BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Chờ họ tiến vào trong hết rồi, người này mới đăng video vừa quay được lên diễn đàn của vùng.

Anh ta còn viết dòng trạng thái rất ngang ngược: "Lại có nhóm chán sống vào nhà máy hoang của Thái Phổ thám hiểm". 

Bài viết này lập tức dẫn đến cuộc tranh luận nảy lửa ở bản địa, dù sao tất cả những người địa phương đều biết Thái Phổ là một kẻ tàn nhãn.

Nhà máy hoang của hắn ta cũng rất thần bí, rất nhiều người mạnh sau khi tiến vào đều mất hút trong đó, nghe nói hiện tượng này cũng xảy ra với đội ngũ một ngàn người được võ trang đầy đủ đi vào đầu tiên.

Mà bây giờ lại chỉ có năm người lẻ loi, thế không phải tự tìm chỗ chết thì là gì?

Người ngoài suy đoán rất tiêu cực về nhóm Trần Triệu Dương, còn có người mở sòng trên mạng rằng liệu năm người này có thể thành công đi ra hay không.

Nhưng ai cũng cược không, cho dù có một hai người cược có thì tiền cược cũng chỉ là một đồng đáng thương, chuyện này càng khiến cư dân mạng cười to hơn, rõ ràng đây là trò đùa của người đã đặt cược.

"Thậm chí cho dù tỷ lệ thành tiền cược có được tăng lên một trăm với một thì cũng không có ai đặt.

"Hai người nhìn này, có phải đầu óc bọn này có vấn đề hết rồi không? Chẳng có ai cược cho chúng ta cải", trên xe, Julia cầm điện thoại đột nhiên la lên.

Nhóm Nam Cung Yến không tham gia vì không có kinh nghiệm chiến đấu, đi vào chỉ kéo chân sau mà thôi.

"Hả? Có chuyện đó nữa à?", nghe Julia nói vậy, hai người nhanh chóng góp đầu vào nhìn diễn đàn, vừa xem đã tức hộc máu.

"Nếu bọn này đã chắc chắn như thế thì chúng ta phải cho họ một bài học khó quên thôi!", dù gì cũng là tổng giám đốc, Nam Cung Yến đảo mắt nghĩ ra một sáng kiến.

"Làm gì vậy?", Julia và Iris nghe cô nói vậy thì vội vàng hỏi.

"Lại đây, tôi nói cho", Nam Cung Yến giảo hoạt cười nói.

Cùng lúc đó, nhóm của Trần Triệu Dương vừa vào. nhà máy hoang đã đến trước cái giếng, đây là lối đi duy nhất dẫn đến lòng đất.

Trước khi đi, Hắc Tử đã hack hết camera theo dõi ở đây, so với kỹ thuật của hacker này thì lớp bảo vệ của những người kia thật sự quá thấp kém.

"Ơ?", Trần Triệu Dương đang định xuống giếng thì đột nhiên cảm nhận được trên cái nắp giếng có gì đó.

"Để tôi", anh ngăn Cẩu Tử lại, vung tay tung ra một luồng kình khí lật nắp giếng lên.

Thấy hành động này của anh, Tật Phong và những người khác giơ ngón cái lên, trong mắt hiện ra sự ngưỡng mộ.

Kinh khí ngoại phóng là năng lực chỉ võ giả Tiên Thiên mới có, nếu họ cũng có năng lực ấy thì sau này thực hiện nhiệm vụ chắc chắn sẽ làm ít công to.

"Được rồi, khỏi hâm mộ, đằng nào đến cảnh giới Tiên Thiên thì các cậu cũng có năng lực này mà. Đi tóm con chuột nhắt đó ra thôi", Trần Triệu Dương mỉm cười, dẫn đầu nhảy xuống giếng.

Những người còn lại cũng nhảy vào theo. Có anh mở đường, họ có thể yên tâm nhảy xuống mà không cần lo lắng sẽ có mai phục.

Ngay lúc nhóm Trần Triệu Dương tiến vào thì Thái Phổ cũng nhận được tin, lúc này hắn ta đang ở trong hang ổ của mình hưởng thụ, hay tin cũng không hoảng hốt.

"Có năm người thôi mà cũng dám xông vào địa bàn của tao, khinh thường tao hay tao bây giờ không có tính uy hiếp thế?", Thái Phổ đang nằm trên ghế mềm cười lạnh, tia sáng sắc lạnh lóe lên trong mắt, khuôn mặt của hắn ta lại càng đáng sợ hơn, toàn là vết phỏng nên trông rất dữ tợn.

Bình luận

Truyện đang đọc