BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Lúc Tăng Kim Lai giải thích, xe đã lái tới bến tàu.

Thuyền đánh bạc không đậu ở bờ này, mà đậu trên hải phận quốc tế. Bọn họ phải ngồi du thuyền đi tới hải phận quốc tế rồi mới lên thuyền đánh bạc được.

Tăng Kim Lai cũng xem như người giàu có, du thuyền riêng cũng không đáng nói đến, trực tiếp đưa bốn người Trần Triệu Dương lên một du thuyền. Bọn họ lên thuyền, du thuyền khởi động, đi về phía hải phận quốc tế.

“Haizz, nếu biết sớm sẽ ra biển, tôi đã mang theo đồ lặn rồi”, Julia nhìn biển dưới bầu trời xanh, có du thuyền sang trọng, nhất thời có chút tiếc nuối.

“Đúng vậy, rất thoải mái”, Tuyên Hoàng cũng thoải mái nhắm mắt lại, đón gió biển, nói một cách mê say.

“Cậu Trần, du thuyền này của tôi có chuẩn bị sẵn đồ bơi đấy, không biết có cần không?”, Tăng Kim Lai đang bận rộn chuẩn bị thức ăn bên cạnh, nghe hai người họ nói vậy, nên mở miệng hỏi.

“Bao lâu nữa mới đến hải phận quốc tế?”, Trần Triệu Dương hỏi.

“Nếu chạy nhanh hết sức, khoảng nửa tiếng là đến”, Tăng Kim Lai lập tức trả lời.

“Vậy thôi đi, đợi lúc về chúng ta sẽ chơi thoải mái một lần”, Trần Triệu Dương khoát tay, ngồi xuống bàn ăn.

“Tới đây ăn chút gì đi, trông rất ngon đấy”, Trần Triệu Dương gọi ba cô gái tới. Trên bàn đều là hải sản tươi, còn có rượu vang, thức uống, nước trái cây và trái cây tươi, vừa nhìn đã có cảm giác thèm ăn rồi. 

“Đầu bếp chính của du thuyền này là tôi mời từ nhà hàng ba sao Michelin đấy, nấu rất ngon”, Tăng Kim Lai nói.

“Thật sao? Tôi chưa bao giờ được ăn đồ mà đầu bếp chính của nhà hàng Michelin làm, hôm nay phải thử mới được”, Nghe Tăng Kim Lai nói vậy, hai mắt Tuyên Hoàng lập tức sáng lên, nhanh chóng chạy tới trước bàn ăn, nhìn những đồ hải sản này, nhất thời lại chẳng biết chọn món nào trước.

“Lão Tăng, tới đây ngồi đi, gần đây để anh vất vả rồi”, Trần Triệu Dương gọi Tăng Kim Lai ngồi xuống.

“Ai ôi, cậu Trần, anh tuyệt đối đừng có nói như vậy, tôi có vất vả gì đâu”, Tăng Kim Lai nhất thời có chút sợ hãi, vội vàng khoát tay nói.

Vốn dĩ ban đầu anh ta thật lòng làm việc cho Trần Triệu Dương, cũng không có quá nhiều kế hoạch hay tính toán gì. Nhưng khi anh ta thực sự theo gót Trần Triệu Dương thì mới phát hiện ra mình có thể có được rất nhiều lợi ích mà tiền bạc không thể nào mang đến được.

Ví như cơ thể anh ta, vốn dĩ rất béo, nhưng bây giờ lại rất cường tráng, không béo nữa, tự nhiên cũng không bị bệnh gì cả.

Kiếm được nhiều tiền quan trọng lắm sao?  

Đương nhiên là quan trọng, nhưng mà, quan trọng nhất vẫn là phải có một cơ thể khỏe mạnh. Bằng không, có kiếm bao nhiêu tiền cũng vô ích cả thôi.

Trừ chuyện này ra, thông qua những lần làm việc cho Trần Triệu Dương, những nhân vật lớn vốn dĩ không để anh ta vào mắt, bây giờ cũng rất tôn trọng anh ta, thậm chí còn khen ngợi anh ta nữa.

Có rất nhiều người cho dù anh ta có nằm mơ cũng không nghĩ sẽ hợp tác với họ, bây giờ lại chạy đến muốn hợp tác với anh ta. Những thay đổi này so với những chuyện đã làm cho Trần Triệu Dương, căn bản không thể so sánh được.

“Đừng khách sáo, chúng ta là người một nhà, tôi đâu có nhiều quy tắc vậy chứ, nhanh ngồi xuống đây đi, không thì tôi ăn không thoải mái”, Trần Triệu Dương trừng mắt, ấn anh ta xuống ghế.

“Được, cậu Trần” trong lòng Tăng Kim Lai rất cảm động, anh ta ngồi xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc