CÓ NGƯỜI YÊU THẦM CỐ PHÁP Y


Ôn Tử Hàm bày từng hộp đồ ăn lên bàn sau đó mở nắp hộp ra, mùi đồ ăn sực nức lan toả trong không khí.
Trong phòng tràn ngập hương vị hoà trộn của các món ăn, mùi sườn nướng BBQ hoà lẫn cùng hương chân gà kho và nghêu hấp, tôm hùm đất xào cay được phủ thêm một lớp ớt sa tế đỏ rực, chỉ nhìn thôi đã khiến bụng đói cồn cào!
Ba con chim cút nướng đến óng vàng rực rỡ lẳng lặng nằm trên giấy bạc chờ đợi được lâm hạnh, những món ăn vặt còn lại thoạt nhìn cũng rất ngon miệng......
Thị giác và đầu lưỡi của Cố Nguyên đều bị tấn công mạnh mẽ, cậu lẳng lặng nuốt nuốt nước miếng.
Ôn Tử Hàm cầm mấy cái ly tới, thoạt nhìn không lớn, Cố Nguyên từng cẩn thận nghiên cứu mấy cái ly trong nhà, dung tích mỗi cái đều là 125ml.
Ôn Tử Hàm mở vài lon bia đặt ở bên cạnh, nhanh chóng rót đầy cả ba cái ly, bọt bia trong nháy mắt tràp lên, y rót bia trông rất sành sỏi, ém chặt bọt bia, bảo đảm mỗi ly bia đều đầy mà không tràn, không có ly nào bị ăn bớt ăn xén.
“Nào, chúng ta dô trước một ly!” Ôn Tử Hàm giơ lên cái ly: “Xem như mừng tui về nước! Tui uống trước đây, hai người cứ tùy ý!”
Cố Nguyên uống một ngụm, vào được hai phần ba ly, cậu cảm thấy miệng mình có hơi đắng, vì thế mang bao tay vào xé thịt chim cút.
Mặc Lâm thấy Ôn Tử Hàm hào sảng như vậy, đương nhiên sẽ không chịu thua y, ngẩng đầu lên một ngụm uống cạn, mới vừa buông ly xuống, Ôn Tử Hàm lại rót đầy cho anh: “Uống rượu không thì hơi chán nhỉ, chúng ta chơi một trò đi!”
Vừa rồi khi Ôn Tử Hàm xuống lầu thuận tiện mua một bộ bài, y bắt đầu giảng quy tắc cho hai người:
“54 quân bài, bốn lá K, hai lá Joker, tui sẽ chia bài cho từng người theo vòng, mỗi lá bài đều để ngửa, ai nhận được lá K thì phải đếm xem trong tay mình có bao nhiêu lá bài, có mấy lá thì uống mấy ly...” Ôn Tử Hàm nhìn thoáng qua Cố Nguyên: “Đương nhiên, ai không muốn uống có thể nói một sự thật nha!”
Cố Nguyên nhíu mày nghĩ thầm, đây là cái quy tắc kỳ quái gì vậy?
Ôn Tử Hàm nói tiếp: “Ai nhận được lá Joker thì có thể rút một quân bài, nếu rút được lá từ 2 đến 6 thì có thể giữ lại, mấy lá này là lá công năng, có thể giữ đến khi trò chơi kết thúc.”
Mặc Lâm chưa từng nghe qua loại trò chơi này, cảm thấy rất hứng thú: “Lá công năng có ích lợi gì?”
“Lá 2, có thể tìm một người bồi rượu, một người uống một nửa; lá 3, người trước mình sẽ uống; lá 4 người sau mình sẽ uống; lá 5 thì không cần uống nếu đụng phải lá K; lá 6 là vé WC, chỉ có thiên tài rút được lá 6 mới có thể đi WC, vé WC có thể giao dịch, giao dịch như thế nào thì hai người tự mình quyết định.”
Cố Nguyên: “Muốn đi WC phải có lá 6?”
“Đúng vậy, không có lá 6 thì phải nhịn, nếu không chúng ta chơi thử một ván trước?”

Ôn Tử Hàm nhìn hai người, cũng may hai người đều không có ý kiến.
Chơi thử một ván xong, ba người mới bắt đầu màn chém giết chính thức......
Cố Nguyên bên trái là Ôn Tử Hàm, bên phải là Mặc Lâm, ba người ngồi thành một hình tam giác.
Ôn Tử Hàm bắt đầu xào bài, từ chính mình bắt đầu chia bài theo chiều kim đồng hồ, mỗi một lá bài đều được để ngửa, chia đến vòng thứ năm, Mặc Lâm nhận được một lá K rô.
Anh đếm số bài trước mặt mình, tổng cộng năm lá.
Ôn Tử Hàm rót rượu cho anh, đầy tràn một dãy năm cái ly: “Không cần uống quá gấp, cứ chậm rãi uống, thiếu cũng được!”
Ôn Tử Hàm thu 5 lá bài trước mặt Mặc Lâm lại, sau đó tiếp tục chia bài.
Mặc Lâm cười cười, nới lỏng cà vạt: “Tôi không thích thiếu.”
Anh nói xong ngẩng đầu lên một hơi uống hết năm ly, hầu kết liên tục di chuyển lên xuống vô cùng gợi cảm.
Ôn Tử Hàm: “Tửu lượng tốt!!”
Mặc Lâm vừa bắt đầu đã phải uống liền năm ly, Ôn Tử Hàm rất đắc ý, cười đến không khép miệng được: “Trò chơi này phải xem may mắn của mỗi người, có lần một anh bạn của tui phải uống một lúc 12 ly, cái ly kia còn bự gấp đôi cái này, trên tay cậu ta không có 6, uống xong còn không thể đi WC, nghẹn đến mức chịu không nổi, đành phải cùng người ta thương lượng, phải nốc cạn nguyên cả chai* để đổi lấy một lá 6.”
(Masrhia: Chỗ này bản gốc là 吹瓶: xuy bình mn ạ, cái tự nhiên tui nghĩ ổng doạ đi luôn tại chỗ nên người ta mới cho ổng quân 6, tội lỗi qué ????)
Ôn Tử Hàm vừa nói vừa chia bài, đến vòng thứ 7, Cố Nguyên nhận được một lá Joker đỏ.
Ôn Tử Hàm xoè bài còn trên tay cho cậu chọn, vừa hay đúng lúc cậu chọn được một lá 6 cơ!
Trong sớ bài chỉ có 4 lá 6, một lá đã ở trên tay Cố Nguyên.
Mặc Lâm nhìn cậu: “Em muốn cái gì anh đều có thể cho em, lá 6 cơ đó nhật định phải để lại cho anh đấy.”
Cố Nguyên: “Để tôi nghĩ đã.”
Ôn Tử Hàm tiếp tục chia bài, đến vòng thứ 10, lá K thứ 2 lại xuất hiện trước mặt Mặc Lâm, cũng giống với lần trước, anh phải uống 5 ly.

Ôn Tử Hàm có chút ngượng ngùng: “Anh xem xem như thế nào từ nãy giờ chỉ có mình anh uống, tui cũng thấy khát rồi, để tui giúp anh uống một ly nhá!”
Mặc Lâm: “Cảm ơn cậu.” Cả nhà cậu.
Mặc Lâm mặt không đổi sắc một hơi uống hết 5 ly, Ôn Tử Hàm tiếp tục chia bài, lúc này đây y cảm thấy cực kỳ khẩn trương vì xấp bài của y đã có mười mấy lá mà lá K thứ ba còn chưa xuất hiện.

Khi chia đến Mặc Lâm, anh rốt cuộc nhận được lá Joker đen.
Mặc Lâm tùy ý rút một lá bài, vậy mà lại là một lá 4, người sau anh là Cố Nguyên, lá bài này đối với Cố Nguyên bất lợi nên anh không trực tiếp đánh nó ra.
“A! Còn biết dấu bài, cao thủ cao thủ!” Ôn Tử Hàm lập tức nâng cao tinh thần.
Trong tâm trạng càng lúc càng khẩn trương hơn của Ôn Tử Hàm, lá K thứ 3 rốt cuộc hiện thân.

Và vẫn như cũ là Mặc Lâm.
Ôn Tử Hàm cười đến xiểng niểng: “Anh có thù oán gì với lá K đúng không? Để tui đếm xem nào...!Một hai ba bốn năm sáu! Sáu ly! Anh không phải có một lá bài công năng sao? Đưa ra xem nào?”
Cố Nguyên vừa ăn chim cút vừa nhìn Mặc Lâm, tỏ vẻ mình cũng rất tò mò.
Mặc Lâm căng da đầu uống sạch 6 ly rượu trước mặt, sau đó anh từ từ đứng lên, yên lặng nới lỏng một lỗ thắt lưng.
“Tiếp tục, lá K cuối cùng sẽ giáng lâm vào chỗ ai nào?”
Ôn Tử Hàm lật lá bài cuối cùng trước mặt mình lên.

Một lá K bích trông cực kỳ giống tâm tình ngay giờ phút này của y.

Mặc Lâm lập tức từ trên sô pha ngẩng lên, cười tủm tỉm đến số bài trước mặt Ôn Tử Hàm: “17 lá, còn tốt, nhiều hơn tôi một ly...!Tôi cho cậu nợ nhé?”
Ôn Tử Hàm lập tức ngăn anh lại: “16 ly là 4 lon bia, tôi uống 4 lon, anh cho tôi nợ một ly là được!”
Cố Nguyên an tĩnh gặm chân gà kho, không hề bị mùi thuốc súng giữa hai người này ảnh hưởng.
Ván thứ hai Ôn Tử Hàm rút được một lá 2, Mặc Lâm rút được một lá 3, Cố Nguyên thực may mắn chỉ phải uống ba ly rượu, Mặc Lâm uống 5 ly, Ôn Tử Hàm uống 7 ly thêm 1 ly.
Ván thứ hai tương đối êm đềm.
Sau mấy vòng, trên tay Cố Nguyên có sáu lá bài, hai lá 6; 2, 3, 4, 5 mỗi quân có một lá, cậu chỉ đưa ra một quân 6, năm lá còn lại Ôn Tử Hàm và Mặc Lâm cũng không biết là cái gì.
Về phía Ôn Tử Hàm, một lá 2 đã lộ ra ngoài, còn lại năm lá bài cũng không ai biết là lá gì.
Mặc Lâm trên tay cũng có sáu lá bài, 5 và 3 đều đã đưa ra, 4 lá kia còn là bí ẩn, cũng có khả năng căn bản là không phải lá gì trong khoảng từ 2 đến 6, anh chỉ đang ra vẻ mê hoặc mà thôi.
Ôn Tử Hàm tính một chút, số bài công năng trên sân chỉ còn một lá 2 và một lá 5, cho nên trên tay Mặc Lâm hẳn là đều là bài công năng.
Mặc Lâm có một ván phải uống 12 ly rượu, anh đánh ra một lá 2, chia cho Ôn Tử Hàm một nửa, sau đó lại dùng một lá 3 khiến Ôn Tử Hàm phải uống thế anh 10 ly.
Ôn Tử Hàm một ván 14 ly, dùng một lá 2 chia một nửa cho Mặc Lâm, sau đó lại dùng một lá 5 chắn một vòng rượu.
Trong tay Cố Nguyên đều là bài tốt, dùng một lá 3 khiến Mặc Lâm hỗ trợ uống 5 ly, lại dùng một lá 4 khiến Ôn Tử Hàm uống 6 ly, trong tay cậu vẫn còn hai lá 6, một lá 2 và một lá 5.

Ba thùng bia đã hết nhưng cậu không phải uống bao nhiêu ly, nhiều ly quá thì trực tiếp dùng lá 5 bỏ qua, tình huống thông thường thì tùy tiện tìm một người chia nửa, huống hồ, cậu còn có hai lá sáu, hai người kia uống nhiều rượu như vậy, chắc chắn rất muốn đi WC, đến lúc đó dùng 6 đổi 5 với bọn họ, rất có lời......
Lại chơi một lát, Ôn Tử Hàm thật sự không nín được, y vứt ra một lá 6 để đi WC, khi trở về mặt mày vô cùng sảng khoái, y nhìn thoáng qua Mặc Lâm: “Như thế nào, trong tay không có 6 phải không? Tui thấy anh nghẹn cũng lâu rồi đấy, Cố Nguyên có kìa, bằng không anh hỏi mua một lá đi!”
Cố Nguyên: “Dùng lá 5 đổi 6 của tôi.”
Mặc Lâm đưa một lá 5 trên tay mình cho Cố Nguyên, cậu vừa lòng nhận lấy, cảm thấy bố cục trận này cơ bản rất ổn.
Mặc Lâm ném lá 6 đến trước mặt Ôn Tử Hàm, mặt phiếm đỏ ửng, một thân toàn mùi rượu: “Nhìn thấy không, Cố Nguyên nhà tôi đau lòng tôi đấy.”
Ôn Tử Hàm gặm chân gà, sắc mặt không đổi: “Tui cũng có một lá 6, tui muốn đổi tất cả những lá còn lại trong tay anh.”
Mặc Lâm nghiêng miệng cười: “Tưởng bở!”

