- Thiên Ngoại Tinh Ma hùng mạnh như thế, ngay cả Thiên Không Chi Thành cũng phải bị thua. Cho dù Quái Tiên ngươi chữa trị Thiên Không Chi Thành cũng không thể khôi phục lại trạng thái cường thịnh? Coi như khôi phục tới trạng thái cường thịnh, quay lại hư không, chẳng phải sẽ lại tái hiện tình cảnh năm đó sao? Đây chẳng phải là tự tìm đường chết?
Sở Vân nghi hoặc hỏi.
- Cũng không phải.
Quái Tiên lắc đầu.
- Ngự yêu sư có tu vi càng cao, thế lực càng lớn, đại biểu cho hưởng vận tốt càng nhiều, thiên địa bị thua thiệt lại càng nhiều, xây dựng vận rủi lại càng dày đặc. Bởi vậy, Thiên Ngoại Tinh Ma cũng càng lớn mạnh. Lúc trước chủ nhân của Thiên Không Chi Thành, chính là ba vị Vương giả. Lọt vào đả kích mạnh mẽ của Thiên Ngoại Tinh Ma, hoàn toàn bại vong. Dạ Đế cũng chết vì Thiên Ngoại Tinh Ma. Ngược lại là tu vi càng thấp, địa vị Ngự yêu sư càng yếu, Thiên Ngoại Tinh Ma đối ứng hắn, ngược lại càng yếu, bởi vậy càng dễ dàng diệt trừ. Càng sớm diệt trừ Thiên Ngoại Tinh Ma càng tốt.
Quái Tiên nói một phen, hai vị Vương giả nghe được, trong lòng đều ớn lạnh.
Nhất là Sở Vân.
Hắn cực kỳ hiểu rõ, đến tột cùng chính mình hưởng bao nhiêu vận khí tốt. Từ khi trọng sinh tới nay, các loại kỳ ngộ nối gót tới, liên tiếp không ngừng. Yêu vật khí vận trong tay hắn càng nhiều, càng khiến Vương giả đều cảm thấy không bằng...
Hiện nay tu vi của hắn đã tới Vương cấp cao đoạn, địa vị bản thân cũng là Thiếu quốc chủ Chư Tinh Quốc, dưới một người, trên vạn người. Đồng thời thanh danh hiển hách, ở Tinh Châu người đời không người nào không biết không người nào không hiểu. Hơn nữa lại được mỹ nhân ưu ái, có phúc tề thiên.
Đây là khí vận nồng hậu cỡ nào!
Trái lại, như vậy hắn thiếu thiên địa bao nhiêu, xây dựng ra bao nhiêu vận rủi? Nếu những vận rủi lần lượt phát nổ từng nhóm, giống như bệnh nhỏ không ngừng, cố gắng còn có thể quá đi.
Nhưng lại ngưng kết thành Thiên Ngoại Tinh Ma, một khi phát nổ chính là toàn bộ, giống như bệnh nặng bạo kích, mối nguy trí mạng, hậu quả thực sự không thể lường được.
Thoáng suy nghĩ, liền có áp lực khôn cùng bao phủ ở trong lòng Sở Vân. Giờ phút này, bỗng nhiên hắn hiểu được cảm thụ của Dạ Đế.
Hắn bắt đầu hiểu Dạ Đế.
Vì sao Dạ Đế phải cấp bách cướp đoạt Thiên Không Chi Thành như thế, chính là muốn diệt trừ Thiên Ngoại Tinh Ma của mình. Đây là một loại tinh thần bất khuất, cao quý chính là ở trước mặt thiên địa cũng không nghĩ cúi đầu.
Đối với Dạ Đế, trong lòng Sở Vân không khỏi dâng lên tình cảm khâm phục nồng đậm.
Tuy rằng Dạ Đế bại bởi Thiên Ngoại Tinh Ma, nhưng lại từ trong Quỷ Châu trở về.
Khổ tâm cô nghệ, yên lặng vạch kế hoạch... Bày bố bao nhiêu năm, nếu không vì mình quấy rối, không chừng lúc này hắn đã thành công!
- Trở lại chuyện chính đi, mỗi một chủ cũ của Thiên Không Chi Thành đều có một quả mật thược, hình giống như chiếc nhẫn. Muốn nắm Thiên Không Chi Thành trong tay, sẽ nắm giữ ba cái nhẫn này. Ngoài ra, không còn gì khác.
- Mà các ngươi từng thấy Thanh Đồng Khôi Lỗi. Nó chính là người bảo vệ nhẫn. Đánh bại chúng, thu hoạch nhẫn, còn phải đuổi Dạ Đế và Long Đế.
