CẤP TRÊN BÍ ẨN CỦA TÔI


" Chị biết rồi, nhưng em mau chống tống cổ cô ta càng sớm tốt đi Tháp Cỗ Minh Quân " Khả Như đứng lên liếc nhìn Minh Quân.

" Em không thể nào tự nhiên đuổi cô ta khi không có lý do " Ngả lưng về phía sau thở dài.

" Lý do là đánh và ức hiếp nhân viên "
" Không ngờ có ngày chị lại có thể bên một ai đó, không những còn là con người nữa " Minh Quân cười cười nhìn Nhã Hinh.

" Không phải tự nhiên đâu, tại vì em ấy rất đặc biệt với chị với cả em ấy rất hợp với vị trí đó " Cười nhẹ.

" Vị trí đó? Không lẽ chị! " Nhướn mày nhìn Khả Như.

" Ừm như em suy nghĩ " Cười tươi.

" Đúng là! Mẫu Hậu cũng vừa bảo bây giờ đến chị nữa sao? " Bất lực.

" Mẫu Hậu? Em gặp Mẫu Hậu rồi à? " Ngạc nhiên mắt sáng như sao.

" Đúng vậy, em vừa gặp Mẫu Hậu vài hôm trước đừng bảo chị vẫn chưa về gặp Mẫu Hậu à? "
" Chưa, dạo này bị bọn họ kiếm chị mày trốn gần chết đây này "
" Có ngày chị cũng phải chạy trốn sao? " Cười khinh nhìn Nhã Hinh.

" Đừng nhìn chị mày như thế! " Lườm nguýt.


Minh Quân nhìn Nhã Hinh nhúng nhẹ vai rồi đứng lên.

" Nhưng mà em bảo Mẫu Hậu cũng nói như chị sao? " Tò mò.

" Không, Mẫu Hậu bảo là kiếm vợ chứ không nói đến vị trí đó "
" Không biết ai đã lọt mắt xanh của Mẫu Hậu nhỉ? Tò mò ghê "
" Chị muốn biết thì đến tìm Mẫu Hậu mà hỏi, giờ em bận rồi.

Bên kia có chút chuyện nên em cần phải về đó giải quyết gấp "
" Được có gặp Mẫu Hậu thì chuyển lời hỏi thăm và yêu thương giúp chị "
" Vế sau chị tự mà đi nói với Mẫu Hậu đi " Liếc nhìn Nhã Hinh cái rồi biến mất.

" Cái thằng nhóc này sao mà nhạt nhẽo vậy kìa, thật là vậy sao mà có vợ được chứ! " Thở dài lắc đầu.

! Cạch!
" Công Chúa " Cung kính cúi đầu.

" Lục Tân đấy à, kiếm thằng nhóc đó sao? " Nhìn Lục Tân.

" Đúng vậy Công Chúa, ngài ấy đâu rồi ạ? " Nhìn quanh phòng.

" Nó bảo có việc bên phía kia có việc nên đi rồi "
" Thật là ngài ấy lần nào đi cũng đột ngột hết " Cọc cằn.

" Chịu thôi, thằng nhóc đó đi đâu làm gì ít khi nói ai biết "
" Vậy thần xin phép đi trước thưa Công Chúa "
" Được rồi đi đi "
Lục Tân cúi nhẹ rồi cũng biến mất.

" Thật là ở đây mà xài ma lực không sợ bị phát hiện sao? " Lắc đầu rồi đi ra khỏi phòng của Minh Quân.

Khả Như đi về khu vực làm việc của mình, Tuyết Nguyệt thấy Khả Như đi đến mà vui mừng.

" Chị Như, chị không sao chứ? " Định đứng lên.

" Nguyệt em ngồi yên đi, chị đang thoa thuốc lên mặt em đó lỡ vô tình vào mắt thì sao? "
" A! em xin lỗi chị " Ngồi yên lại.

" Chị không sao đâu em đừng lo " Đi đến gần Tuyết Nguyệt.


" Vậy còn chị ta bị sao ạ? " Tò mò.

" Chắc là bị trừ lương hay đình chỉ làm việc vài ngày " Nháy mắt cười với Tuyết Nguyệt.

" Thật vậy sao? " Khẽ cười nhẹ.

Tuyết Nguyệt, Khả Như và Tuệ Ngân cười nói vui vẻ nhưng bọn họ không biết rằng phía xa Giai Nhược đang đứng đó với gương mặt nhăn nhó đến đáng sợ.

" Mấy con khốn, cũng tại mày mà tao lại bị đình chỉ nghĩ vài ngày "
Giai Nhược cắn móng tay đến bật cả máu phóng ánh mắt căm phẫn nhìn về phía Tuyết Nguyệt.

" Nè mấy người nói gì đó " Đi tới gần.

" Tố Tố mày đến đây làm gì vậy? " Tuệ Ngân thấy Tố Tố liền hỏi.

" Tao đến đưa đồ ăn trưa cho Tuyết Nguyệt "
" Đồ ăn trưa? Chết Nguyệt chưa ăn được gì nữa " Khả Như có phần hốt hoảng nhìn Tuyết Nguyệt.

" Em không ăn một buổi có sao đâu ạ " Cười trừ.

" Không được đâu, nhịn đói sẽ không tốt cho dạ dày đâu em " Tuệ Ngân lên tiếng trách mắng.

" Đây, chị có mua vài món ăn nhanh cho em này " Tố Tố đưa vài cái bánh mì sandwich và một ly nước ép cho Tuyết Nguyệt.

Tuyết Nguyệt liền nhận lấy nở nụ cười rồi cảm ơn Tố Tố.

" Không cần khách sáo đâu thôi chị về đây, tao về chỗ làm việc đây " Nhìn cả bọn.


" Vâng " Khẽ gật đầu.

Thế rồi Tố Tố đi khỏi đó còn Tuyết Nguyệt, Khả Như và Tuệ Ngân cũng về chỗ làm việc của mình.

Chiều hôm đó.

" Trưởng phòng Băng " Đi đến gần.

Tuyết Nguyệt thấy thư ký của Boss liền đứng lên.

" Có chuyện gì không? "
" Hôm nay cô ráng chịu khó về trễ giải quyết mấy hồ sơ này giúp tôi "
Tuyết Nguyệt nhận chồng hồ sơ rồi thắc mắc hỏi.

" Nhưng đây không phải chuyên môn của tôi thì làm sao? "
" Cô không lo, cô chỉ xem có đúng với chồng này không nếu đúng thì cô tính tổng là được " Đưa lên chồng hồ sơ nữa cho Tuyết Nguyệt.

" Ai cũng về hết rồi, tôi thấy mình cô nên đành nhờ cô "
" À được rồi, tôi sẽ cố gắng hoàn thành sớm " Mỉm cười.

" Phiền cô rồi Trưởng phòng Băng "
" Không có gì đâu ".


Bình luận

Truyện đang đọc