BẪY NGỌT DỤ DỖ EM


Ánh mắt Tiêu Diệp Quân nhìn Thiên Tú khiến cô miễn cưỡng cười đồng ý:
_ Có anh trong nhà cũng càng thêm vui mà.
_ Vậy à, thế chút nữa con cùng Tú Tú vào bếp nấu đồ, phải rồi xíu nữa e dạy anh cách nấu mấy món phương Đông đi.
Cô đứng hình mất vài giây, vừa về là anh đã thích báo như vậy rồi hả? Định thách thức sức chịu đựng của em gái hay sao? Thở ra một hơi:
_ Vâng ạ.
Mặc tạp dề cẩn thận rồi nhưng vẫn chưa biết nấu món gì.

Bình thường cũng rất hiếm khi Thẩm tiểu thư vào bếp mà, hoặc có cũng chỉ vài món đơn giản thôi.
_ Anh không định để đầu bếp vào hả?
_ Không cần đâu, hai chúng ta đều là đầu bếp rồi mà.
_ Haha......!thôi nào, anh biết nấu ăn chứ?- Toát mồ hôi nhẹ.
_ Không, em dạy anh.- Anh ta nhìn cô đầy trìu mến.
_ A......" Mình muốn kí đầu cha này quá".....!Thôi nào anh.....
_ Trật tự nào, em gọt rau củ đi, anh sẽ xử lí món thịt này nhé!
_ Được rồi, để em.- Lấy dao định thái hành tây, Diệp Quân liếc qua, khẽ nhắc:
_ Dùng dao cẩn thận.......!Thôi đưa anh đi, anh đang sử dụng dao sắn rồi, em lại xem nước dùng được rồi thì bảo anh, để anh thái chỗ này cho.
_ .......
Thiên Tú cẩn thận nhìn anh ta, cũng có lúc dịu dàng ấy chứ.


Đứng sang một bên chờ nước dùng sôi, cũng chẳng để cô đụng tay vào bất kì việc gì Tiêu Diệp Quân đã làm xong hết.

Đưa một thìa canh lên nhẹ thổi rồi đưa trước miệng cô.
_ A, em không có thói quen thử đồ.......
_ Nào, thử đi.- Tú Tú miễn cưỡng mà nhấp môi.
_ A, hơi nóng đó anh.

"Um, nước dùng không tệ, ngược lại ngọt thanh.

Không phải bảo không biết nấu hay sao? Thật là......!hay lại thích thể hiện rồi?"
_ Sao lại đơ ra vậy, không ngon hay mặn quá hả?
_ Không cũng ngon, ổn đó anh.
_ Chà hôm nay hai đứa vào bếp cơ à, nhìn có vẻ vui đấy chứ, mà sao mới về không nghỉ ngơi lại muốn xuống bếp rồi Diệp Quân?
_ A, chào ngài Thị trưởng kiêm Tổng tư lệnh bộ Hải quân.
_ Hahaha, chào tiến sĩ tương lai nhé.

Chỗ này là cháu tự nấu hết sao?
_ Dạ không đâu, là do Tú Tú dạy cháu đó ạ.
_ Chà, nhìn xem hai anh em quấn quýt nhau chưa kìa.
Rồi là Thiên Tú có hướng dẫn hả, từ đầu đến cuối chỉ mình Tiêu Diệp Quân làm hết chỗ này mà, còn không để cô động vào bất kì thứ gì.

Xem ra không biết đây là xấu hay tốt rồi.
Sau bữa cơm, cô cũng nhanh chóng quay trở vào phòng, chuẩn bị tài liệu ngày mai viết báo cáo tháng này cho ba.

Định ra ngoài một chút nhưng lại khó khăn làm sao, trừ khi là tiệc tối còn không tại Thẩm gia này 10h là đã đóng cửa rồi.
"Cốc.....!cốc", người bên ngoài nhẹ gõ cửa, Thiên Tú đặt hết đống tài liệu vào ngăn tủ rồi mở cửa:
_ Sữa hạnh nhân cho em dễ ngủ hơn nhé.
_ Cảm ơn anh.

"Nhưng mà mình đâu có thói quen uống sữa buổi tối đâu".


Anh sao còn chưa đi ngủ vậy ạ?
_ Là anh chỉ muốn sang chúc bé cưng ngủ ngon thôi mà.
_ Dạ, vậy anh cũng ngủ ngon nhé ạ, mong anh ngủ sâu giấc.
Sáng hôm sau Thiên Tú đã có mặt ở phòng thị trưởng từ rất sớm, sắp xếp lại giấy tờ cần thiết rồi xuống tầng pha một tách cafe.

Một cô nhân viên hớt hải chạy lại chỗ cô:
_ Có người gửi cái này cho em.
_ Ai vậy nhỉ, cả hoa và chocolate, hôm nay đâu phải ngày lễ tình nhân?
_ Thôi nào em mau nhận đi, chị mỏi tay rồi nha.
_ A, vâng, để em cầm.

Cảm ơn chị nhiều nha.
Ngay khi nhận cô đã đoán ngay ra người tặng cho cô là con trai của chủ tịch câu lạc bộ bóng đá vừa gặp ở buổi tiệc lần trước.

Còn nhiều thời gian nên cô không ngần ngại mà xem văn của người này.

Tiếng xì xào to nhỏ bất giác khiến cô chú ý:
_ Nghe tin gì chưa, tuần sau ở Bộ Hải quân đón một người mới về đấy.
_ Nghe bảo là người ngoại quốc, vô cùng ưu tú.
_ Anh tôi làm ở trong đó bảo đó là do cử người đó về đây nên mới được tham gia vào bộ chính trị chứ.
_ Mọi người quay trở lại làm việc đi nào, cũng đâu còn sớm nữa.
_ A, chào ngài thị trưởng.
_ Chào thị trưởng ạ.

Mọi người vừa phút trước đang rôm rả mà bàn tán, phút sau vắng không một bóng người.

Ngài thị trưởng với dáng điệu khoan thai bước từng bước về phía Tú Tú:
_ Ây da, lại ai đến tặng hoa cho tiểu công chúa của ta đây?
_ Là người con mới quen đó ba.

Hì hì.
_ Chuẩn bị xong bản báo cáo cho ba chưa, để vào duyệt nào.
_ Sẽ hoàn thành sớm thưa ngài Thị trưởng.
Vào phòng, Thiên Tú vừa sắp lại giấy vừa viết báo cáo, có nói chuyện với ba, mắt cũng nhìn vào máy tính xem lại thống kê.
_ Mà ba này, con có nghe mọi người nói là sắp có người ngoại quốc đến Bộ Hải quân ạ?
_ Ừ, đúng rồi.

Mà sao đột nhiên con lại quan tâm vậy?
_ Chỉ là con nghĩ chắc có lẽ là sắp có sự kiện gì lớn nên mới cử người về đây chứ.
_ Ừ, chắc vậy, là người đại sứ quán nói còn khá trẻ mà có thể đi lên chức cao đến mức mọi người đều chú ý như vậy hẳn không tầm thường nhỉ? Mà lo làm cho xong đi, nếu viết sai là viết lại đó nha Tú Tú.
_ Vâng, con biết rồi ạ.


Bình luận

Truyện đang đọc