CÔ LUẬT SƯ XINH ĐẸP VÀ TỔNG TÀI LẠNH LÙNG

Đến nơi, Triệu Yến dắt tay Du Kim cùng Nhâm Tuấn Lãng bước vào. Cả ba người mới bước vào thì lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt hâm mộ của các cô gái

**"Họ là vợ chồng sao, nhìn thật đẹp đôi nha, con gái của họ cũng rất dễ thương nha"**

Triệu Yến nghe những lời này thì liền cảm thấy ngượng ngùng, khó chịu ngồi vào bàn ăn, giọng nói trong trẻo của Du Kim phá tan sự ngượng ngùng này

**"Hai người mau chọn món đi, Tiểu Kim muốn ăn bò bít tết"**

**"Tiểu Kim muốn ăn gì cũng được. Triệu tiểu thư, cô muốn ăn gì?"**. Nhâm Tuấn Lãng cưng chiều nhìn hai người

**"Tôi...gọi cho tôi một phần bò bít tết giống với Tiểu Kim"**. Triệu Yến cứ thấy lúng túng trong hoàn cảnh này nên lắp bắp nói

**"Cho tôi 3 phần bò bít tết, 1 chai rượu vang và 1 nước ép trái cây"**. Nhâm Tuấn Lãng tươi cười đưa menu cho phục vụ

Trong lúc chờ đợi, cả ba người luôn vui vẻ trò chuyện, không khí cũng đã bớt gượng gạo. Nhưng Triệu Yến đâu biết, trong góc khuất của nhà hàng có một đôi mắt tóe lửa đang nhìn cô và không ai khác  người đó chính là Trương Chấn. Hôm nay ạnh đi gặp khách hàng thì bắt gặp ngay cảnh này, cả người đều tỏa ra sát khí khiến cho người khách ngồi bên cạnh lạnh sống lưng, ông ta vội nói

**"Trương...Trương tổng, tôi xin phép đi trước"**

Anh gật đầu nhẹ một cái rồi lại quay sang tiếp tục quan sát cô, anh nhìn sơ qua cũng biết Nhâm Tuấn Lãng có ý với cô, ánh mắt anh ta nhìn cô rất ôn nhu, đầy cưng chiều. Nghĩ đến đây, anh lập tức tiến lại chỗ cô

**"Tiểu Yến"**

**"A Chấn!!"**. Nghe tiếng anh, cô vội vàng quay người lại

Nhâm Tuấn Lãng nghe anh gọi "Tiểu Yến" thì liền cảm thấy khó chịu *"họ thân như vậy sao?"*

**"A Chấn, đây là William-là một người quen của tôi"**. Triệu Yến không biết vì sao lại sợ Trương Chấn hiểu lầm, vội vàng giải thích

Không đợi cô nói xong, Trương Chấn liền nắm lấy tay cô kéo đi khỏi nhà hàng với không biết bao nhiêu ánh mắt bất ngờ, thích thú của mọi người. Còn Du Kim và Nhâm Tuấn Lãng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, rốt cuộc người đó với Triệu Yến có quan hệ như thế nào. Du Kim thắc mắc hỏi

**"Cậu à, chú đó là ai vậy? Sao lại kéo dì ấy đi mất rồi? Vậy chúng ta có ăn nữa không?"**

**"Tất nhiên phải ăn rồi. Lần sau cậu sẽ hỏi cô ấy"**. Nhâm Tuấn Lãng ảo não vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa

**"Dạ"**

Còn ở ngoài nhà hàng, Triệu Yến cứ ngơ ngác bị Trương Chấn lôi vào trong xe

**"Nói! Cô và hắn ta có quan hệ gì?"**. Trương Chấn bực bội lên tiếng

**"H...ả? Tôi và hắn chỉ mới quen nhau, hôm nay chỉ hẹn tôi đi ăn thôi mà"**

**"Chỉ có vậy?"**

**"Đúng rồi"**

Nghe cô nói vậy, anh nở một nụ cười hài lòng, còn cô thì bây giờ mới lấy lại sự tỉnh táo của bản thân, bắt đầu chất vấn

**"Tại sao anh lại kéo tôi đi như vậy hả?"**

Anh không nói gì mà quay người lại ôm chầm lấy cô, thủ thỉ vào bên tai cô

**"Tôi thấy hắn ta không phải dạng tốt lành gì, tôi không muốn cô đi với hắn"**

Hành động và lời nói ma mị của anh khiến mặt cô bỗng chốc đỏ bừng, nhưng tay vẫn không kiểm soát được mà đáp lại cái ôm của anh.

Cứ như vậy, hai người rời khỏi nhà hàng nhưng mỗi người lại có tâm trạng khác nhau; Trương Chấn vì lời nói của cô mà vui vẻ hẳn lên; còn Triệu Yến vì cái ôm của lúc nãy của anh mà bây giờ trở nên thất thần, cứ ngồi mỉm cười vu vơ

Bình luận

Truyện đang đọc