Sau khi kết hợp với tin tức do Sở Vân cung cấp, Quái Tiên nói ra kế hoạch của chính mình:
- Giờ phút này, Thiên Không Chi Thành yên tĩnh không tiếng động. Nói vậy Dạ Đế và Long Đế còn đang trong không gian chiến trận, giằng co chiến đấu. Đây là cơ hội, chúng ta phải nhanh chân đến trước...
Ầm ầm. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLQuái Tiên đột nhiên trừng mắt. Hắn còn chưa nói xong kế hoạch của mình, đột nhiên lại xảy ra dị biến.
Cả tòa Thiên Không Chi Thành đều run rẩy lên, phát ra tiếng gầm rú ồn ào rất lớn. Giống như là người khổng lồ đang ngủ say chợt thức dậy.
- Sao có thể? Là ai nắm mật thược trong tay, khởi động tòa Thiên Không Chi Thành này!
Quái Tiên kinh ngạc kêu lên thất thanh, có thể tạo thành quả này, trước mắt chỉ có nguyên nhân này.
- Thiên Không Chi Thành đang bay lên!
Mặt Tửu Hào Vương trầm như nước. Hắn vừa dứt lời, hành lang đằng trước bay ra rất nhiều Sách Trúc Kiếm, rồi sau đó là rất nhiều Đao Thú xông ra.
Mà lúc này, ở trung tâm Thiên Không Chi Thành, Âm Dương Vương, Lãnh Kiếm Vương cùng đứng song song, ngón trỏ tay phải mỗi người bọn họ đều đeo một chiếc
nhẫn ngọc bích giống như mật thược. Mà ở phía sau bọn họ, hai Thanh Đồng Khôi Lỗi bị nghiền nát, giống rác rưởi chất thành một đống.
Mặt ngoài mật thược không ngừng mà lóe ra âm quang. Trong lòng Âm Dương Vương và Lãnh Kiếm Vương, phóng ra hình nổi toàn cảnh Thiên Không Chi Thành. Ba người Sở Vân, Tửu Hào Vương, Quái Tiên, giống như ngọn lửa giống như bắt mắt trong bản đồ.
- Ha ha đã xâm nhập tầng thứ ba, chỉ còn một cửa nhỏ.
Âm Dương Vương cười quái dị nói.
- Lại còn dám qua đây, thật sự là có dũng khí ngu muội.
Hàn quang trong mắt Lãnh Kiếm Vương bắn ra bốn phía.
Hắn và Âm Dương Vương không hẹn mà cùng thao túng yêu binh còn sót lại trong Thiên Không Chi Thành, mục tiêu chỉ thẳng vào ba người Sở Vân.
Từ trong tầm nhìn của bọn họ có thể thấy, từng yêu binh thủ vệ từ trong các góc Thiên Không Chi Thành như dòng nước lũ sắt thép chui ra hối hả, lại có thế cuồn cuộn, hướng về mục tiêu với ý định cuốn sạch nghiền áp.
- Cùng các yêu binh này từ từ thân thiết đi.
Trong mắt Âm Dương Vương lóe ra sự khát máu. Hắn hưng phấn, nhưng ngay sau đó ánh mắt hắn trở nên đờ đẫn.
Hắn thấy Sở Vân vỗ tiên nang bên hông, lập tức giống như cái hang không đáy mở ra, hút toàn bộ những yêu binh tới tấn công vào trong túi.
- Tiên nang này…
Âm Dương Vương kêu lên thất thanh. Ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào tiên nang của Sở Vân.
Bề ngoài tiên nang này đầy bụi bặm, trông rất bình thường, căn bản là không thấy rõ. Nhưng lại dâng lên sóng gió ngập trời trong lòng Âm Dương Vương.
- Tiên nang tuyệt phẩm.
Giọng Lãnh Kiếm Vương, như gió lạnh cuốn sạch, tràn ngập sát ý khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
- Xem ra số Một đã hoàn toàn thất bại, không chỉ không có giết chết đám người Sở Vân, còn khiến bọn họ thành công đúc được tiên nang tuyệt phẩm. Thật đáng giận, bất luận có bao nhiêu yêu binh thủ vệ, căn bản là không ngăn được bọn họ. Ngược lại tăng cường thực lực cho Sở Vân.
Âm Dương Vương nghiến răng nghiến lợi.
- Cũng không chắc chắn. Ngươi đã quên chúng ta còn có một vị trợ thủ Đại Đế cấp sao?
Lãnh Kiếm Vương cười lạnh nói.
Mắt Âm Dương Vương lập tức sáng ngời:
- Ngươi là nói...
…
- Chết đi!
Long Đế quát lớn.
Cuồng Long rống giận, Long Viêm cuồn cuộn cuốn qua, đốt cháy Cự Dã Vương hoàn toàn thành tro bụi. Về phần Quỷ Vương, từ một khắc trước, đã bị Long Đế giết chết.
- Dạ Đế, ngươi trốn ở đâu vậy? Ngươi là kẻ nhát gan, quả thực là sỉ nhục cho cường giả Đế cấp!
