“Tân Trạm, ta biết con sẽ không ở đây mãi mãi, nhưng thật không nghĩ tới hai cha con chúng ta chỉ vừa mới gặp mặt nhau không lâu thì con đã phải đi rồi”
Tân Phong Triết lại thở dài nói: “Ta không biết vì sao con lại đi nhưng nếu con muốn đi ta cũng sẽ không ngăn cản, dù sao thì con cũng đến từ Lam tinh mà, có thể nhà họ Tân có vài phép tắc mà từ lâu con đã không thể chấp nhận được rồi”
“Cha, sao cha lại nói giống như là con và cha sẽ không bao giờ có thể gặp lại nhau được vậy ạ, con sẽ trở về mà” Tân Trạm cười khổ một tiếng nói.
“Cũng đúng, ta cũng có tuổi rồi, chỉ hy vọng lúc nào cũng có con trai con gái ở bên cạnh, nhưng mà các con đều không phải là chim non, sớm muộn gì cũng sẽ bay lượn khắp nơi thôi.”
Tần Phong Triết cũng cười nói: “Giống như anh hai con, cũng đã mấy năm rồi ta chưa gặp nó, ai biết nó đang làm gì cơ chứ”
“Tân Trạm, ta đã nghĩ rất lâu rồi, lúc gặp mặt nên đưa cho con thứ gì.
Bởi vì ta có năm đứa vừa trai vừa gái, mà trong đó con lại là đứa chịu thiệt nhiều nhất, từ nhỏ ta đã không thể ở bên cạnh con rồi.”
Chỉ Tân Phong Triết cười khổ, nói: “Nhưng mà mãi cho tới lúc gặp mặt, ta cũng không nghĩ tới, bởi vì con đấy, thằng nhóc hình như chẳng hề thiếu bất cứ thứ gì.
Hơn nữa, cho dù là cái gì thì cũng không thể nào bù đắp được những thương tổn mà ta đã gây ra và nhiều năm nay không thể đồng hành cùng mấy mẹ con”
“Bây giờ nếu con muốn rời đi thì ta dứt khoát sẽ không suy nghĩ đến nó nữa”
Khi Tân Phong Triết nói xong lời này, ông ấy đột nhiên cười một tiếng rồi nói: “Trạm à, một khi con đã rời khỏi Tân gia thì sau này, bất kỳ là nguy nan hay khó khăn gì con cũng sẽ đều phải tự mình vượt qua.
Những chuyện ta có thể giúp con cũng không nhiều nhưng ít nhất, chắc hẳn là con sẽ cảm thấy hứng thú với một vài công pháp.”
Trong lòng Tân Trạm thấy hơi cảm động: “Cha đây là đang muốn truyền lại công pháp cho mình”
“Cha là một cao thủ Độ Kiếp Kỳ, bản lĩnh của cha nhất định không tồi”
Đưa tay ra rồi nắm lại, Tân Phong Triết cầm lên một thanh trường kiếm giống như nước.
“Ta biết rõ rằng con không muốn nợ Tần gia bất cứ thứ gì, cho nên mấy chiêu tiếp theo hoặc là đến từ di tích của tông môn Lam tỉnh cổ xưa, hoặc là do chính ta tự mình sáng tạo ra.
Tất cả đều là phương pháp có thể dùng để tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ, con phải quan sát cho thật kỹ”
“Chiêu thứ nhất chính là ba chiêu thức cuối cùng trong Chu thiên thập tam trảm của con.
Ta đã từng xem qua ghi chép của tộc nhân, trong trận đấu giữa con và Hách Tác Kì, con đã có kiếm ý, ngược lại chiêu kiếm này cũng sẽ thích hợp với con”
“Thực chất, Chu thiên thập tam trảm có tổng cộng mười tám chiêu thức nhưng bên trong di tích của tông môn cổ xưa để lại, về sau công pháp này đã bị tàn phá rất nghiêm trọng.
Cho nên ta chỉ để lại mười ba chiêu thức đầu tiên trong tâm trí của con, còn hai chiêu thức cuối cùng mơ hồ không rõ ràng, tới tận bây giờ ta vẫn đang ở trong quá trình lĩnh hội chúng.
Nhưng mà từ chiêu thức thứ mười bốn đến chiêu thức thứ mười sáu, sau khi ta phân tích xong thì đã bổ sung và sửa lại, toàn bộ đều là các chỉ thuật long trời lở đất, con nhất định phải coi trọng”
Sau đó, Tân Phong Triết lập tức thực hiện ba chiêu kiếm pháp này trước mặt anh.
Tuy nhiên, bởi vì đây là phương pháp tự mình Tân Phong Triết tìm hiểu rồi cải thiện dựa trên quyển sách bí mật nên ông ấy cũng không sử dụng tiếp cái tên thập tam trảm để gọi chúng.
Thay vào đó, ba chiêu thức này được đặt tên là Đồ Linh, Liệt Địa và Trảm Thiên.
Ban đầu, Tân Phong Triết biểu thị rất chậm rãi, để lộ tất cả linh khí lưu chuyển ra trước mặt Tân Trạm.
Sau đó, ông ấy mới bắt đầu bộc phát hết uy lực của ba chiêu thức này, mặc dù là lực lượng tác động vào hư không nhưng khí tức này vẫn mạnh mẽ tựa như dòng chảy của con sông lớn, tựa như kiếm mang xé rách cả bầu trời, khiến cho Tân Trạm đang đứng bên cạnh lĩnh hội cũng không nhịn được mà tê dại da đầu, trong lòng kinh sợ không ngừng.
Khi anh xoay chuyển và chém một nhát kiếm cuối cùng trong Chu thiên thập tam trảm thì đã xuất hiện cảnh tượng kiếm tu thượng cổ hùng vĩ khắp trời.
Thế nhưng, sức mạnh của ba chiêu thức mà cha đang biểu thị lúc này còn làm người khác chấn động hơn nhiều..
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