CÔ LUẬT SƯ XINH ĐẸP VÀ TỔNG TÀI LẠNH LÙNG

*2 tháng sau*

Hôm nay là sinh nhật của Lục Kiều, tất cả mọi người đều có mặt ở phòng VIP của quán bar Secret

**"Sao Tiểu Yến và A Chấn vẫn chưa đến?"**. Lý Chí Tiền sốt sắng hỏi

**"Hình như có người nhắc đến chúng tôi sao?"**. Lời nói vừa dứt thì cánh cửa liền mở ra, Triệu Yến khoác tay Trương Chấn bước vào. Phải nói là kể từ cái ôm ngày hôm đó mà khoảng cách của hai người được kéo gần lại. Lục Kiều thấy cô và anh khoác tay nhau thì hai mắt liền tỏa sáng

**"A, Tiểu Yến. Lại đây ngồi!"**. Vừa nói cô vừa vỗ vỗ sofa

Triệu Yến mỉm cười rồi đi lại chỗ Lục Kiều

**"Tiểu Kiều, sinh nhật vui vẻ"**. Vừa nói cô vừa lấy một hộp quà từ sau lưng đưa cho Lục Kiều

**"Tớ mở được chứ?"**

**"Tất nhiên"**

Lục Kiều mở hộp quà ra thì mọi người đều nhìn Triệu Yến bằng ánh mắt khó hiểu. Trong hộp và những chai thủy tinh nhỏ được thiết kế đẹp mắt, trong đó chứa những chất lỏng trong suốt, Lý Chí Tiền hỏi

**"Tiểu Yến, đây là cái gì?"**

**"Đây là thuốc giải những loại thuốc gây mê và thuốc kích dục do tôi điều chế"**

Nghe cô nói, tất cả mọi người ai nấy đều ngạc nhiên

**"Cô biết điều chế thuốc luôn sao? Mà cô tặng cho Tiểu Kiều cái này làm gì?"**

**"Tiểu Yến rất giỏi nha, mỗi loại thuốc tôi dùng đều do cô ấy điều chế. Còn nguyên nhân tặng tôi cái này vì môi trường làm việc của tôi là giới giải trí nên sẽ thường xuyên bị kẻ xấu bỏ thuốc để tạo scandal nên Tiểu Yến mới tặng tôi"**. Lục Kiều háo hức trả lời thay cho Triệu Yến

**"Vậy sao em không rút khỏi giới giải trí đi? Em chê Tôn Hữu Nam anh không nuôi nổi em hả?"**. Tôn Hữu Nam nghe Lục Kiều nhắc đến chuyện bỏ thuốc thì tâm tình liền chùn xuống mấy bậc, nói với giọng trách móc

**"Được rồi mà, em sẽ cẩn thận, đừng giận nữa"**. Lục Kiều nũng nịu lay lay cánh tay Tôn Hữu Nam

Triệu Yến nhìn một màn tình cảm này liền biết mối quan hệ của hai người này

**"Hai người tiến triển nhanh vậy sao?"**

**"Tiểu Yến, cậu không biết đâu, lúc trước anh ấy nói nếu không yêu tớ thì chắc anh ấy sẽ theo đuổi cậu đó"**

Sau câu nói của cô, không khí liền trở nên im lặng, ngột ngạt. Lục Kiều cũng biết mình đã nói hơi nhiều nên liền lên tiếng phá tan sự ngột ngạt này

**"Nào! Chúng ta cạn ly chúc mừng Lục Kiều tôi tròn 26 tuổi"**

**"Lục Kiều, sinh nhật vui vẻ. Cheers!!"**. Nghe cô nói, tất cả mọi người đều nâng ly

Khi tất cả đang nói chuyện vui vẻ thì cánh cửa phòng mở ra, ba cô tiếp viên ăn mặc kiệm vải bước vào, cất giọng õng ẹo

**"Chào mọi người"**

Thấy mấy cô gái này, Tôn Hữu Nam liền ngồi sát lại ôm eo Lục Kiều thể hiện mình trong sạch; Trương Chấn thì vẫn lãnh đạm ngồi uống rượu, nghĩ rồi ai cũng đều hướng ánh nhìn về phía Lý Chí Tiền

**"À, mấy cô em này là do tôi gọi lên, chỉ là ngồi uống rượu thôi mà, mọi người đừng căng thẳng quá"**

Sau lời nói của anh, liền có hai cô gái đến ngồi bên cạnh, còn cô gái còn lại thì nở nụ cười tươi hết cỡ, nhẹ nhàng đi đến chỗ Trương Chấn, cô ta chính là từ khi bước vào nhìn thấy anh đã đem lòng yêu mến. Thấy cô ta đến chỗ mình, Trương Chấn vẫn không nói gì, ánh mắt luôn dán chặt lên Triệu Yến. Còn Triệu tiểu thư của chúng ta thấy cảnh này thì liền cảm thấy tức tối *"Vậy mà anh ấy vẫn không đẩy cô ta ra. Được lắm"*

"Trương tổng, em tên là Hi Văn, anh có thể gọi em là Tiểu Hi". Vừa nói cô ta sát lại gần hơn, cạ ca bộ ngực của mình vào người anh

Trương Chấn thấy hành động này của Hi Văn mà cảm thấy kinh tởm nhưng vẫn lãnh đạm không nói gì, chờ phản ứng của Triệu Yến. Khi thấy cô vì tức giận mà nắm chặt tay thành đấm thì anh liền vui vẻ nhếch môi cười *"Cô ấy**ghen sao?"*. Hi Văn ngồi bên cạnh thấy anh nhìn Triệu Yến rồi mỉm cười thì sa sầm mặt, cô ta lập tức đứng dậy dùng ly rượu trong tay mình đổ lên tà váy của Triệu Yến

**"Cô muốn làm loạn sao?"**. Triệu Yến vẫn bình thản ngồi im lấy giấy lau những vệt rượu trên váy

**"Triệu tiểu thư, tôi không cố ý"**

**"Cô muốn tự mình ra khỏi đây hay muốn tôi kéo cô đi?"**

**"Tôi...tôi xin lỗi, tôi không cố ý"**. Hi Văn nghe được lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng mang đầy sát khí của cô thì liền sợ hãi, lắp bắp nói

**"Cô không cố ý? Không cố ý mà đứng lên làm cái gì? Không cố ý mà ly rượu lại lật ngược đổ lên người tôi sao?"**

**"Tôi..."**

**"Tôi không cần biết lí do cô muốn kiếm chuyện với tôi là gì nhưng một khi đã kiếm chuyện với tôi thì hậu quả cô sẽ****phải nhớ cả đời"**. Nói rồi cô đứng phắt dậy, cầm chai rượu trên bàn đổ thẳng lên đầu cô ta

Bị đổ rượu trước mặt mọi người, Hi Văn thẹn quá hóa giận, định vung tay đánh cô nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị cô tặng cho hai cái tát trời giáng

**"Cút! Trước khi cô tàn phế"**. Triệu Yến nói xong thì lấy khăn lau tay rồi ngồi xuống thong thả uống rượu, lúc ngồi xuống còn liếc xéo Trương Chấn đang có vẻ mặt vô cùng thích thú nhìn mình

Tôn Hữu Nam, Lạc Dĩnh, Lục Kiều, Tam Chánh và Điền Hạo lần đầu tận mắt chứng kiến cô đánh người thì ai cũng vừa bất ngờ vừa sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh. Lạc Dĩnh cất tiếng làm dịu hàn khí trong phòng

**"Được rồi, chúng ta chơi trò chơi đi"**

**"Được được. A Chấn, cậu muốn chơi không?"**

**"Được, tôi chơi"**

**"Còn Tiểu Yến?"**

**"Tôi không có hứng, mọi người chơi đi"**

**"Chúng ta chơi NÓI THẬT HAY MẠO HIỂM. Chai rượu này quay tới chỗ ai thì người đó phải làm theo yêu cầu của mọi người"**

**"Được"**

.................

Sau vài lượt chơi thì chai rượu đã quay đến chỗ của Trương Chấn, Lý Chí Tiền liền giành cơ hội yêu cầu

**"Nói thật hay mạo hiểm?"**

**"Mạo hiểm"**

**"Được, vậy cậu hãy chọn một cô gái ở đây để hôn"**

Nghe được yêu cầu, anh không suy nghĩ nhiều mà liền kéo Triệu Yến vào sát cơ thể mình và đặt lên môi cô một nụ hôn kiểu Pháp đầy nóng bỏng.

Mọi người thấy cảnh này thì ai nấy đều vừa bất ngờ vừa thích thú, Lục Kiều hớn hở nói

**"Tiểu Yến, cuối cùng cậu cũng mất nụ hôn đầu rồi nha"**

Trương Chấn nghe Lục Kiều nhắc đến nụ hôn đầu của cô thì cảm thấy vui sướng xen lẫn hãnh diện vì anh là người đầu tiên được tiếp xúc thân mật với cô. Còn Triệu Yến thì vì quá xấu hổ nên chạy một mạch ra khỏi quán bar, Trương Chấn cũng nhanh chân đuổi theo cô. Những người còn lại đều khoái chí ngồi cạn ly với nhau

**"Tôi nghĩ chúng ta sẽ được uống rượu mừng của họ nhanh thôi"**

Bình luận

Truyện đang đọc