Huỷ bỏ không gian chiến trận. Long Đế lại hiện ra trong Thiên Không Chi Thành. Hắn lớn tiếng rít gào, âm thanh chấn động, ngay cả bức tường dày của Thiên Không Chi Thành cũng che lấp không được. Cuồn cuộn như sấm, vang vọng ra xung quanh.
Nghe được âm thanh này, ba người Sở Vân lập tức hiểu tình thế hiện nay.
- Long Đế bị quấy nhiễu.
- Xem ra Dạ Đế hoàn thành khống chế được Thiên Không Chi Thành.
- Long Đế có thể bị quấy nhiễu lâu đến bây giờ, hiển nhiên Dạ Đế cũng trả giá vô cùng nghiêm trọng. Rất có thể, là tráng sĩ mất cổ tay, cố ý hy sinh phân thân của mình.
- Không tốt!
Bỗng nhiên Quái Tiên vỗ đầu.
- Mỗi một thông đạo trong Thiên Không Chi Thành, đều có thể di động, liên thông với nhau. Có vài nơi còn có Quy Chân Kính, bảo thạch mật môn. Hiện nay Dạ Đế đang thao túng các Yêu binh này.
Hắn còn chưa nói xong, chợt nghe ầm một tiếng, bức tường cách đó không xa đột nhiên nổ mạnh mở ra.
Đá vụn cuồn cuộn, bụi mù dày đặc. Một thân hình khoẻ mạnh khổng lồ, từ trong bụi đi nhanh ra.
- Hừ! Dạ Đế, ngươi nghĩ dời thông đạo, thao túng đường đi của ta sao? Ngươi cho rằng Long Đế ta là hầu tử dễ trêu chọc sao? Ta không để ngươi như ý, mặc kệ là hành lang, Quy Chân Kính, bản đế đều không nhìn, trực tiếp xuyên thủng. Bản đế muốn trực đảo Hoàng Long! Hả?
Giọng nói dừng lại một chút. Hắn phát hiện ra ba người Sở Vân.
Bụi mù tản đi, không phải Long Đế, thì còn có thể là ai?
Dạ Đế cố ý thao túng thông đạo hành lang di động, cũng sớm có tâm lý tính kế để Long Đế đi vào. Long Đế cưỡng ép đột phá, ngược lại theo đúng mưu kế của Dạ Đế, bởi vậy tạo thành cục diện như vậy.
- Hả? Tiên nang tuyệt phẩm!
Thấy cảnh tượng một đám Đao Thú, Sách Trúc Kiếm bị tiên nang của Sở Vân, cưỡng ép hút vào, rốt cuộc tầm mắt Long Đế không chuyển động nữa.
Sở Vân hít sâu một hơi, đi về phía trước một bước, che trước mặt Quái Tiên, Tửu Hào Vương, đối diện với Long Đế.
Hắn biết, không thể tránh né trận chiến này!
Trong hành lang dài, bụi bay bốn phía, không khí ngưng trọng, hết sức căng thẳng.
Trong sự trầm mặc, Long Đế bỗng dưng ngửa đầu cười to:
- Ha ha ha, ngươi chính là Sở Vân sao. Không tồi, còn trẻ đầy hứa hẹn, lại luyện được một tiên nang tuyệt phẩm. Khó trách ngươi nắm chắc khí vận đuổi qua đây.
- Tuy nhiên, cho dù ngươi có một tiên nang tuyệt phẩm có thể đối kháng Đại Đế sao? Ngươi không khỏi quá ngây thơ rồi! Bản đế có lòng từ bi, hiện tại cho ngươi một cơ hội, đầu nhập vào bản đế, chủ động quỳ xuống, dâng tiên nang tuyệt phẩm lên. Sau này Bản đế thống nhất Tinh Châu, ngươi chính là đại nguyên soái, dưới một người, trên vạn người!
Lời còn chưa dứt, linh áp Đại Đế cấp liền phát ra. Chỉ một thoáng, toàn bộ Thiên Không Chi Thành đều bao phủ dưới một áp lực tuyệt mạnh.
Vạn vật cùng âm.
Vô hình núi lớn đè nặng trong lòng mỗi người, Sở Vân, Tửu Hào Vương đều cảm thấy khó thở, không khỏi gian nan phát ra linh áp Vương cấp để chống lại.
Quái Tiên thì ngay cả sức mạnh chống lại cũng không có. Linh quang Hầu cấp đỉnh phong trong cơ thể bị hoàn toàn áp chế. Giờ phút này, hắn gần như muốn hít thở không thông, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, xoang mũi, hai tai, hai mắt đều chảy ra máu đỏ tươi.
Uy phong của Đại Đế, khó có thể chống đỡ!
Chỉ cần linh áp, cũng đã khiến quân lính của Quái Tiên tan rã. Sở Vân và Tửu Hào Vương còn thiếu chút nữa không ổn định được đầu trận tuyến.
Sắc mặt Sở Vân ngưng trọng. Từ trong linh áp này có thể cảm thấy, Long Đế so với khi vừa thức tỉnh mấy tháng trước, mạnh hơn ít nhất năm lần.
Sở Vân không ngừng tiến bước, người này cũng không ngừng tiến bước.
Mấy tháng qua qua, Long Đế và Dạ Đế giao thủ vô số trận. Từ thế hạ phong ban đầu, dần dần ngang hàng, đến bây giờ chuyển thành thượng phong, áp chế lại Dạ Đế.
Điều này đủ để thấy Long Đế càng đánh càng mạnh mẽ, tài năng chiến đấu có một không hai.
- Khó trách qua nhiều thế hệ Đại Đế đều có thể nhất thống Tinh Châu. Chỉ cần linh áp Đại Đế có thể không chiến mà khiến người phải bại. Linh quang Hầu cấp đỉnh phong của ta, trước linh áp này, bị ép tới gắt gao, căn bản là không có lực để phản kháng. Mặc dù Sở Vân có tiên nang tuyệt phẩm, sao có thể địch nổi sự cường đại tới vậy?
Trong lòng Quái Tiên hoảng sợ không thôi.
Linh áp bàng bạc, hình thành sóng khí, đẩy bụi ở khoảng không xung quanh.
Giờ phút này.
Thân hình Long Đế sừng sững, khoanh tay đứng ngạo nghễ. Hắn như thiên thần phủ xuống, vai chạm tinh nguyệt, lưng chống đỡ trời cao, khiến mọi người ở đây có áp lực tâm lý không gì sánh nổi.
Vẻ mặt Quái Tiên kinh hãi, khó có thể che lấp. lông mày Tửu Hào Vương nhíu chặt lại, như lâm đại địch.
- Ha ha ha hả.
Dưới áp lực cường đại này, Sở Vân bỗng nhiên ngửa đầu cười dài.
- Không sai! Chính là cảm giác này, cảm giác máu sôi trào. Long Đế ngươi càng mạnh, ta càng vui vẻ! Tiên nang tuyệt phẩm ở trên tay ta, ngươi phóng ngựa qua đây. Hôm nay ta sẽ lấy tu vi Vương cấp, để khiêu chiến đối thủ Đế cấp. Một trận chiến này, ta muốn dùng lực lượng, ý chí và vinh quang, tương lai của ta!
Tiếng cười vang vang.
Cho dù là ai, đều có thể cảm giác được ý chí chiến đấu không gì sánh nổi của Sở Vân, ý chí tinh thần ương ngạnh bất khuất.
- Ha ha ha, cả đời xuất sắc, ngay lúc này! Nào chiến đi!
Mắt hổ Sở Vân tỏa sáng, hắn không chút sợ hãi dùng ánh mắt chăm chú nhìn Long Đế.
Ánh mắt Long Đế đầy thâm thúy. Giờ phút này hắn hoàn toàn hiểu được, Sở Vân cũng không phải là Hoang Ngô, hắn là cái loại người không biết khom người. Mặc kệ dùng lực lượng mạnh mẽ đến cỡ nào để áp bách hắn, cuối cùng cũng chỉ có thể đổi lấy phản kháng ngoan cường của hắn.
Tuy nhiên Long Đế không chút hối hận trước hành động và lời nói của mình. Từ trước đến nay hắn cũng là người cuồng ngạo như thế. Long Đế không cuồng ngạo thì không phải là hắn nữa.
- Một khi đã nói như vậy, ta sẽ nghiền người thành thịt vụn.
Ánh mắt Long Đế thâm thúy, nhìn về phía Sở Vân như nhìn một người đã chết. Giọng nói của hắn lạnh lùng đến cực điểm, như thần tuyên án vận mệnh sinh linh.
Sở Vân không nói, lấy hành động trực tiếp đáp lại.
Hắn mở tiên nang tuyệt phẩm bên hông.
Xoát!
Thế giới tiên nang hoàn toàn triển khai, cảnh tượng xung quanh lập tức đại biến.
Trời cao tuyết trắng, đại địa mênh mông, cầu vồng bay lượn trên không trung. Nơi này chính là thế giới tiên nang tuyệt phẩm.
Không gian khổng lồ này, một khi đã triển khai, ngay cả Long Đế cũng không kịp tránh né, bị hút vào.
Huống gì, hắn cũng có chủ ý muốn đi vào nơi này.
Giờ phút này, ba người Sở Vân và Tửu Hào Vương, Quái Tiên, ở trên Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, quan sát thế giới này. Mà Long Đế thì ở biên giới thế giới, lui về phía sau một bước, chính là Biển Hỗn Độn.