CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Sau khi lái xe rời đi khỏi "trang viên Bình Minh", Triệu Hùng trực tiếp lái xe đi thẳng đến hồ Bạch Vân tòm được xe của mình.

Sau khi giải tán nội lực, Triệu Hùng gỡ mặt nạ trên mặt xuống, khôi phục hình dáng vốn có.

Đưa Đổng Đức Hưng từ trong cốp xe ra, Triệu Hùng giải huyệt đạo trên người ông ta, nói với Đổng Đức Hưng cùng Ninh Kiều Mai: "Các người đi đi! Tôi đồng ý không giết các người, thì sẽ giữ đúng cam kết."

Ninh Kiều Mai kéo Đổng Đức Hưngquỳ ở trước mặt củaTriệu Hùng, nói: "Thưa anh, cầu xin anh thu nhận chúng tôi đi! Anh cũng thấy kết quả của hai người kia rồi. Lăng trì xử tử đó! Nếu để cho người của tập đoàn Thiên Thanh, phát hiện là chúng tôi bán đứng bọn họ, nhất định cũng sẽ bị lăng trì xử tử."

"Cái này..."

Triệu Hùng nhíu chặt chân mày, không ngờ Ninh Kiều Mai cùng Đổng Đức Hưng muốn bỏ tối theo sáng.

Ninh Kiều Mai cho là Triệu Hùng không chịu đáp ứng, gấp gáp nói: "Thưa, nếu như anh không chịu thu nhận chúng tôi, cái thế giới này tuy lớn, nhưng sợ rằng lại không có đất dung thâncho chúng tôi."

Nhớ tới Phó Lê cùng một người khácbị xử tử lăng trì, lòng dạ Triệu Hùng mềm nhũn ra, gật đầu nói: "Được rồi! Nếu các người nguyện ý đi theo tôi, vậy tôi s4 đưa ra ba điều quy ước trước. Vứt bỏ thói xấu trước kia của hai người. Nếu để cho tôi phát hiện được các người vẫn làm xằng làm bậy như cũ, hoặc làm trò gì bất hợp pháp. Tôi nhất định tự tay đập chết các người."

"Tạ ơn anh! Cảm ơn! Chúng tôi nhất định tự sửa đổi, lần nữa làm người."

Ninh Kiều Mai kéo Đổng Đức Hưng vội vàng dập đầuvới Triệu Hùng.

Thấy tình cảnhPhó Lê bị xử tử lăng trì, Ninh Kiều Mai thật sự sợ.

Hai người mặc dù đều có gia đình của riêng mình, thế nhưng gia đình đối với bọn họ mà nói, căn bản không cái gì ấm áp đáng để nói.

Đổng Đức Hưng cũng vui vẻ đi cùng với sư muội Ninh Kiều Mai.

Sói đenTrang Đồng Phú chắp tay nói với Triệu Hùng: "Anh Triệu, nếu không phải là anh cứu tôi ra, sợ rằng người bị xử lăng trì đã thật sự là Sói đen tôi rồi. Nếu như anh Triệu không chê, Sói đenTrang Đồng Phú tôi, sau này nguyện ý đi theo anh Triệu làm việc!"

Triệu Hùng cười một tiếng, đưa tay nói vớiSói đenTrang Đồng Phú: "Hoan nghênh!"

"Cảm ơn!"

Sói đenTrang Đồng Phú, đưa tay ra bắt chặt lấy tay của Triệu Hùng.

Bạch Hồng Liên có rất nhiều lời muốn hỏi Triệu Hùng, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, không có cách nào hỏi ra lời.

Trên đường trở về Hải Phòng, đầu tiên Triệu Hùng gọi điện cho Kim Trung, nói mình bình an vô sự, cũng nói mình đã trở về Hải Phòng, năm sau lại tới gặp anh ta.

Kim Trung nghe được Triệu Hùng bình an vô sự, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm.

Bởi vì chuyệncủaTriệu Hùng, cả ngày hôm nay Kim Trung vẫn luôn phiền lòng, không lòng dạ nào làm việc.