Lần này Mặc Lâm đi WC có hơi lâu, lâu đến mức Ôn Tử Hàm cho rằng anh đã ngủ quên trong WC rồi.
“Không phải là ngất xỉu ở trong đó rồi đi?” Ôn Tử Hàm có hơi lo lắng, đi qua gõ cửa, người bên trong không có phản ứng gì.
“Tông cửa.” Cố Nguyên nói.
Ôn Tử Hàm lui lại mấy bước, đang định tông cửa thì bỗng nhiên cửa được mở ra, Cố Nguyên đang đứng ở cửa bị một ngón tay tinh xảo kéo vào phòng tắm.
Cố Nguyên bị kéo vào bên trong rất nhanh khiến Ôn Tử Hàm cảm thấy mình đang xem một bộ phim thần tượng, cái phim mà cùng thể loại với "Bá đạo tổng tài yêu ta" ấy.
Của bị khóa cứng từ bên trong, Ôn Tử Hàm chỉ có thể dán tai lên cửa nghe để nghe ngóng động tĩnh.
“Nè, hai người làm cái ở bên trong vậy hả, trò chơi còn chưa có kết thúc mà!” Ôn Tử Hàm gõ cửa hai cái, có chút không biết phải nói gì.
Cố Nguyên bị Mặc Lâm đè ở trên vách tường phòng tắm, cả người Mặc Lâm toàn là mùi rượu, anh vùi đầu vào cổ cậu: “Anh cảm thấy hơi choáng.”
Cố Nguyên tâm nói: Uống nhiều như vậy mà chỉ có hơi choáng, chứng minh tửu lượng cũng tốt lắm.
“Cố Nguyên...” Mặc Lâm gác cằm lên bả vai Cố Nguyên, dưới sự ảnh hưởng của cồn, giọng nói của anh trở nên lè nhè: “...!Khi còn nhỏ anh từng gặp qua một người, về sau vẫn luôn nhớ mãi không quên người đó...!Em đoán xem người đó là ai?”
Cố Nguyên cực lực làm chính mình tỉnh táo một chút trong hơi thở của Mặc Lâm: “Ai?”
Mặc Lâm dựa vào vai cậu cười tủm tỉm: “Em có tin vào duyên phận không?”
Cố Nguyên nghĩ thầm: Người này rốt cuộc là đang lảm nhảm cái gì vậy?
Mặc Lâm lúc này đã bắt đầu ngấm cồn, Cố Nguyên có thể cảm giác được đầu của anh càng ngày càng nặng, cậu đẩy bờ vai anh ra, nhìn vào mặt anh: “Anh xỉn** rồi à?”
Mặc Lâm dựa sát vào cậu, ngữ khí cũng dần trở nên ái muội: “Là ở trên.”
Đôi mắt hẹp dài đầy mê ly nhìn thẳng vào Cố Nguyên: “Ở trên em***...”
(Masrhia: (**) và (***) đều là 上头 (thượng đầu), từ này có khá nhiều nghĩa, một nghĩa là bị lú do say rượu, một nghĩa khác là ở phía trên, Cố Nguyên nói nghĩa đầu mà thầy Mặc cố tình bẻ sang nghĩa sau.

Ngoài ra chữ này cũng có nghĩa là nghiện nữa, nghiện em nghe cũng kích thích đấy chứ nhở ( ꈍᴗꈍ)).


Bình luận

Truyện đang đọc