CÔ LUẬT SƯ XINH ĐẸP VÀ TỔNG TÀI LẠNH LÙNG

*Sảnh tiệc khách sạn Royal*

Tối hôm nay Triệu thị đã bao toàn bộ khách sạn để tổ chức tiệc mừng. Trương Chấn, Tôn Hữu Nam, Lý Chí Tiền, Tam Chánh và Điền Hạo đều đến cùng nhau nhau, cả 5 người họ một thân âu phục đen chỉn chu, thu hút. Mấy cô tiểu thư con nhà danh giá ai cũng nhìn họ bằng ánh mắt hình trái tim. Thấy họ đến, Triệu Yến vui vẻ lại chào hỏi

**"Đúng giờ đó"**

**"Cô mời thì tất nhiên phải đúng giờ"**

Nói rồi mọi người đều tản ra chỗ khác để lại không gian cho Triệu Yến và Trương Chấn. Từ lúc nhìn thấy cô thì anh cảm thấy vui vẻ hẳn lên

**"Tối hôm nay cô rất đẹp"**

**"Bây giờ anh mới biết sao?**". Nói rồi cô vui vẻ cùng anh lại chào hỏi ba mẹ cô, thấy anh, ba mẹ Triệu mắt liền phát sáng

**"Con rể..."**

**"Mẹ, mẹ nói gì vậy?"**. Triệu Yến khó hiểu hỏi

**"À, không có gì...A Chấn cháu cũng đến sao?"**

**"Chào hai bác"**

**"Mọi người quen nhau sao?****"**. Triệu Yến vẫn còn ngu ngơ chưa hiểu chuyện

**"Phải gọi là rất quen"**

Sau một hồi nói chuyện, Triệu Yến nhìn đồng hồ rồi nói

**"Đến giờ rồi, bắt đầu thôi"**

Lúc cô định đi lên sân khấu để tuyên bố khai tiệc thì Lục Kiều từ ngoài cửa bước vào, hôm nay nhìn cô rất xinh đẹp trong bộ váy voan mỏng của Chanel. Thấy cô, Triệu Yến tươi cười chạy đến

**"Tiểu Kiều, không phải cậu nói đi 2 tuần sao?"**

**"Nghe tin Triệu thị gặp chuyện là tớ lập tức bay về đó, ai ngờ mới có nửa ngày cậu đã giải quyết xong rồi"**

**"Được rồi, vào trong đi"**

Hai người định bước vào thì Triệu Yến bị một cánh tay kéo lại-là Ngô Tử Huyền

**"Triệu tiểu thư"**

**"A, là Ngô tiểu thư sao?"**. Cô quay người lại, vung tay tránh khỏi tay cô ta

**"Sau này cô cứ gọi tôi là Huyền"**

**"Tôi nghĩ chúng ta không thân đến vậy. Có việc gì cô nói nhanh đi, tôi không thích kiểu rào trước đón sau này"**

**"Tôi...Triệu tiểu thư...cô có thể tha cho ba tôi lần này được không?"**

**"Chuyện này tôi không thể quyết được nữa rồi, bây giờ quyết định thuộc vè tòa án"**

**"Nhưng nếu không tại cô thì ba tôi đâu có bị như vậy"**

**"Tại tôi? Ngô tiểu thư, cô bị cạn chất xám rồi hả? Mọi chuyện đều tại cô và ba cô mà ra, tôi nhớ rõ ràng vào ngày hôm đó tôi còn hào phóng đưa ra lời cảnh cáo nhưng ba cô đâu có chịu nghe tôi, chuyện hôm nay ông ta đáng bị như vậy"**

**"Nhưng Triệu thị vẫn ổn mà"**

**"Vẫn ổn sao? Đối tác lần lượt hủy hợp đồng, cổ phiếu thì rớt giá thảm hại mà cô nói vẫn ổn sao? Nếu không có bằng chứng ngày hôm nay thì chắc có lẽ ngày mai là ngày Triệu thị phá sản đó"**

**"Tôi...tôi xin lỗi, xin cô hãy tha cho ba tôi một con đường sống"**

**"Tôi đảm bảo với cô ông ta sẽ không chết"**

**"Ý của tôi là cô hãy cứu Triệu thị, xin cô"**

**"Qúa muộn rồi, giá như ngày hôm đó ông ta đừng làm càn thì đã không sao rồi"**

Thấy cô cứ lạnh lùng từ chối lời cầu xin của mình, Ngô Tử Huyền hét lớn và rút con dao găm từ trong túi ra

**"Cô chết đi cho tôi"**

Lúc cô ta định đâm cô thì Trương Chấn chạy đến dùng chân đá văng con dao ra khỏi tay cô ta, anh còn đứng chắn trước mặt Triệu Yến nhằm bảo vệ cô, thấy hành động này của anh, Triệu Yến cảm thấy vô cùng ấm áp, cảm động

**"Cô làm loạn đủ chưa? Mau cút khỏi đây ngay!"**. Anh tức giận hét lớn vào mặt cô ta

Thấy mọi chuyện càng ngày càng bất lợi cho mình nên cô ta nhanh chân chạy khỏi bữa tiệc. Khi cô ta đã đi khuất, anh sốt sắng quay người hỏi han Triệu Yến

**"Cô có sao không?"**

**"Có anh bảo vệ thì tôi có chuyện gì được chứ"**. Cô tươi cười đối diện với anh, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc

Nghe cô nói vậy, anh cảm thấy nhẹ nhõm, lúc nãy anh cảm thấy lo lắng đến tột độ, anh lo lắng cô sẽ bị thương

Cô bắt đầu tươi cười đi lên sân khấu

**"Lúc nãy xin lỗi tất cả mọi người, đó là chuyện ngoài ý muốn. Bây giờ chúng ta bắt đầu khai tiệc. Xin cảm ơn mọi người đã đến đây"**. Vừa nói cô vừa nhận li rượu vang từ tay phục vụ và cùng nâng li với mọi người

Bình luận

Truyện đang đọc