CHÀNG RỂ VÔ SONG

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********



Chương 303: Hoàng Công Quán 2 "Hoàng Kim Vinh?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, vào thế kỷ trước, Vùng Xám của thành phố Đông Hải có ba ông trùm khét tiếng gồm: Hoàng Kim Vinh, Đỗ Nguyệt Sênh và Trương Tiếu Lâm.

Những ông trùm này chỉ cần giậm chân là toàn bộ Đông Hải đều chấn động. Chỉ một cái hắt hơi thì cả Đông Hải đều nổi lên phong ba bão tố.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Lâm Hàn không ngờ, tiền thân Trần Công Quán lại là Hoàng Công Quán của Hoàng Kim Vinh.

Trần Nam nói tiếp: "Sau khi Hoa Hạ độc lập, Hoàng Kim Vinh bị bệnh và qua đời ở Đông Hải. Phần lớn thế lực của ông ta đều dời đến Hoa Đông. Đại ca Hoàng Báo trước kia của Lý Vọng Sơn chính là đời sau, bà con xa của Hoàng Kim Vinh, mặc dù không thuộc dòng chính nhưng giữa hai người họ cũng có cùng huyết thống".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Không ngờ Hoàng Báo lại còn có lai lịch sâu xa như vậy".

Lâm Hàn sờ cằm, thầm nghĩ: "Hoàng Báo kia có thể đứng vững ở Vùng Xám thành phố Đông Hải, ắt hẳn là do thế lực của Hoàng Kim Vinh chuyển tới Hoa Đông đã giúp ông ta không ít".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Trần Nam lại nói: "Một ông trùm khác của Vùng Xám Đông Hải là Đỗ Nguyệt Sênh, vì để lánh nạn, ông ta đã đến cảng đảo xa xôi và cũng chết già ở đấy. Thế lực ở Đông Hải của ông ta cũng dần lụi tàn".

"Còn về Trương Tiếu Lâm, thì ông ta bị vệ sĩ của mình ám sát. Ba ông trùm khét tiếng của Vùng Xám Đông Hải năm đó hô mưa gọi gió nhưng mỗi người đều có một kết cục riêng, tất cả đều làm mọi người thổn thức không thôi!"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Trần Nam thầm cảm khái.

"Anh Nam, bây giờ Ngô Xuyên ngồi lên vị trí ông trùm Vùng Xám ở Đông Hải, vậy địa vị của anh ta há chẳng phải là còn cao hơn so với ba ông trùm khét tiếng kia sao, dù sao anh ta cũng đã thống nhất được Vùng Xám ở Đông Hải rồi", Hà Lộ tò mò hỏi.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Bây giờ không giống ngày xưa".

Trần Nam lắc lắc đầu nói: "Vào thế kỷ trước, toàn bộ Đông Hải đều là tô giới của người phương Tây. Ba người họ từng hoành hành ở Vùng Xám thời Đông Hải còn là tô giới Anh, tô giới Pháp... so với bây giời khó khăn còn chồng chất hơn nhiều, không chỉ an bài thỏa đáng quan hệ với chính phủ của Hoa Hạ lúc bấy giờ, mà còn phải lôi kéo được quan hệ với tổ chức chính phủ của đám người nước ngoài kia".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Còn về Ngô Xuyên bây giờ, tuy anh ta là đại ca của Vùng Xám, nhưng làm gì cũng phải suy xét pháp chế, dù sao công cuộc càn quét thế lực ngầm cũng rất nghiêm ngặt. Cũng có vài thứ mang tính nguyên tắc anh ta không thể đụng vào được, ví dụ như thuốc phiện".

"Nhưng ba ông trùm khét tiếng của Đông Hải vào thế kỷ trước, người nào cũng không tránh khỏi có liên quan đến thuốc phiện".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Cuối cùng, Trần Nam nói:

"Suy cho cùng, không thể mang Ngô Xuyên ra mà so sánh được với ba ông trùm khét tiếng Đông Hải, hiểu chưa? Bởi vì không cùng thời đại, mà hoàn cảnh cũng hoàn toàn bất đồng".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Thì ra là thế, anh Nam, tôi hiểu rồi!", Hà Lộ gật đầu.

Khoảng nửa tiếng sau, A6 chạy đến trước một dinh thự.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Hai bên dinh thự có hai con sư tử đá đang trừng to hai mắt ngồi trước, trông vô cùng nghiêm trang. Mỗi bên đứng một người đàn ông cao to vạm vỡ đeo kính râm, vẻ mặt thì lạnh tanh.

Phía trên dinh thự còn treo một cái bảng màu xám, trên đó có khắc ba chữ màu vàng rất to: "Trần Công Quán", nét bút như rồng bay vừa sắc bén lại vô cùng mạnh mẽ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nơi đây chính là nơi đại ca xã hội đen Trần Vô Cực sinh hoạt hằng ngày, Trần Công Quán!

Lúc này, bên ngoài dinh thự đã đỗ đầy xe, nào là Mercedes, Audi, BMW đều có đủ. Thỉnh thoảng có vài người đàn ông đeo dây chuyền bản to bước xuống từ trong những chiếc xe đó.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Mặt mày những người này dữ tợn, trên người tràn ngập mùi chết chóc, sau lưng còn có không ít vệ sĩ đi theo.

"Chú em Lâm Hàn, xe của chúng ta không thể lái đến trước cổng dinh thự được. Đỗ xe ở đó toàn là nhân vật có máu mặt ở Vùng Xám thôi, chúng ta đỗ bên kia rồi cuốc bộ qua đó nhé", Trần Nam vừa quay đầu xe vừa nói.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Được!"

Lâm Hàn gật đầu.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


A6 đỗ ở nơi cách Trần Công Quán khoảng 300 mét, sau đó ba người xuống xe đi qua.

Vừa đến cổng, hai gã vạm vỡ đeo kính râm đã ngăn ba người lại, khuôn mặt lạnh tanh nói:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Xin đưa thiệp mời!"

Trần Nam đưa thiệp mời cho họ, sau khi kiểm tra không có sai sót gì, gã vạm vỡ đeo kinh râm trả lại, lạnh giọng nói:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Các vị đến phòng tiếp khách số 3, khi nào lễ kế nhiệm bắt đầu sẽ có người đến thông báo".

"Được!"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Trần Nam cũng không nhiều lời, sau đó ba người cùng bước vào Trần Công Quán.

Bên trong có đủ hòn non bộ, suối và cả đình nghỉ mát, tất cả tạo nên một khuôn viên gần gũi thiên nhiên, bên tai còn văng vẳng tiếng chim hót véo von, rất vui tai.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Mỗi lối đi đều có bảng chỉ đường, dựa theo hướng dẫn trên đó, ba người tìm đến được phòng tiếp khách số 3.

Phòng tiếp khách này rất lớn, bên trong có hai cây cột gỗ chạm trổ những hoa văn kỳ lạ, hai hàng ghế gỗ cạnh đó gần như chật kín người đang ngồi tán gẫu, chỉ còn dư lại vài chỗ.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Những người này đều tầm ba mươi đến bốn mươi tuổi, cổ đeo dây chuyền vàng bản to, vai xăm kín mít, nhưng khí thế lại kém xa với mấy người chủ xe vừa đỗ trước Trần Công Quán khi nãy.

Vừa thấy Trần Nam, những người này chỉ liếc sang nhìn rồi chẳng mảy may để ý nữa.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Chúng ta ngồi xuống trước đã!"

Trần Nam gọi, tìm một cái ghế ngồi xuống, còn Lâm Hàn và Hà Lộ thì ngồi hai bên ông ta.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Chà, Trần Nam hả, lâu rồi không gặp!"

Một giọng nói vang lên.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Theo đó là bóng người đàn ông bước tới.

Người này trạc 30 tuổi, mặc một cái áo ba lỗ màu trắng, trưng ra từng mảng cơ bắp cuồn cuộn. Mà gây chú ý nhất lại chính là hình xăm bò cạp trên má trái của gã ta. Lúc này, gã ta đang nhìn Trần Nam với ánh mắt giễu cợt.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Thạch Tông?", vừa thấy người đàn ông này, Trần Nam liền nhướng mày.

Thạch Tông cũng là người thuộc Vùng Xám, dưới trướng có vài quán karaoke nhỏ, địa vị cũng tương đương ông ta.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Chỉ có điều, hồi trước Trần Nam là đàn em của Lý Vọng Sơn, còn Thạch Tông thì dưới trướng Ngô Xuyên, vì thế đôi bên đã từng xảy ra vài cuộc va chạm.

Tuy bây giờ, Trần Nam đã đầu quân cho Ngô Xuyên, nhưng ở bên Ngô Xuyên vẫn còn không ít kẻ thù.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Trần Nam, ánh mắt này của mày là sao hả?"

Thạch Tông toét miệng cười: "Mày có thể vào đây thì xem ra đã quy thuận anh Xuyên rồi, dù cho tao và mày có xích mích thì tao cũng không gây sự với mày tại đây đâu. Suy cho cùng, hôm nay cũng là ngày làm lễ kế nhiệm của anh Xuyên, gây sự ở đây thì khác nào chẳng nể mặt anh ấy".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Hơn nữa, anh Xuyên đã ra lệnh, nghiêm cấm người dưới trướng đánh nhau, ai vị phạm sẽ bị xử theo gia pháp".

Nghe thế, Trần Nam mới thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Ngô Xuyên quản lý đàn em rất nghiêm khắc.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Thạch Tông lại dời ánh mắt về phía hai người ngồi kế Trần Nam là Hà Lộ và Lâm Hàn, gã ta cười nói:

"Sao hả, tới dự lễ kế nhiệm của anh Xuyên còn mang theo đàn em nữa à, chẳng lẽ sợ xảy ra chuyện ở đây ư?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Hai người này không phải đàn em của tao, một đứa là nhân viên phục của quán bar tao, tên Hà Lộ. Người còn lại là anh em của tao, gọi là Lâm...", Trần Nam giới thiệu.

"Tao không có hứng thú với mấy đứa nhãi nhép này, không cần nói với tao đâu".

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Thạch Tông khoát tay, ngắt lời Trần Nam.

Trần Nam cũng đành cười trừ, rồi tò mò hỏi:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Thạch Tông, chúng ta đang ở phòng tiếp khách số 3, nghĩa là còn phòng tiếp khách số 2 và số 1 nữa à?"

"Đương nhiên là có, nhưng phòng tiếp khách số 1 và số 2 cũng không phải nơi mà loại tầng lớp như tao với mày có thể bước vào", Thạch Tông cười nói.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Ồ? Nói nghe thử xem", Trần Nam càng thêm tò mò.

"Lần này, lễ kế nhiệm của anh Xuyên mời rất nhiều đàn anh đàn chị có máu mặt của Vùng Xám đến", Thạch Tông giải thích:

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


"Còn cỡ như tao với mày, trong tay có mấy cái sản nghiệp nhỏ xíu, đàn em thì vài ba thằng nhãi nhép, thế thì chỉ đủ tư cách ngồi ở phòng số 3 thôi".

 

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.




Bạn đang đọc truyện trên Truyện88

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Bình luận

Truyện đang đọc