CHÍ TÔN


Rào rào...

Cánh buồm kéo căng lên, trung quân từ từ tiến về phía trước, chiếm đánh chiến hạm của địch. 50 chiến hạm bình thường, giống như đàn cá mập vây bắt, nhảy vào trong giữa hàng ngũ chiến hạm địch.

Tinh binh Chuông Đồng đã sớm bày trận thế trên hai mép thuyền sẵn sàng đón địch, hai thuyền đập vào nhau kêu phịch một tiếng.

- Giết!
Các tinh binh nhảy dựng lên, cầm huyết chiến đao trong tay, thắt lưng buộc chuông đồng, ùn ùn kéo đến.

Lập tức chiếm hạm của địch trên mặt biển liền rung lên, trên thuyền truyền đến những âm thanh hò hét. Chỉ trong chốc lát, hơn 20 chiến hạm của địch bị tiêu diệt hoàn toàn.

- Hừ hừ! Hạm đội tiên phong của ta, bị ăn dễ dàng như vậy sao? Tên Hoàng Hiếu này chẳng qua cũng vậy mà thôi. Ta muốn cho ngươi biết thế nào là lễ độ!
Trông thấy cuộc chiến diễn ra như vậy, chủ tướng Thủy gia Dương Vạn Toàn lạnh lùng cười.

Lúc này toàn bộ hạm đội tiên phong bị tê liệt, hắn cũng đã lường trước.

Nhưng thật không ngờ, Hoàng Hiếu chiếm được chiến hạm của mình nhanh như vậy. Điều này hiển nhiên có chút nóng vội tham lam một chút.

- Chỉ huy bên địch đưa ra sách lược sai lầm, đây chính là thời cơ tốt cho chúng ta! Dạ Phong Tướng Quân thống lĩnh kỵ binh Tiễn Ngư đột phá sâu vào cánh trái, nhất định phải đánh tan tuyến phòng thủ của quân địch. Phương Hồng Tướng Quân thống lĩnh tinh binh Toàn Thuẫn tiêu diệt tinh binh Hoa Tiễn. Những người còn lại theo ta tấn công thẳng tới hạm đội của Sở Vân.
Hai mắt Dương Vạn Toàn lóe sáng, hưng phấn hét lớn.

Hắn cũng là lão tướng trên sa trường, kinh nghiệm tác chiến vô cùng phong phú. Hắn nắm bắt cơ hội này, chia ra đánh hạ chiến hạm suy yếu, thôn tính đại quân Thư gia, kế hoạch tác chiến vô cùng hiểm độc.

- Không chỉ có xuất ra tinh binh, rốt cục cũng đã phái ra đại tướng.
Trong khi Sở Vân quan sát chiến trường, trông thấy đối Phương biến trận, trong mặt chợt lóe ra tinh quang rồi vụt mất.

Oanh Thiên Chùy Phương Hồng cũng không có gì xa lạ. Đây chính là thủ tịch đại tướng của Phương gia, hai thanh Oanh Thiên Chùy Kim Đồng trong tay đều có chiến lực cấp Linh Yêu.

Về phần Dạ Phong chưa từng được nghe nói đến. Hiển nhiên là võ tướng đến từ Giang Hán Quốc có chiến lực cấp Linh Yêu.

- Tiểu tử, ta phải dùng song chùy của ta đánh ngươi tan xương nát thịt!
Phương Hồng cưỡi một đầu Bạch Cương Sư, đi trên mây mà đến, song chùy đánh xuống, phát ra tiếng sấm nổ vang trời.

- Đã tới lúc ta giết chết ngươi.
Hiện tại Hoa Anh có ba đầu Linh Yêu trong tay, không chút lo lắng, cầm Bách Hoa Cung trong tay, cưỡi yêu thú bay thẳng lên trời. Xuất tiễn chiến đấu cùng với Phương Hồng.

Cùng lúc đó, Dạ Phong thống lĩnh kỵ binh Tiễn Ngư khai chiến cùng Vương Trạch Long có tinh binh Hải Giao Tinh trong tay.

Các võ tướng lấy ra chiến lực cấp Linh Yêu khiến cho trận chiến trên biển này càng lúc càng trở nên quyết liệt. Tiếng hò hét, tiếng binh khí chạm vào nhau, tiếng kêu thảm thiết... văng vẳng bên tai Sở Vân.

Phóng mắt nhìn ra xa, có thể thấy được giữa không trung các loại đạo pháp va chạm vào nhau phát ra vô số tia sáng kỳ dị. Tiễn bay khắp trời, máu thịt bắn tung tóe trên thuyền. Có chiến hạm đã bị đánh cho tan tành, không ngừng quay tròn trên mặt biển. Có chiến hạm bị ngập nước, chỉ trong chốc lát liền chìm nghỉm. Cũng có chiến quấn lại một chỗ, các sĩ tốt Thủy gia, Thư gia giao chiến trên khoang thuyền, đao quang kiếm ảnh bắn ra tứ phía.

