CẢ ĐỜI CHỈ YÊU EM

"Alo, chị Hạ."

"Tôi có chuyện muốn làm phiền cô, nhưng cô phải kín miệng một chút."

Tố Tâm do dự chốc lát.

"Sẽ không làm khó cô, chỉ là không muốn để cho người khác biết..."

"Được..." Tố Tâm đáp một tiếng.

"Tôi cùng bạn của mình mở một phòng làm việc, hôm nay cùng người ta kí hợp đồng, bên A không cho chúng tôi xem trước hợp đồng, ép chúng tôi uống nhiều sau đó trực tiếp đưa cho chúng tôi một phần hợp đồng, để cho chúng tôi xem, sau ba mươi phút bọn họ muốn đi, nếu ưng thì kí tên! Không ưng thì dẹp đi, nhưng chính là hai người chúng tôi đều uống nhiều, tôi sợ trong hợp đồng có vấn đề gì, tôi gửi cho cô... Cô giúp tôi xem một chút, chỉ là... tôi mở phòng làm việc, cô đừng nói cho bất kì người nào, bao gồm cả Bạch Hiểu Niên..."

Tố Tâm nhíu mày: "Nhưng là, chị Hạ... tôi không hiểu lắm về hợp đồng các loại."

"Không sao, cô không cần cúp điện thoại, cô chỉ cần cường điệu xem tôi nói với cô nội dung là tốt rồi, xảy ra vấn đề không trách cô!"

Đầu bên kia điện thoại, Hạ Linh đăm đăm nói đã chụp hợp đồng gửi đến mail của Tố Tâm.

Lần trước đi gặp nhà đầu tư, giám chế Hạ đã che chở cho mình, Tố Tâm chưa quên.

Tố Tâm xưa nay không phải một người vong ân phụ nghĩa, nếu chị Hạ đã gọi điện nhờ vả như vậy, cũng đã nói đến nước này, từ chối nữa thì đúng là không phải.

Không mang Laptop, Tố Tâm đứng dậy, trong tay nắm chặt điện thoại đi tới cửa phòng ăn, hỏi Phó Kiến Văn: "Anh Phó, tôi có thể dùng máy tính của anh một chút không! Cần dùng gấp..."

Phó Kiến Văn ngước mắt nhìn Tố Tâm đang đứng ở cửa, dụi tắt thuốc lá trên tay: "Máy tính ở trên ghế salon trong phòng ngủ..."

"Tốt, cảm ơn!"

Trong tay điện thoại vang lên, lại là chị Hạ điện thoại tới, nói là đã đem nội dung gửi đến email của cô.

Đẩy cửa phòng Phó Kiến Văn ra, Tố Tâm cũng không kịp lúng túng, cầm lấy laptop trên ghế salon đặt lên đùi mở ra, đăng nhập, mật mã...

Tố Tâm: "..."

Lấy thân phận của Phó Kiến Văn, máy tính sử dụng mật mã là rất bình thường.

"Chờ..."

Tố Tâm còn chưa nói hết, Phó Kiến Văn cũng đã mở cửa đi vào, đi đến phía sau Tố Tâm, một tay vịn lấy ghế salon, cúi người...

Tố Tâm có thể nhìn thấy gương mặt cương nghị tràn ngập nam tính của Phó Kiến Văn, hai người áp sát quá gần...Tố Tâm theo bản năng hướng phía khác nhìn đi.

Phó Kiến Văn không chút biến sắc liếc nhìn Tố Tâm, ngón tay thon dài mạnh mẽ ở trên bàn phím gõ một chuỗi chữ số.

Mùi thơm của sữa tắm cùng mùi thuốc lá nhàn nhạt thi nhau chui vào mũi Tố Tâm, làm cho tim cô đập cực nhanh.

Phó Kiến Văn vừa mới nhập xong mật mã, chuông điện thoại liền vang lên, anh cầm điện thoại đi về phía ban công.

Tố Tâm cố kìm hãm trái tim đang đập nhanh của mình. Đăng nhập vào hòm thư của mình.

"Còn chưa ngủ..."

Giọng nói của Phó Kiến Văn không giống như bình thường lạnh lẽo cứng rắn, mà mang theo vài phần ấm áp, Tố Tâm không tự chủ nhìn theo bóng lưng của Phó Kiến Văn, suy đoán đầu bên kia điện thoại phải hay không là Tô Mạn Mạn.

Giọng nói của giám chế Hạ từ trong điện thoại truyền đến, Tố Tâm hoàn hồn, không tiếp tục nghĩ nữa.

Phó Kiến Văn nói chuyện với ai thì cũng không liên quan đến cô.

"Chị Hạ, em thấy rồi, chị nói xem nào."

Tố Tâm chăm chú nhìn nội dung hợp đồng, nghe Hạ Linh nói, thời gian đã qua nửa tiếng, Tố Tâm vô cùng chăm chú, ngay cả Phó Kiến Văn đi vào đều không có phát hiện.

Cúp điện thoại, Tố Tâm cảm thấy phần gáy cứng nhắc, duỗi người một cái...

Bình luận

Truyện đang đọc