BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Quả nhiên, lúc hai người Giang Tử Phong và Trần Triệu Dương sắp đi đến cửa đình nghỉ mát, một người đàn ông với thân hình khổng lồ ngồi gần cửa nhất đột nhiên mở to mắt, đôi mắt như chuông đồng trừng lên nhìn bọn họ.

“Ai cho phép hai người vào đây? Hai người có tư cách sao?”, người đàn ông kia chợt quát một tiếng, sau đó hắn ta đạp mạnh một cú về phía Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong, đừng thấy hắn ta có cơ thể khổng lồ, nhưng tốc độ tấn công lại không chậm đâu.

Hành động của người đàn ông này chẳng tính là gì ở †rong mắt người xung quanh, tất cả mọi người đều giễu cợt nhìn hai người Trần Triệu Dương.

Về phần Bazel, thật ra ông ta cũng không hiểu lắm về thực lực của hai người, cho nên mới bảo bọn họ đi vào ngay trước mặt mọi người như thế.

Nếu như Trần Triệu Dương không tiến lên, như vậy tất nhiên là không có thực lực gì nên mới không dám.

Mà nếu như anh dám tiến lên, chắc chắn sẽ có người lựa chọn ra tay, ông ta cũng có thể nhân cơ hội này để xem thực lực của bọn họ.

“Cút!", Trần Triệu Dương biết, nếu như vào lúc này mà còn không để lộ ra thực lực của mình, như vậy đến khi đi thăm dò bí cảnh thần bí đó sẽ bị coi như đá dò đường, tất nhiên lúc ấy sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm hơn. 

So với việc đến lúc đó bị người †a ép để lộ thực lực, không bằng thể hiện ra một phần ngay từ đầu.

Sau khi Trần Triệu Dương hét lên một tiếng, người đàn ông có cơ thể khổng lồ kia lập tức có vẻ mặt đau đớn, thân hình đô con giống như bị một cái búa lớn đập trúng, lùi mạnh về sau hai bước, ngay sau đó liền bay lên, va mạnh vào trong đình.

“Láo xược, cút ra ngoài cho tôi”, ngay lúc tên này sắp đập vào trên bàn đá trong đình, cặp song sinh kia chợt quát lên một tiếng, một người trong đó nhảy lên, đá mạnh ra một cú.

Cả người tên kia giống như quả bóng da, bị ông ta đạp ra ngoài.

Sau đó, một người song sinh khác lại xông ra ngoài theo tên đô con kia, cái đùi giáng mạnh xuống đầu Trần Triệu Dương.

“Muốn chết!”, trong mắt Trần Triệu Dương lóe lên vẻ tàn nhẫn, không hề chần chờ chút nào, anh cũng tung ra một cú đá, tốc độ nhanh hơn tên kia, đập mạnh lên trên đùi ông ta, đồng thời, thế đi của cú đá này lại không giảm, trực tiếp đá vào trên bụng tên này.

Người đàn ông đó bị Trần Triệu Dương đạp trúng, tốc độ bay vào trong đình còn nhanh hơn cả tên mập mạp kia.

Một tên song sinh khác đương nhiên cũng không thể ngờ được người anh em của mình lại không chịu nổi một cú như thế, ông ta căn bản chưa kịp chuẩn bị, trong lúc vội vàng chỉ có thể duỗi ra hai tay ra đón.

“Răng rắc...”

Chỉ là, ông ta đã hoàn toàn đánh giá thấp một cú đá nén giận của Trần Triệu Dương, hai tay của ông ta vừa mới chạm vào em trai mình, đã cảm giác như bị thương nặng.

Trong nháy mắt này, ông ta muốn tránh né, thế nhưng đã không kịp nữa rồi, ông ta chỉ kịp lui lại hai bước, ngay sau đó, cả người đã bị em trai mình đập bay ra ngoài đình nghỉ mát, va nát hàng rào của đình.

Một màn này xảy ra quá nhanh, quá đột ngột, tất cả mọi người còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý, ngay cả lão già áo bào đen vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi kia cũng phải mở to mắt ra, nhìn Trần Triệu Dương một cái thật sâu.

Mà lúc này trong mắt Bazel toàn là vẻ nghiêm túc, ông ta không ngờ được tên người Hoa mà mình tuỳ tiện bắt được lại lợi hại như thế, điều này khiến ông ta vừa mừng vừa sợ, mừng chính là cuối cùng đã gặp được một người vô cùng quan trọng, hơn nữa còn lợi hại như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc