CÔ VỢ ĐÁNG GỜM CỦA LĂNG THIẾU

Chương 678

Một giọt nước mắt chảy xuống từ gương mặt Tương Tuấn Tài, anh cười thật ngốc thật bi thương, ánh mắt tràn ngập châm chọc đau đớn: “Anh ta oán giận với thư ký, nói mỗi lần nhìn thấy ánh mắt tôi nhìn mình thì nổi hết da gà, trong lòng ghê tởm, nếu không phải thấy tôi có chút năng lực thì đã sớm đuổi tôi khỏi công ty.”

“Ha hả… Buồn cười, tôi không biết anh ta lại chán ghét mình như thế, còn tưởng rằng anh ta cũng có tình cảm với tôi.”

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi lại bất lực nghẹn ngào thút thít như một đứa trẻ: “Nếu anh ta ghét tôi như thế thì vì sao lại làm bộ tốt với tôi, sinh nhật mỗi năm đều tặng quà cho tôi, tôi hơi đau đầu anh ta cũng hỏi han ân cần, vì sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn rất đồng tình với Tương Tuấn Tài.

Hồi đi học là mọt sách, một lòng nhào vào học tập.

Sau này đi làm lại một lòng nhào vào công việc, không có bạn bè không có sở thích càng không có hoạt động giải trí, sẽ không có cô gái nào chủ động tiếp cận dạng đàn ông như anh, thật vất vả gặp được cấp trên thưởng thức năng lực mà còn quan tâm mọi chuyện của anh, đối phương lại là đàn ông, còn là người đàn ông dùng “Sắc đẹp” lợi dụng anh.

“Anh cảm thấy vì sao anh ta làm vậy?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Tương Tuấn Tài, không đáp mà hỏi lại.

Tương Tuấn Tài trầm mặc vài giây, đầu tiên là phẫn nộ sau đó lại suy sút, nói ra sự thật mà anh ta luôn không muốn thừa nhận: “Anh ta đang lợi dụng tôi bán mạng cho anh ta.”

Mỗi ngày anh ở công ty mười mấy giờ, chỉ có hai nơi đi đi về về là trong nhà và công ty, một người làm việc của hai ba người, lúc bận rộn còn không về nhà được, chỉ có thể nằm dài trên bàn làm việc nghỉ ngơi một lát.

Hiện tại Tương Tuấn Tài mới phát giác mình ngu xuẩn đến mức nào.

Thịnh Hoàn Hoàn không biết nên an ủi Tương Tuấn Tài như thế nào, chỉ có thể duỗi tay vỗ vỗ vai anh: “Hiện tại anh nghĩ thông cũng không muộn.”

Tương Tuấn Tài nói: “Tôi đã từ chức.”

“Duyệt chưa?”

Cấp trên sẽ không sảng khoái thả anh ta đi như thế mới đúng.

Tương Tuấn Tài cười cười, trên mặt đầy bi thương: “Trong tình huống lúc ấy, anh ta có thể không duyệt sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn đã biết, lúc ấy anh đẩy cửa đi vào, cấp trên thẹn quá thành giận đã vung bút lên ký, kêu anh lập tức cút.

Tương Tuấn Tài rất giỏi khống chế cảm xúc, lúc này đã bình tĩnh rất nhiều: “Tôi trả mọi thứ lại cho anh ta, trừ căn nhà, tôi bán mạng nhiều năm như thế, đây là cái tôi đáng có.”

“Anh làm rất tốt.” Thịnh Hoàn Hoàn cười cười với Tương Tuấn Tài, giơ tay về hướng anh: “Hiện tại tôi lấy thân phận giám đốc Thịnh Thế, thành ý mời anh gia nhập Thịnh Thế.”

“Được.” Tương Tuấn Tài gần như không chút do dự.

Thịnh Hoàn Hoàn vui mừng khôn xiết: “Không ngờ anh lại dứt khoát như thế.”

“Nếu không nhờ cô thì bệnh của ba tôi sẽ không kịp thời phát hiện, tôi sẽ vẫn đắm chìm trong thứ tình cảm sai lầm kia mà không thể đi ra, hơn nữa cô có ân tình không nhỏ với nhà chúng tôi.” Tương Tuấn Tài lại nói tiếp: “Chờ ba tôi xuất viện, tôi sẽ đi xem mắt, tôi cũng già đầu rồi, đã đến lúc phải lập gia đình.”

Thịnh Hoàn Hoàn chưa bao giờ tự hào như giờ khắc này: “Anh nghĩ thông suốt tôi cũng mừng cho anh, tôi giới thiệu đối tượng cho nhé?”

Bình luận

Truyện đang đọc