sợ hãi, dùng tro cốt để ngưng tụ thành một bình tinh hoa, bình tỉnh hoa sợ hãi này sẽ có người tới lấy, đưa tới trụ sở chính của Vu Thần giáo, chấp hành kế hoạch khôi phục thần linh.

Chuyện như thế, Trân Triệu Dương cũng không có khả năng phân thân ra để đi phá hủy những cứ điểm này, chỉ có thể để Nguyên Thu dẫn người của Long Tổ đi làm.

Cũng may là người của Long Tổ phân bố ở khắp các nơi trong tổ quốc, rất có ưu thế trong những nhiệm vụ như thế này.

Sau khi trở lại biệt thự, Trần Triệu Dương bắt đầu bố trí cho Hồ Minh Lộc, anh muốn biến nơi này trở thành một căn cứ vừa có thể công vừa có thể thủ.

Không sai, Trần Triệu Dương đang muốn thử bố trí trận pháp mà lão già kia dạy cho anh.

Mặc dù anh không biết trận pháp này rốt cuộc có hữu dụng hay không, nhưng mà lão già kia nhất định sẽ không dạy mình mấy thứ vô dụng, có lẽ trận pháp này thật sự thần kì giống như ông ấy nói vậy.

Chỉ có điều, sau khi anh bố trí trận pháp xong rồi thì lại phát hiện thiếu một số thứ đồ, nếu như không có mấy vật này, căn bản là không có cách nào để khởi động trận pháp.

Ngay lúc Trần Triệu Dương đang suy nghĩ có nên lừa gạt ít tài liệu từ tên nhà giàu Nguyên Thu kia không, thì dulia đột nhiên khóc lóc chạy vào từ bên ngoài, theo sau cô ta là đám người Nam Cung Yến.

“Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”, Trần Triệu Dương tỏ vẻ khó hiểu, vội vàng mở miệng hỏi.

“Trần Triệu Dương, anh phải giúp em, em... Em gái của em... Em ấy bị người ta bắt cóc”,.Julia vừa khóc vừa nói với Trần Triệu Dương.

“Từ từ, em nói chậm lại một chút, sao em gái của em lại bị người ta bắt cóc được? Thực lực của người bắt cóc cô ấy mạnh đến mức nào chứ?”, Trần Triệu Dương không thể tin nổi, bởi vì mặc dù sức chiến đấu của Iris chẳng ra làm sao cả, nhưng tốc độ chạy trốn cũng rất lợi hại, nếu như Trần Triệu Dương không có mắt nhìn xuyên thấu thì sợ là lúc trước muốn bắt Iris cũng có chút khó khăn.

“Em gái em tới Nam Phi một chuyến, kết quả là bị bộ lạc ở đó bắt cóc, bên kia gọi điện thoại về, nói đưa mười xe lương thực và hai xe vũ khí đạn dược đến để trao đổi, nếu không thì sẽ giết con tin”, lúc này cảm xúc của.Julia mới ổn định lại được một chút, mở miệng nói.

“Nam Phi? Sao lại chạy tới nơi xa như thế? Có biết cụ thể là nơi nào không?”, Trần Triệu Dương nhướng mày, hỏi.

“Là ở bộ lạc Somtar, gần nước Brosso, nếu như: muốn đuổi theo tới đó thì trước tiên phải bay qua Brosso, sau đó xuống máy bay thì lái xe tới bộ lạc Somtar”, Julia nghe Trần Triệu Dương hỏi xong thì lập tức tỉnh táo, suy nghĩ rõ ràng nói.

“Em điều tra cũng kĩ càng thế nhỉ”, nghe.Julia nói vậy, Trần Triệu Dương liếc mắt nhìn, sợ là.Julia này đã có dự định từ trước, muốn mình tự ra tay, nếu không thì cũng sẽ không điều tra rõ ràng như thế.

Bình luận

Truyện đang đọc