Sau khi Triệu Hùng gọi điện cho Kim Trung xong, tiếp theo lại gọi điện thoại cho Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh thấy là điện thoại Triệu Hùng gọi tới thì giống như nhặt được bảo bối vậy, đôi mắt đẹp sáng lên.

"Triệu Hùng, anh..."

"Anh cứu Bạch Hồng Liên về bình an rồi!" Triệu Hùng cắt ngang lời của vợ Lý Thanh Tịnh.

Anh tận lực nhấn mạnh hai chữ "bình an", ý là nói mình không bị thương.

Đôi mắt đẹp của Lý Thanh Tịnh ướt át. Trong hai ngày này, mỗi ngày cô ngủ khôn tới ba tiếng đồng hồ, vành mắt cũng sắp đen hết cả.

"Trở lại là tốt! Trở lại là tốt..."

Lý Thanh Tịnhvui mừng đến mức nói cũng không mạch lạc, không biết nên làm sao biểu đạt tâm tình kích động của mình.

"Thanh Tịnh, em gọi điện thoại cho Văn Báo, nói hắn sắp xếp phòng ở Yến Tân Lâu. Gọi Văn Sơn, Nông Tuyền, tối nay anh sẽ giới thiệu cho họ mấy người bạn mới."

"Ai cơ?"

Lý Thanh Tịnh tò mò hỏi.

Triệu Hùng cười nói: "Một người là người quen cũ. Hai người khác thì có nói em cũng không biết. Đợi anh về, cùng nhau dùng bữa cơm là biết!"

"Ừ, em chờ anh!"

Sau khi cúp điện thoại, nước mắt Lý Thanh Tịnh đã sớm chảy thành dòng.

Bốn mươi tám giờ này, Lý Thanh Tịnh cảm giác thân thể cũng không thuộc về mình nữa. Trong đầu đều là bóng dáng của Triệu Hùng.

Triệu Hùng nóng lòng muốn về nhà, lái xe nhanh như chớp trên đường, khoảng bảy giờ tối đã đến Hải Phòng.

Sau khi đến Yến Tân Lâu, Lý Thanh Tịnh, Trần Văn Sơn, Nông Tuyền, bốn anh em nhà họ Mã cùng Trọng Ảnh đã sớm chờ ở đó.

Khi nhìn thấySói đen Trang Đồng Phú bên người Triệu Hùng, Nông Tuyềnthấy kẻ thù thì đỏ cả mắt.

"Được lắm tên Sói đen kia, ăn một quyền của Nông Tuyền tao đây!"

Nông Tuyền không có bất kỳ dấu hiệu nào mà đã nhào thẳng đến hướng Sói đenTrang Đồng Phú.

Triệu Hùng bước ngang ra một bước, xuất chưởng cản lạiquả đấm của Nông Tuyền, giáo huấncậu ta: "Nông Tuyền, cậu muốn làm gì?"

"Cậu chủ, Sói đen này lần trước đánh chúng ta thê thảm đến nhường nào. Trọng Ảnh còn vì vậy mà bị thương đấy. Anh ta không phải là người của Am Cẩu hay sao? Còn dám bén mảng tới đây, xem xem tôi có đánh chết anh ta hay không." Nông Tuyềnvô cùng tức giận kêu lên.

Trần Văn Sơn vỗ bả vaicủaNông Tuyềnmột cái, cười nói: "Nông Tuyền, Sói đen sau này sẽ làm việc cho cậu chủ cùng cậu. Nếu như, anh ta vẫn là người của Am Cẩu thì cậu chủ nhà cậu sẽ dẫn anh ta về Hải Phòng hay sao?"

Một câu nói, cảnh tỉnhNông Tuyền.

Nông Tuyềnkhờ khạo cười một tiếng, lúng túng sờ sau ót nói: "Cũng phải! Sói đen, anh đây là cải tà quy chánh cùng tôi làm việc cho cậu chủ?"

"Phải, sau này Sói đentôi, đi theo anh Triệu làm việc!"

Sói đen đi tới bên ngườicủaTriệu Hùng, chủ động đưa tay ra vớiNông Tuyền.

