CÔ LUẬT SƯ XINH ĐẸP VÀ TỔNG TÀI LẠNH LÙNG

Sáng hôm sau

Triệu Yến tắm rửa sạch sẽ, thay đồ tươm tất rồi từ phòng nghỉ của Chủ tịch bước ra. Đêm qua không ngủ nên nét mặt cô có chút mệt mỏi nhưng thần thái và khí chất vẫn không hề bị suy giảm. Vừa lúc đó, Ngọc Trân hí ha hí hửng bước vào, trên nét mặt là vô vàn niềm vui

"Chào buổi sáng chị"

"Có chuyện gì vui sao?"

"Ngày hôm qua Dĩnh Dĩnh đề nghị em đến đây làm thư kí tạm thời cho chị, em liền đồng ý. Tại vì em nghe mọi người nói khả năng làm việc của chị vô cùng giỏi nên em đến đây để học hỏi. Chị có muốn nhận em không?"

"Tất nhiên rồi. Em thông minh như vậy chắc chắn làm việc cũng không tệ"

"À đúng rồi, Hải Quỳnh nói Tống Tử Đằng đã đến. Bảo chúng ta đi gặp hắn"

"Đi thôi"

Nói rồi cô cùng Ngọc Trân nhanh chân bước vào thang máy đi xuống bộ phận gặp mặt công chúng. Vừa bước vào thì thấy Tống Tử Đằng với nét mặt lo lắng ngồi đối diện với Hải Quỳnh, Triệu Yến cười nhẹ bước vào trong. Cô vừa bước vào thì mọi người kể cả Tống Tử Đằng đều đứng dậy chào cô

"Thủ lĩnh/Triệu tiểu thư"

"Anh đến nhanh hơn tôi nghĩ đó"

"Đây là 100 triệu USD, tôi trả lại cho Trương thị". Vừa nói anh ta vừa lấy trong túi áo tờ chi phiếu mà Chu Lập Thành đưa, hai tay run run đưa cho cô, Triệu Yến mỉm cười rồi ra hiệu cho Ngọc Trân nhận lấy

"Vậy bây giờ tôi đi trước. Tạm biệt"

Anh ta gấp gáp định rời khỏi nhưng chưa kịp bước ra đến cửa thì đã bị Hải Nghiên và Hải Quỳnh ngăn lại

"Triệu tiểu thư, cô còn muốn gì sao?"

"Tống thiếu, anh đi đâu mà gấp vậy? Tôi vẫn còn muốn nhờ anh một chuyện nữa mà"

"Cô nói đi"

"Anh thấy cái máy quay video đó không? Anh chỉ việc ngồi trước máy và kể toàn bộ sự việc anh biết, sau đó anh có thể bình an rời khỏi, không mất sợi tóc nào"

"Được"

*20 phút sau*

"Cảm ơn anh đã hợp tác. Việc sau này cứ để chúng tôi lo, sẽ không động đến gia đình anh đâu"

"Cảm ơn. Vậy bây giờ tôi đi được chưa?"

"Được rồi. Anh có cần tôi tiễn không?"

"Không...không cần đâu, tôi tự về được"

"Vậy tạm biệt"

"Tạm biệt"

Sau khi Tống Tử Đằng rời khỏi, Triệu Yến liền trở lại nét mặt nghiêm túc quen thuộc, quay qua nói với Hải Quỳnh

"Đưa đoạn video này cho bộ phận CD* phân tán tin này ra toàn thành phố"

"Rõ"

Sau khi nhận nhiệm vụ, cô nhanh chóng thi hành. Lúc này Ngọc Trân mới bày ra bộ mặt tò mò

"Chị à, chị để Tống Tử Đằng đi như vậy sao?"

"Em không cần lo, hắn mặc dù không quá không minh nhưng lại biết thức thời, không có lá gan cắn ngược lại chúng ta đâu"

"Thì ra là vậy"

Bình luận

Truyện đang đọc