CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Võ Tay Với tư cách là người đại diện, Phó Vũ Tường bày tỏ lòng tốt của tập đoàn đối với các hệ thống bệnh viện lớn: “Đợt sản phẩm này được tặng miễn phí cho các bệnh viện lớn, chính là hỗ trợ y học thành phó.”
Tần Bắc Sơn đi đầu tán thưởng, vỗ tay mấy tiếng.

Các phương tiện truyền thông và những người khác có mặt cũng vỗ tay.

Lần này, Tập đoàn Vân Đình đã giành được danh tiếng và cả trái tim của người dân.

Ngay cả cổ phiếu vốn hóa trên thị trường của công ty cũng tăng vọt.

Các ngành công nghiệp khác của Tập đoàn Vân Đình cũng đang bán rất chạy.

Vào buổi trưa, đã có hơn hai mươi nghệ sĩ hàng đầu lên tiếng công khai: không yêu cầu bất cứ ràng buộc gì, họ sẵn sàng chứng chứng thực và quảng bá miễn phí tất cả các sản phẩm của Tập đoàn Vân Đình.

Thực sự lại là một quả bom phát nỗ.

Hiệu quả không chỉ đơn giản là việc tăng số lượng các đơn đặt hàng.

Sự xác nhận của các nghệ sĩ đối với Tập đoàn Vân Đình cũng như một cuộc họp tác đôi bên đều có lợi.

Bây giò danh tiếng của tập đoàn Vân Đình quá tốt, những nghệ sĩ này cũng được hưởng lợi không ít, các bài đánh giá trên mạng đều tán thưởng nhiệt liệt.


Các công ty đứng sau những nghệ sĩ này cũng sẽ nhờ thế mà có tiếng tăm rất tốt.

Công ty giải trí Trường Phong.

Sau khi nhìn thấy những tin tức này, Tiết Quý Hoa đã rất tức giận.

“Bốp!”
Anh ta hung hăng tát vào mặt Tiểu Linh Nhi: “Đồ khốn! Cô có nhìn thấy những việc tốt mà cô đã làm không?”
Tiểu Linh Nhi che mặt với một cái nhìn ngây ngốc.

“Cô có biết tại sao Diệp Quân Lâm không đến xin lỗi không?
Bởi vì anh ta hoàn toàn không để cô vào mắt!”
Tiết Quý Hoa lại cho Trương Mỹ Lan một cái tát.

Trương Mỹ Lan cảm thấy vô cùng oan uỗng.

*Nếu không phải tôi làm theo chiến lược của cô, bây giờ Công ty giải trí Trường Phong của tôi đang vang danh ở Trung Quốc, và thành phố cũng sẽ đánh giá chúng ta rất cao rồi.”
Tiết Quý Hoa run lên vì tức giận.

“Chúng ta có biết Tập đoàn Vân Đình hùng mạnh như vậy không? Hóa ra họ tới tìm chúng ta để hợp tác, chính chúng ta mới là đang trèo cao.”
Tiểu Linh Nhi ôm mặt khóc.

Cô cũng rất hồi hận.

Nếu cô tiếp tục quảng bá cho Tập đoàn Vân Đình, lần này cô ấy chắc chắn sẽ thay đổi từ một người nỗi tiếng trên mạng thành một ngôi sao thực thụ.

“Đi, đến Tập đoàn Vân Đình để xin lỗi! Chúng ta có thể có một cơ hội khác.

Dù sao, lúc trước bọn họ đã chọn chúng ta, họ chắc hẳn đã nhìn thây thế mạnh của chúng ta rồi.”
Tiết Quý Hoa ngay lập tức nói.

Mấy người này hoàn toàn không biết, lúc trước vốn dĩ là do Phương Tử Tình chọn.

Nó không liên quan gì đến những người ra quyết định của Tập đoàn Vân Đình.


Ngay sau đó, các giám đốc điều hành hàng đầu của Công ty giải trí Trường Phong đã đưa mười nghệ sĩ bao gồm cả Tiểu Linh Nhi đến đầu quân cho Tập đoàn Vân Đình.

Phương Tử Tình chế nhạo khi nhìn thấy những người này: “Các người làm gì ở đây?”
“Phương Tử Tình, là chúng tôi sai rồi.

Chúng tôi là những người có mắt mà không thấy Thái Sơn.”
“Còn ngơ ngác ở đó làm gì? Không mau quỳ xuống xin lỗi!”
Tiết Quý Hoa ra lệnh, Tiểu Linh Nhi và các nghệ sĩ khác đều trực tiếp quỳ xuống đất.

Phương Tử Tình có chút hoảng hốt.

Cô nhớ lại lời của Diệp Quân Lâm: “Phải xin lỗi thì cũng là bọn họ tới đây xin lỗi.”
Cô không ngờ rằng điều đó lại trở thành sự thật rồi.

“Chủ tịch Phương, Công ty giải trí Trường Phong của chúng tôi sẵn sàng hợp tác miễn phí với công ty của cô.

Công ty cô cần bao nhiêu nghệ sĩ, chúng tôi sẽ cung cấp bằng ấy nghệ sĩ.

Công ty cô muốn sử dụng bao nhiêu kênh quảng bá, chúng tôi cũng sẽ cung cấp bằng ấy kênh quảng bá …”
Tiết Quý Hoa thực sự đến để cho không rồi.

Không chỉ là miễn phí, mà còn là không đưa ra bắt cứ ràng buộc nào.

“Đúng, đúng rồi.


Trước đây chúng tôi thật ngu ngóc! Bây giờ xem ra sản phẩm của tập đoàn Vân Đình là tốt nhất!” Tiểu Linh Nhi nói.

Trương Mỹ Lan cầu xin: “Chủ tịch Phương, xin cô hãy cân nhắc kỹ lưỡng.

Chúng tôi đều sẽ quảng bá miễn phí.

Điều này với công ty của cô chỉ có lợi mà không có hại.”
Phương Tử Tình và các quản lý cắp cao khác đều chết lặng.

Trước đây đều là những kẻ cao ngạo không coi ai ra gì, bây giờ lại quỳ xuống để xin được hợp tác không lợi nhuận.

Đó còn không phải là do họ đã nhìn được đà phát triển hiện tại của Tập đoàn Vân Đình hay sao.

Nhưng nghĩ lại, cũng không tệ khi có một loạt nghệ sĩ giúp công ty quảng bá một cách miễn phí.

“Không được! Tập đoàn Vân Đình tuyệt đối không cho phép một đám nghệ sĩ không có đạo đức nghề nghiệp như mấy người làm cho váy bẩn.” Diệp Quân Lâm từ chối.

Phương Tử Tình cau mày nói: “Diệp Quân Lâm, anh không có quyền quyết định ở đây, mau tránh ra đi.”.


Bình luận

Truyện đang đọc