CÔ VỢ BƯỚNG BỈNH MUA MỘT TẶNG HAI

Chương 1169

“Được rồi!!” Không đợi Trình Trình nói xong, Dương Dương đã vui vẻ cướp lấy một nửa cái bánh quy đó. Sau đó cúi đầu nhìn xuống Bối Lạp đang nằm bên chân mình.

“ ‘trái banh’ mặc dù ngày hôm qua mi đã trở thành kẻ phản bội, nhưng sau này ta nghĩ lại, cho dù mi có đứng về phía ta, mi cũng không có bất cứ tác dụng gì.”

“ư ử…” Bối Lạp phát ra thanh âm bất lực.

Dương Dương thuận tay ném nửa chiếc bánh quy đến trước mặt Bối Lạp.

“Mi bất nhân, nhưng tao không thể bất nghĩa a, cho nên vẫn có phần của mi. Từ từ mà ăn, mùi vị thứ này không tồi.”

“Gâu gâu…” Bối Lạp vui vẻ vẫy đuôi với Dương Dương.

Này…Chưa kịp nói xong nữa thì đã bị thằng em tham ăn này của cậu giật mất rồi. Vậy mà còn lấy đồ ăn của cậu thuận nước giong thuyền, cho Bối Lạp ăn nữa chứ. Không lẽ còn phải để chó giành thức ăn sao?

Trình Trình trơ mắt nhìn Bối Lạp háo hức ăn sạch đồ ăn của mình ngay trước mắt.

Nhìn thấy Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao đi tới

“Ba, mẹ.” Trình Trình kêu một tiếng, sau đó nhảy xuống ghế, kéo lấy tay của Cố Tịch Dao.

Mặc dù Cố Tịch Dao đã rửa sạch nước mắt trên mặt rồi, nhưng trạng thái tinh thần của cô vẫn chưa được điều chỉnh.

Tất nhiên là Trình Trình có thể nhìn ra, nhưng cậu chỉ nghĩ là mẹ vẫn chưa nghỉ ngơi tốt, bởi vì hôm qua thật sự đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi.

Trình Trình nắm tay Cố Tịch Dao, dẫn cô vào chỗ ngồi.

“Chủ nhân, tôi đi mời cô Phỉ Nhi đến ăn cùng luôn.” Hình Uy đi đến bên cạnh Bắc Minh Quân, khẽ khom người, nhẹ giọng nói bên tai anh.

Bắc Minh Quân ưu nhã mà ăn thức ăn khô, khẽ gật đầu.

“Cốc cốc cốc…”

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng từ từ đánh thức Phỉ Nhi dậy.

Phỉ Nhi lờ mờ nhớ, tối đó mình vốn đã ngủ say, đột nhiên nghe thấy có người dùng sức đập cửa, tiếp đó là Bắc Minh Quân xông vào phòng ngủ của cô ta.

Anh đi đến trước giường của Phỉ Nhi, đôi con ngươi nóng như lửa đó nhìn mình.

Cô ta vội vàng ngồi dậy, hai tay túm chặt góc chăn.

Mặc dù Phỉ Nhi có chút nghi hoặc, Cố Tịch Dao thực ra đang ở sát vách, hơn nữa trong lòng mình còn rất rõ, Bắc Minh Quân hình như đối với Cố Tịch Dao tốt hơn một chút.

Nhưng chuyện đến lúc này, cô ta vẫn như một con thỏ hoảng sợ, trái tim cũng bắt đầu đập điên cuồng không ngừng.

Lúc này, một mùi rượu nồng nặc tỏa ra từ cơ thể Bắc Minh Quân.

Phỉ Nhi khẽ cau mày, cô ta bắt đầu hoài nghi: Bắc Minh Quân luôn coi trọng mình như khách, giờ phút này anh có thể hành xử như vậy, không lẽ vì một thân đầy mùi rượu này?

Tiếp đó, cô ta cười khổ lắc đầu.

Hóa ra điều cô mong chờ đã thực sự xảy ra vào lúc này rồi, nhưng chuyện xảy ra lại hoang đường và nực cười như vậy.

Sau khi cười, cô ta lại bắt đầu cảm thấy buồn cho bản thân.

Bởi vì cô ta vẫn biết rất rõ rằng, bản thân mình vẫn vô cùng yêu Bắc Minh Quân.

Mặc dù Cố Tịch Dao đã sinh con cho anh, có lẽ cũng giữ một vị trí trong trái tim anh.

Bình luận

Truyện đang đọc