Đột nhiên, hơn 20 chiến thuyền trong hạm đội Thư gia lao ra, từng thuyền từng thuyền đều dùng xích sắt nối với nhau, quét ngang chiến trường.

Những chiến thuyền này vốn là hạm đội tiên phong của Thủy gia, nhưng bây giờ đều bị Thư gia chiếm giữ, dùng tại đây. Không cần bàn cãi, đây chính là chuyện nằm ngoài dự đoán, nhất thời khiến cho các tướng lĩnh Thủy gia không kịp trở tay.

- Không ổn rồi!
Hai mắt Dương Vạn Toàn trừng lớn, quả thực cảm thấy vô cùng kinh hãi.
- Quân ta đã bị chặn lại, chia làm hai nửa! Trương Ẩn Tướng Quân, Lỗ Khải Kim Tướng Quân mau mau xuất thủ, đánh tan trướng ngại vật này.

- Nhưng chúng ta cần phải ở lại đối phó với Tiểu Bá Vương.
Trưởng Ẩn cảm thấy vô cùng khó xử.

Bấy giờ Sở Vân vẫn chưa xuất thủ tạo ra lực uy hiếp quá lớn, khiến cho bọn chúng cũng không dám tùy tiện xuất thủ.

- Không kịp nữa rồi! Không tiêu diệt trở ngại này, hạm đội bên ta cũng không thể phát huy được ưu thế về binh lực, ngược lại sẽ bị đối phương thôn tính. Mau mau xuất thủ!
Dương Vạn Toàn giậm chân, vội vàng nói.

Hai vị Trương tướng quân, Lỗ tướng quân không còn cách nào khác, đành phải cưỡi yêu thú, bay lên cao.

- Hả? Đại tướng quân địch chiến lực cấp Linh Yêu. Thiếu chủ, người hãy ra tay.
Trong thấy cảnh như vậy, bỗng nhiên trong mắt Hoàng Hiếu lóe ra quang mang, mở miệng nói.

- Được, lúc này ta muốn xem Giang Hán Quốc, rốt cục sắp xếp kẻ nào đến đây đối phó với ta.
Trong mắt Sở Vân lóe ra thần quang, hắn lấy Túy Tuyết Đao ra, chân đạp Tật Phong Kính Thảo Hài, Hồng Yêu không màu quấn quanh người, bước lên trời cao.

Hắn lưng hùm vai gấu, tóc đen tung bay trong gió biển, ánh mặt lạnh lùng hơn cả Túy Tuyết Đao. Từng bước từng bước, giống như dẫm lên cầu thang vô hình, bay thẳng lên trời. Hùng hổ như thiên thần hạ phàm, vừa mới bước vào trận chiến, lập tức khiến vô số người chú ý tới.

- A! Đúng là Tiểu Bá Vương!

- Rốt cục hắn muốn xuất thủ sao?

- Vậy đâu mới là mục tiêu của hắn?

Trong thấy Sở Vân bước đi trên không, nhìn xuống chiến trường, nhất thời trong lòng các tướng lĩnh Thủy gia chấn động, áp lực đè nặng.

- Thiếu đảo chủ, thiếu đảo chủ muốn động thủ!

- Nhìn chung trên Chư Tinh Quần Đảo, ai có thể là đối thủ của thiếu đảo chủ?

- Theo thiếu đảo chủ, giết, giết...

Trông thấy cảnh tượng như vậy, vô số tướng sĩ Thư gia ngửa mặt lên trời gào thét, dũng sĩ tăng gấp bội.

- Vốn không cần huy động bất cứ thứ gì, chỉ cần xông trận, đã khiến sĩ khí binh sĩ tăng lên tới mức như vậy! Quả là nhân vật đáng sợ!

- Sở Vân vừa xông vào chiến trận, đội quân thư gia cũng bạo phát!

- Thật đáng sợ! Không thể chống đỡ nổi. Trước sau khoang thuyền cũng bị tinh binh Chuông Đồng chiếm đoạt, dường như toàn bộ quân Thư gia đều đã phát điên.

Giờ khắc này, rất nhiều tướng sĩ Thủy gia đều đứng sững sờ. Cảm nhận được áp lực cuồng trướng từ Thư gia quân, kéo dài không dứt, giống như một trận sóng thần.

- Đáng hận! Cư nhiên nhân cơ hội này mà xuất thủ.
Hai vị tướng Trương Ẩn, Lỗ Khải Kim thở dài nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Hai vị tướng quân mau đánh tan trở ngại phía trước, ta đến ngăn chặn Sở Vân!
Một vị võ tướng cưỡi Phi Mã có chiến lực cấp Linh Yêu, cầm trường thương cấp Linh Yêu, vừa rống lớn vừa liều chết xông về phía Sở Vân.

Toàn thân hắn được bao phủ bởi giáp trắng, Phi Mã trắng như tuyết, từng luồng từng luồng ánh sáng lưu chuyển trên trường thương. Dáng người cao ngất ngưởng, lưng sói eo ong, uy phong lẫm liệt.

Bình luận

Truyện đang đọc