BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Tuy rằng nhà họ Quý không lớn mạnh bằng nhà của Hạ Thương Chu nhưng cũng là một gia tộc lớn điêu khắc ngọc, trên lĩnh vực điêu khắc ngọc luôn được kể đến đầu tiên, vì thế tài lực của nhà họ Quý không thua bất kỳ gia tộc nào.

Hơn nữa, toàn bộ người nhà họ Quý ở thành phố Long Hải đều rất giỏi, dựa vào mạng lưới giao thiệp đời đời tích lũy, cho dù là gia tộc lớn như Hạ Thương Chu cũng không thể bằng người nhà họ Quý quan hệ rộng rãi được.

Vì thế lễ mừng thọ của ông lão nhà họ Quý tất nhiên cũng mời toàn bộ thế lực của thành phố Long Hải đến, chỉ có điều cũng không phải tất cả những người có thế lực đều có tư cách được nhà họ Quý mời, mà những người không được mời kia chỉ có thể đứng chờ đợi ở bên ngoài đại viện của nhà họ Quý.

Tuy là như vậy, nhưng vẫn có rất nhiều thế lực không mời mà tới đứng chờ đợi ở trước cửa.

Một vài đại diện của những thế lực được mời tới đều vô cùng kiêu ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới cửa đại viện nhà họ Quý, cung kính đưa thiệp mời ra sau đó được người nhà họ Quý mời vào bên trong.

Mà những người đứng ở ngoài cửa kia chỉ có thể đứng nhìn những người này đi vào bằng ánh mắt hâm mộ, hận không thể thay thế thân thể của người kia.

“Cũng thật náo nhiệt”, ba người Trần Triệu Dương đi tới đằng sau của đại nhà họ Quý, bỗng nhiên bị những người ở ngoài kia dọa cho sợ hết hồn.

“Hết cách rồi, bản thân ông nội thứ hai đã vô cùng nổi tiếng với bên ngoài, đi tới thành phố Long Hải chỉ mất mấy năm đã đưa nhà họ Quý trở thành thế lực lớn mạnh như vậy thì đương nhiên ông ấy cũng rất lợi hại”, Tuyên Hoàng mở miệng nói.

Chỉ có điều cô ta không nói sở dĩ ông nội thứ hai Quý Vân Hải có được thành tựu như thế này không đơn thuần là bản thân ông ta tự nỗ lực mà còn do nhà họ Cơ đời đời tích lũy.

Nếu không thì cho dù người này có thủ đoạn hay mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chỉ bằng thời gian mấy năm mà đưa sự kinh doanh của gia tộc lên như thế này, bước vào trong hàng ngũ những gia tộc lớn.

“Đi thôi, chúng ta cũng vào xem xem”, lúc này. Trần Triệu Dương dẫn theo hai người bọn họ đi về phía cửa lớn.

Lúc những người đứng ngoài cửa nhìn thấy một nam hai nữ đang tiến lại gần thì bỗng nhiên tất cả  đều cảm thấy rất phấn chấn, trên khuôn mặt bọn họ tràn ngập sự giễu cợt.

Bởi vì vốn dĩ những người này cũng không thèm để ý đến đến ba người, tuy rằng người đàn ông vô cùng đẹp trai lại còn có khí chất, nhưng tiêu điểm ở đây nhất định là hai người phụ nữ bên cạnh.

Thực sự quá xinh đẹp, nếu như thành phố Long Hải xuất hiện hai người phụ nữ xinh đẹp như vậy thì nhất định mọi người đều biết, sẽ rất huyền náo. Nhưng hiện tại bọn họ đều không nhận ra hai người này, điều này nói rõ răng hai người này không phải là người của thành phố Long Hải.

“Thật ngại quá, xin mời các vị lấy thiệp mời ra ạ”, tiếp tân ngoài cửa nhìn thấy ba người Trần Triệu Dương đến thì mở miệng hỏi.

“Thiệp mời? Gòn... Còn cần cả thiệp mời sao?”, Tuyên Hoàng sửng sốt, cô ta chỉ muốn tới chúc thọ. ông nội thứ hai thôi, căn bản cũng không nghĩ tới còn có chuyện cần thiệp mời.

“Không có thiệp mời thật sao? Vậy thì đi ra bên ngoài đi, đừng đứng ở cửa, chặn hết đường của khách quý rồi”, sắc mặt của người tiếp tân kia bỗng thay đổi, sau đó lạnh lùng nhìn ba người Trần Triệu Dương, quát lên.

Những người không có thiệp mời ở xung quanh cũng bắt đầu cười nhạo, rõ ràng bọn họ vô cùng xem thường ba con người đến sau không biết trời cao đất dày này.

“Hai người đẹp này, chỗ này có tôi có một thiệp mời, có thể đưa hai người vào, nếu như không ngại thì tôi có thể đưa”, đúng lúc đó có một âm thanh tràn đầy từ tính truyền đến.

Những người xung quanh còn đang muốn trào phúng hai người bọn họ mấy câu, sau khi nhìn thấy người nói câu này là ai thì vội vàng ngậm miệng lại.

“Không cần”, Nam Cung Yến có thể nở nụ cười đối với đám người Trần Triệu Dương, nhưng khi người khác đến gần, cô lại khôi phục về khí chất của nữ thần băng tuyết.

“Tôi tên là Tuyên Hoàng, Quý Vân Hải là ông nội thứ hai của tôi, mong anh vào thông báo một tiếng”, Tuyên Hoàng cắn răng, mở miệng nói.

Tuyên Hoàng vốn chỉ muốn lén lút đi vào sao đó để lễ vật mừng thọ lại rồi rời đi.

Nhưng bây giờ ngay cả cửa cũng không thể vào được, cô ta chỉ có thể khai báo thân phận của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc