CHỒNG NGỐC CỦA LƯU TUỆ

Lưu Lệ hồi hộp để bát chè lên trên bàn sau đó từ từ đi lại chỗ Diệp Minh. Hôm nay ả lại gần như vậy nhưng Diệp Minh vẫn bình thường, không có xua đuổi ả làm ả có thêm tự tin. Thẫm nghĩ có phải hôm nay mình đặc biệt xinh đẹp nên không bị ghét bỏ nữa. Lưu Lệ ngập ngừng nói : " Nhị...nhị công tử"
Diệp Minh không những không ghét bỏ mà còn cười đến rất là quyến rũ nói : " Sao lại gọi nhị công tử, xa lạ như vậy? "
Biểu hiện ngày hôm nay của Diệp Minh hết sức khác thường, nếu là bình thường ắt hẳn phải nhận ra ngày. Bởi vì Diệp Minh bình thường không thể có được điệu bộ như thế cũng không nói được những câu như thế. Nhưng mà Lưu Lệ đang bị Diệp Minh làm cho choáng váng đầu óc, bình thường ả cũng không quan tâm Diệp Minh thực sự nên không có tâm trạng nhận ra sự khác thường của người đối diện.
Cảm thấy hôm nay mình được đối xử rất tốt, Diệp Minh có lẽ đã mở lòng với mình. Nghĩ như vậy Lưu Lệ can đảm đến bên giường, ngồi xuống bên cạnh Diệp Minh. Sau đó thẹn thùng nói : " Nhị công tử...có lẽ công tử không biết nhưng đáng lẽ ra gả cho công tử phải là ta...chỉ là xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn..."
Diệp Minh nheo mắt cười nói : " Ồ vậy sao? Vậy nàng là tức phụ của ta? Nhưng mà ta có tức phụ rồi a? "
Lưu Lệ đỏ mặt gật đầu, nói : " Như vậy ta nguyện ý làm thiếp của công tử vì công tử sinh một đứa con"
Ở lúc Lưu Lệ cúi đẩu, Diệp Minh nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng. Diệp Minh nói : " Vậy phải làm thế nào bây giờ? Ta không những có tức phụ rồi, còn có con nữa rồi"
Lưu Lệ dịch người sát lại phía Diệp Minh nói : " Như vậy cũng không sao"
Lưu Lệ đã gấp lắm rồi, Lưu Tuệ đã tìm được người thích hợp là một đại hán đã góa vợ đã có hai con. Tuổi so với Lưu Lệ hơi lớn một chút nhưng gia cảnh không tệ lại nguyện ý cưới Lưu Lệ làm chính thê. Là một mối lương duyên không tồi, nhưng Lưu Lệ không muốn một chút nào hết.
Lưu Tuệ sắp xếp như thế là rất hợp lí bây giờ thanh danh của Lưu Lệ như vậy có người chịu cưới ả đã là rất may mắn rồi chứ đừng nói đến vị trí chính thê. Bây giờ chỉ có mấy lão già lắm tiền và mấy kẻ không đứng đắn mới đồng ý nạp Lưu Lệ làm thiếp thôi, dù sao ả cũng xinh đẹp. Lưu Tuệ từ chối tất khó khăn lắm mới tìm được người tốt để gả muội muội chỉ là Lưu Lệ không biết điều mà thôi.
Ả đã so qua người kia đã sang tuổi ba mươi bộ dạng tầm thường xấu xí, ả cảm thấy Lưu Tuệ đang muốn hại mình. Nếu không muốn thực sự tốt cho ả thì nên để ả ở lại nhà họ Diệp mới phải. Người mà Lưu Tuệ sắp xếp gia cảnh không bằng hơn nữa còn tầm thường. Lưu Lệ là người rất chú ý vẻ bề ngoài nếu không cũng không đến mức không có não chạy theo sở khanh và giờ thì không màng đến Diệp Minh ngốc mà quyến rũ. Còn không phải là vừa ý vẻ bề ngoài tuấn tú của Diệp Minh sao?
Hôm nay Lưu Lệ đã tính toán nhất định phải bò được lên giường của Diệp Minh. Gạo nấu thành cơm đến lúc đó thì có thể làm gì mình chứ? Lưu Lệ càng nghĩ càng có quyết tâm hành động càng lúc càng lớn mật. Dưới sự ngầm đồng ý của Diệp Minh xiêm y thoát cũng gần hết, hiện tại đang dựa sát vào người Diệp Minh.
Phải công nhận Lưu Lệ là một nữ nhân xinh đẹp, nếu là người khác không chừng ả đã đắc thủ rồi. Diệp Minh nâng cằm Lưu Lệ lên, khi ả mừng rơn nghĩ là mình thành công. Thầm cảm thấy vui mừng, đàn ông nào mà chẳng như nhau tới như vậy rồi sao có thể nhịn được.
Lưu Lệ vui vẻ chưa bao lâu thì đã rơi vào buốt giá bởi vì sau khi cằm được nâng lên đối diện với gương mặt người đối diện. Thì đó không phải là một khuôn mặt mà ả nghĩ, thay vào đó là một Diệp Minh lạnh lùng ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn ả. Diệp Minh nói : " Đúng là thứ không biết liêm sỉ"
Khi Lưu Lệ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị đẩy mạnh xuống đất. Diệp Minh không kiên nhẫn khó chịu phủi quần áo sau đó gọi to : " Người đâu? "
Diệp Minh gọi lớn lập tức có người xông vào phòng, đám người làm lập tức bắt gặp hình ảnh lố lắng của Lưu Lệ. Thấy có người vào ả vội vàng tìm lại quần áo để che thân, chưa kịp động não để diễn tuồng đã bị người làm kéo ra ngoài. Diệp Minh nói : " Đem người này ném ra phủ, ở đây không chứa nổi loại người không biết liêm sỉ như vậy"
Lưu Lệ bị ném ra khỏi phủ trong tình trạng áo quần không chỉnh tề, đám người làm này đều là tâm phúc của Lự Tuệ sớm đã chướng mắt Lưu Lệ. Vì tránh để ả có cơ hội hủy hoại thanh danh của Diệp Minh và Lưu Tuệ. Không những đuổi Lưu Lệ rất dứt khoát còn to miệng mắng Lưu Lệ không biết xấu hổ.
Mắng rất là lớn tiếng, chẳng mấy chốc khắp nơi đều biết Lưu Lệ định quyến rũ ca phu không thành nên bị đuổi ra ngoài. Qua nhiều phiên bản truyền miệng nhau khi sự việc bay đến thôn Thạch Thủy luồn vào tai Lưu Triệt và Đại Tráng thì hình tượng của Lưu Lệ đã không ra gì nữa.
Đợi đến khi Lưu Tuệ biết tin chạy đến phòng tìm tướng công ngốc nhà mình thì trong phòng là một Diệp Minh đáng thương hề hề hiện đang khóc thương tâm, cuộn chăn nằm trốn trên giường

Bình luận

Truyện đang đọc