Nông Tuyền cùng Sói đenTrang Đồng Phú bắt tay một cái, cười lớn nói: "Anh được đấy! Nếu là người của cậu chủ nhà tôi thì những chuyện thất đức mà anh làm trước kia tôi sẽ không nhắc lại nữa. Có điều, có rãnh rỗi thì đánh với tôi mấy chiêu."

"Được! Tùy lúc giao lưu vài đòn." Sói đenTrang Đồng Phú thản nhiên không sợ mà nói.

Sói đengật đầu một cái với Trần Văn Sơn, bốn anh em nhà họ Mã cùng Trọng Ảnh: "Chào mọi người!"

Mọi người gật đầu một cái.

Triệu Hùng lại giới thiệu hai người Đổng Đức Hưng cùng Ninh Kiều Mai cho mọi người, nói hai người là người của tập đoàn Thiên Thanh. Có điều, sau này cũng sẽ đi theo mình làm việc ở Hải Phòng.

Thấy Triệu Hùng không chỉcứu Bạch Hồng Liên, bình an trở về, còn thu được ba mãnh tướng.

Mọi người đều rất phấn chấn, sau khi đi vào phòng bao, rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong!

Triệu Hùng bưng lyrượu lên, sang sảng nói với mọi người: "Tới, Triệu Hùng tôi kính mọi người một ly! Sắp sang năm mới, chúng tôi lại có thêm mấy anh em, đây là một chuyện đáng để người ta phấn khởi. Sau này, mọi người hãy sống chung với nhau như anh em trong nhà. Triệu Hùng tôi xin được nói thẳng một câu mất lòng, nếu ai có dị tâm, đừng trách Triệu Hùng tôi không nể tình cảm anh em. Nhưng nếu như mọi người đi theo tôi làm việccùng nhau, Triệu Hùng tôi bảo đảm sẽ không bạc đãi mọi người. Cạn ly! Hoan nghênh anh em mới gia nhập."

Trong lúc nhất thời, tiếng cụng ly trong bữa tiệc linh đình vang lên bên tai không dứt.

Nông Tuyền vốn là người thích rượu, cậu ta xếp hạng thứ bảy mươi mốt Thiên bang. Sói đenTrang Đồng Phú xếp hạng sáu mươi lăm Thiên bang. Hiếm thấy một đối thủtốt, Nông Tuyền sốt ruột mau sớm tàn tiệc rượu, kéo Sói đenTrang Đồng Phú đi so tài võ nghệ.

Triệu Hùng dặn dò Nông Tuyền, nói: "Nông Tuyền, Tàn Kiếm chưa về thì để Sói đen ở cùng cậu đi!"

Nông Tuyền vừa nghe, toét miệng cười lên.

"Cậu chủ, vẫn là cậu chủ tốt với tôi!"

Sói đenTrang Đồng Phú vừa nghe lời nàycủa Nông Tuyền, còn tưởng rằng Nông Tuyền có sở thích đặc biệt gì, cả người run lập cập.

Triệu Hùng nói với Đổng Đức Hưng cùng Ninh Kiều Mai: "Hải Phòng rất an toàn, các người tối nay tìm một khách sạnở trước đã! Ngày mai tôi cho người tìm một chỗ ở cho các người."

"Cảm ơn anh Triệu!"

Đổng Đức Hưng cùng Ninh Kiều Mai chắp tay với Triệu Hùng.

Bạch Hồng Liên ngồi ở bên ngườicủaLý Thanh Tịnh, hai người đều là người nhanh nhạy trong chuyện làm ăn, trò chuyện rất hợp ý.

Đặc biệt là Bạch Hồng Liên đã nhiều lần trợ giúp Triệu Hùng, cái này làm cho Lý Thanh Tịnh đối với Bạch Hồng Liên có cảm kích trong lòng.

Sau khi hai người trò chuyện một hồi chuyện làm ăn, Lý Thanh Tịnh nhỏ giọng đối hỏi Bạch Hồng Liên: "Bạch Hồng Liên, là ai phái cô đến tập đoàn Thiên Thanh nằm vùng?"

Bình luận

Truyện đang đọc