BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

“Đại ca, chúng ta có cần phải giết bọn chúng không?”, một người đàn ông có đôi mắt u ám bên cạnh Thái Phổ mở miệng hỏi.

“Cậu là đồ ngu hả? Đương nhiên là phải giết, nhưng mà tôi không muốn để cho bọn chúng chết dễ dàng như vậy, tôi muốn cái chết của chúng nó phải có chút giá trị, tiện thể cảnh cáo những người muốn chống lại Thái Phổ tôi", Thái Phổ vốn đã rất xấu xí, cười lên như vậy càng thêm dọa người, chỉ là trong đôi mắt hắn ta tràn ngập sát khí.

“Đại ca, kế hoạch thật tuyệt, vậy tôi sẽ đưa vào rồi bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp, để cho những tên đang ở trên mạng chuẩn bị xem náo nhiệt biết được kết cục. khi chống lại chúng ta”, hai mắt tên thuộc hạ sáng ngời, hưng phấn nói.

“Thằng nhóc ngươi quả là có đầu óc, phát sóng trực tiếp đi, đi thôi, tìm cho tôi vài cái nữa phát sóng cùng lúc, để nhìn được từ nhiều góc độ khác nhau”, Thái Phổ vừa nghe vậy thì sáng cả mắt, vô cùng hài lòng với ý tưởng này của thuộc hạ.

“Vâng, đại ca, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay, anh có thể dùng cái này để xem buổi phát sóng trực tiếp của chúng ta”, gã thuộc hạ kia được Thái Phổ khen, mặt mày hớn hở, liền mở phần mềm phát sóng trực tiếp trên di động của mình ra, điều chỉnh thành phòng phát sóng trực tiếp cá nhân của gã ta.

“Đi đi, nhớ phải tàn nhãn một chút, nếu không thì không thể đánh phủ đầu được”, Thái Phổ suy nghĩ một chút, sau đó dặn dò.

“Đại ca, anh cứ yên tâm đi, tôi rất thành thạo về phương diện này, đợi đến phút cuối cùng tôi sẽ để anh tự mình ra tay giải quyết mấy con cá tạp nham này”, gã thuộc hạ kia cười nham hiểm, cầm thiết bị phát sóng trực tiếp đi ra ngoài.

Ngay khi đoàn người Trần Triệu Dương đi qua thông đạo, vào sâu xuống phía dưới, trước mặt bọn họ hiện ra một công trình kiến trúc ngầm vô cùng khổng lồ, nhìn kiểu dáng này, hẳn là công trình đã tồn tại rất lâu đời rồi.

Trần Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu nhìn lướt qua, phát hiện thông đạo dưới lòng đất này thật sự nhiều vô cùng, hơn nữa cho dù anh có đôi mắt xuyên thấu cũng không có cách nào tra xét được tất cả các thông đạo.

Trách không được có người kêu gọi cả mấy ngàn người đi vào nơi này nhưng lại chẳng có mấy người ra được, chỉ cần những thông đạo này đã đủ khiến người ta bị hãm sâu trong này.

“Chuyện này chắc là do Cửu Cung Bát Quái trận gây ra”, đi được một lúc, Trần Triệu Dương đột nhiên cảm thấy tuyến đường này nhìn có chút quen mắt, trong lòng vừa động liền nhớ ra.

“Đại ca, anh nói cung điện dưới lòng đất này là của người Hoa Hạ chúng ta sao?”, nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, mấy người Tật Phong đều giật mình khiếp sợ, mở miệng hỏi. 

“Đúng vậy, tuy rằng công trình này mang đậm phong cách phương Tây nhưng xét theo hướng thông đạo của cung điện thì đây quả thật là Cửu Cung Bát Quái trận, chẳng trách nhiều người như vậy đi vào cũng không thể lấp đầy, nếu là Cửu Cung Bát Quái trận thì có thể giải thích rõ ràng rồi”.

Trần Triệu Dương nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận, đôi mắt xuyên thấu dựa vào sự hiểu biết của anh về Cửu Cung Bát Quái trận bắt đầu chuyển động.

“Quả thế”, sau khi Trần Triệu Dương cảm nhận một phen, trong lòng đã có ý tưởng.

Xem ra, chắc là Thái Phổ đã nắm giữ một phần phương pháp di chuyển của Cửu Cung Bát Quái Trận, nếu không thì hắn ta chẳng thể sử dụng nơi đây làm căn cứ được.

Chẳng qua, e rằng Thái Phổ chẳng bao giờ nghĩ đến người mà hắn ta phải đối mặt lần này chính là người Hoa Hạ có thể hiểu được Cửu Cung Bát Quái trận, có lẽ chính Thái Phổ còn không biết nơi đây do Cửu Cung Bát Quái trận tạo thành đấy chứ.

“Hử? Có người đến, cẩn thận”, trong lúc Trần Triệu Dương dò xét bỗng cảm nhận được có vài người xuất hiện, đang đi dọc theo thông đạo này đến đây.

“Quả nhiên là không hiểu”, Trần Triệu Dương nhìn thấy lộ tuyến di chuyển của những người này thì lắc đầu, Cửu Cung Bát Quái trận này không có phương pháp di chuyển tương đồng, mỗi một phương pháp đều khác biệt.

Đương nhiên, phương pháp di chuyển khác nhau cũng dẫn đến hiệu quả khác nhau, xem ra những người này đã chọn phải phương pháp khó khăn nhất, quãng đường cần đi càng nhiều càng mất nhiều thời gian.

Bình luận

Truyện đang đọc