CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



“Âml”
Lời nói của Diệp Quân Lâm giống như sấm sét giữa trời quang.

Mấy người Tử Xuyên như thể bị sét đánh.

Ai nấy đều ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Anh ta vẫn nhớ việc này sao?
Trước đó Tử Xuyên nhất quyết yêu cầu Diệp Quân Lâm xin lỗi, Diệp Quân Lâm nói rằng không ai có thể nhận nổi lời xin lỗi của anh.

Dù anh có xin lỗi thì mọi người cũng phải quỳ xuống nghe theo.

Khi đó, mọi người nghe thấy thế đầu chế nhạo.


Cho đến bây giờ, mọi người mới hiểu được.

Không ai có thể nhận nổi lời xin lỗi của anhI Anh ta là đại tướng quân trấn quốc đấy!
Ai dám bắt anh ta xin lỗi chứ!
Vấn đề là anh ta căn bản không sai!
Anh ta đứng về phía công lý.

“Tử Xuyên là người nổi tiếng, đúng không? Cô có quyền lớn như vậy sao? Còn dám gọi tôi là binh sĩ quèn!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Bùm!”
Đầu óc Trương Thiếu Huỳnh như muốn nổ tung.


Chuyện này…
Ai đó dám nói những điều như vậy sao?
Gọi tướng quân Tản Viên là binh sĩ quèn?
Đúng là chán sống rồi đúng không?
“Tôi làm người luôn công bằng trong mọi việc! Tôi sẽ không đổ oan cho người tốt, và tôi sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ xấu nào.”
“Hành động xấu xa của các người đã được ghi lại trong camera và các thiết bị khác! Tô Hoàng Long qua đây!”
Diệp Quân Lâm ra lệnh.

Ngay sau đó Tô Hoàng Long đã thu giữ thiết bị của họ.

Sau khi mở ra, người ta thấy rằng tất cả các bức ảnh đều chụp tại doanh trại, bao gồm những bí mật như xe tăng và áo giáp.

Nếu những thứ này bị rò rỉ ra ngoài.

Những người này bị bắn mười lần vẫn chưa đủ!
Nhìn thấy những bằng chứng này, Diệp Quân Lâm chế nhạo: “Còn phải nói gì nữa?
Có muốn tôi xin lỗi không?”.


Bình luận

Truyện đang đọc