CÔ LUẬT SƯ XINH ĐẸP VÀ TỔNG TÀI LẠNH LÙNG

*10h p.m. Trương gia*

Cả nhà đang cùng nhau xem tin tức thì có tiếng phạch...phạch phát ra trên sân thượng, Ngọc Trân bỏ ly sữa nóng xuống bàn, vội vàng chạy lên đó. Đến nơi thì thấy Trương Chấn cùng Điền Hạo oai phong bước xuống phi cơ, nhìn Trương Chấn có vẻ hơi gấp gáp, Ngọc Trân tiến lại hỏi

"Anh hai, anh về sớm vậy sao?"

"Tiểu Yến đâu?". Trương Chấn không quan tâm đến câu hỏi của Ngọc Trân, anh lo lắng hỏi về Triệu Yến

"Chị ấy đang ở trong phòng, từ lúc trưa đến giờ thấy chị ấy có vẻ thất thần, em hỏi thì chị ấy nói không sao..."

Ngọc Trân chưa nói hết thì Trương Chấn đã vội vã đi xuống, bước thẳng đến phòng ngủ. Bước vào phòng, anh thấy cô với dáng vẻ suy tư, đang ngồi ở ban công, ánh mắt nhìn ra bầu trời đêm đầy sao, bên cạnh còn có ly trà gừng đang bốc hơi nghi ngút. Anh chậm rãi bước tới chỗ cô, chắc có lẽ đang suy nghĩ nên cô không chú ý tiếng động, đứng sau lưng cô, anh thấy cô đang nắm chặt điện thoại chứa hình của anh tối hôm qua trong tay, anh nhẹ nhàng ôm lấy bả vai cô. Triệu Yến có hơi giật mình nhưng khi cảm nhận được hương bạc hà quen thuộc, cô cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng hất tay anh ra, xoay người lại nói

"Anh về rồi?"

"Ừm"

"Em đang có chuyện nghiêm túc muốn nói với anh"

Cô vừa nói vừa định đứng dậy nhưng lại bị Trương Chấn kéo ngồi xuống, cả người mất thăng bằng ngồi gọn trong lòng anh, Trương Chấn thủ thỉ với cô

"Chuyện tối hôm qua là cô ta bỏ thuốc anh, nhưng anh xin thề anh với cô ta không hề xảy ra bất cứ chuyện gì"

Triệu Yến sau khi nghe anh nói, cô suy nghĩ một lát rồi xoay người lại, lúc này hai người mặt đối mặt với nhau

"Anh nhìn vào mắt em nói lại điều vừa nói"

"Chuyện hôm qua là anh bọ Heather bỏ thuốc, sau đó thì không có chuyện gì xảy ra nữa, hình ảnh em nhận được là do cô ta lợi dụng lúc anh bị mất ý thức mà chụp. Điền Hạo có thể làm chứng cho anh"

"Được rồi, em tin anh". Triệu Yến nở một nụ cười hài lòng rồi choàng tay vào cổ anh

Trương Chấn nghe cô nói vậy thì liền cảm thấy yên tâm, anh hôn nhẹ lên trán cô rồi lấy trong túi áo vest một hộp nhung đỏ thiết kế đẹp mắt đưa ra trước mặt cô. Anh cẩn thận mở hộp ra, bên trong là chiếc nhẫn kim cương được cắt gọt thành hình hoa hồng vô cùng tinh xảo, nhỏ nhẹ nói với cô

"Tiểu Yến, mặc dù chúng ta chỉ mới quen nhau được 6 tháng nhưng anh cảm thấy mình thật sự rất yêu em, trong 6 tháng vừa qua, chúng ta đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện vui, buồn, kể cả nguy hiểm cùng nhau. Anh luôn muốn cùng em đi hết cuộc đời này, muốn cùng em trải qua mọi chuyện, muốn cho em thật nhiều hạnh phúc! Tiểu Yến, gả cho anh!"

Cô nghe những lời nói thâm tình của anh mà cảm động đến rơi nước mắt, nở một nụ cười hạnh phúc rồi lập tức gật đầu. Nhận được sự đồng ý của cô, anh vui sướng đeo nhẫn cho cô rồi hôn lên đôi môi anh đào ngọt ngào của cô.

Dường như nụ hôn không thể làm thỏa mãn mong muốn của hai người, Trương Chấn với hơi thở nặng nề áp sát vào Triệu Yến khiến cô không thể động đậy, bất giác có cảm giác mong đợi xen chút căng thẳng. Thấy cô không có vẻ phản đối nhưng anh vẫn nhẹ nhàng hỏi cô

"Cho anh được chứ?"

"Ừm". Triệu Yến gật đầu nhẹ một cái thể hiện sự chấp nhận

Nhận được sự đồng ý, anh cúi người hôn lên môi cô. Thật mềm, thoang thoảng mùi tinh dầu tinh khiết và hơi thở đầy quyến rũ của người phụ nữ. Anh hơi mất khống chế, dùng chóp mũi cọ lên mũi cô, gương mặt đầy vẻ thỏa mãn.

Anh bắt đầu hôn từ trán cô rồi xuống đôi môi, hai gò má, vành tai, xương quai xanh, không để sót một chỗ nào, mỗi chỗ anh ghé qua đều để lại vết tím đỏ đánh dấu chủ quyền khiến hơi thở của cô dồn dập hẳn lên.

Anh lại tiếp tục thăm dò vào khoang miệng cô làm hơi thở của cả hai quấn bện lấy nhau, cảm xúc tuyệt vời khiến anh lưu luyến vô cùng, máu nóng sôi trào khiến toàn thân anh ngập tràn kích động. Anh dùng tay xé bỏ lớp váy ngủ mỏng manh của cô, thân hình tuyệt mỹ hiện ra trước mắt khiến anh không thể kiềm chế, vội vã cởi bỏ lớp quần áo trên người mình xuống. Hai người trần trụi áp sát vào nhau, anh không dám làm quá mặc dù đã kích động đến mức khó khống chế. Bàn tay anh vuốt ve hai bả vai, xuống cánh tay, và cả eo cô, anh ngậm lấy vành tai cô hỏi nhỏ

"Em cảm thấy thế nào?"

"Hơi...hơi khó chịu"

Nghe cô nói vậy, anh nở nụ cười thỏa mãn rồi lại dùng tay xé rách quần trong của cô, khu vườn bí mật hiện rõ trước mắt, anh thở hắc một cái rồi đưa vậy nam tính đã sớm ***** **** của mình vào trong. Anh vừa tiến vào thì liền có một lớp màng mỏng ngăn lại kèm theo tiếng la khẽ của cô, điều này làm cho anh vui sướng vô cùng, anh biết mình chính là người đàn ông đầu tiên của cô. Anh nắm chặt tay cô để trấn an rồi sau đó dùng sức phá rách lớp màng ấy khiến cô đau đớn la lên. Anh chậm rãi đưa vật nam tính của minh vào sâu bên trong, nhẹ nhàng đưa đẩy theo biên độ nhỏ, cô không nhịn được khẽ rên lên phối hợp. Nghe thấy tiếng rên của cô, lòng anh nhộn nhạo hẳn lên, quả nhiên kiểu kích thích này khiến anh như phát cuồng.

Biên độ dần dần thay đổi, cô không chịu nổi, hai tay nắm chặt drap giường, anh lại từ từ đẩy nhanh tốc độ từng chút, từng chút như muốn xuyên thủng cô vậy. Cô không khống chế được bất giác dùng hai chân quấn chặt lấy eo anh rồi khẽ rên một tiếng lớn

"Ưm...ưm...Chấn..."

Đưa cô lên đỉnh, thấy cô run run thỏa mãn anh mới bắt đầu chạy nước rút. Đến khi về đích, anh khẽ gầm nhẹ một tiếng rồi phóng thích vào trong cô, anh thở dài một hơi thỏa mãn rồi nằm xuống bên cạnh cô.

Sau cuộc ân ái, Triệu Yến cơ thể ướt đẫm mồ hôi, gương mặt hồng hào, ánh mắt đầy quyến rũ khiến Trương Chấn lại nổi lên ham muốn. Anh lật người lại tiếp tục lần thứ hai, hai thân ảnh cứ như vậy quấn quít nhau cả đêm, kèm theo những tiếng rên rỉ mê người.

Bình luận

Truyện đang đọc