CÔ VỢ YÊU NGHIỆT CỦA ĐẠI BOSS MAFIA


Âu Dương Tư cười khẩy, anh ta nghiêng đầu nhìn Mạc Ái Ly với ánh mắt khiêu khích...!
"Ngôi nhà này là cô tặng cho tôi, tôi cũng chính là người đứng tên...người nên cút là cô mới mới phải..."
Mạc Ái Ly ồ lên một tiếng khó hiểu, cô mỉm cười nhìn gương mặt bực dọc của Âu Dương Tư...!
"Sao anh biết giấy tờ mà tôi đưa anh là thật hay không...? Anh nghĩ tôi tin tưởng anh đến thế cơ à...?"
Âu Dương Tư nhăn mày, anh ta bước vào phòng ngủ liền lôi hết giấy tờ ra đối chiếu một lượt, bàn tay không tự chủ run lên từng đợt...!
"Cô dám lừa tôi...!!"
Mạc Ái Ly vuốt nhẹ mái tóc dài sang một bên, cô dựa lưng vào tường nhìn gương mặt đau khổ của Âu Dương Tư...!
"Anh quên rằng anh đang yêu đương với tiến sĩ trẻ tuổi nhất của khoa tâm lý học à...? Tôi không nói thì đừng bao giờ nghĩ có thể qua mắt được tôi..."
"Còn bây giờ thì biến trước khi tôi chặt anh ra từng khúc rồi gửi về Âu Dương gia...!"
Âu Dương Tư nghiến răng, anh ta đứng dậy dắt tay Tạ Na bước ra ngoài, chính cái thái độ hờ hững này của Âu Dương Tư mới khiến Mạc Ái Ly chết lặng...!
"Khốn nạn thật đấy...!"
Mạc Ái Ly ngồi gục xuống, nước mắt không tự chủ được rơi xuống, cô không tiếc một thằng khốn nạn như Âu Dương Tư, mà cô tiếc vì đã yêu một người suốt bảy năm trời để nhận lại kết cục như vậy...!

Mạc Ái Ly lau nước mắt, cô lấy điện thoại ra gọi cho bạn thân Lâm Hy của mình...!
"Tớ chia tay Âu Dương Tư rồi, tối nay đi uống rượu với tớ không...?"
-Cái gì cơ? Quen nhau bảy năm, sắp cưới đến nơi rồi còn chia tay à...!
"Ừ, anh ta dẫn con đi3m nào đấy về nhà tớ, tớ thấy bọn họ ngủ với nhau rồi nên đề nghị chia tay."
-Trời ơi thằng khốn Âu Dương Tư có mù mắt không vậy, anh ta có người yêu là đại mỹ nhân Mạc gia rồi còn chơi cái trò ăn bánh trả tiền cơ đấy...!
"Đại tiểu thư xinh đẹp của cậu bị chơi khăm rồi đấy, tối nay lo mà trả tiền rượu cho tớ đi...!"
-Yên tâm, bạn cậu nhiều tiền lắm...!
Mạc Ái Ly thở dài, cô gọi điện cho bên dịch vụ đến dọn sạch lại ngôi nhà, tiện thể ném hết đồ của Âu Dương Tư vào thùng rác, ngay cả mấy cái áo hiệu mà cô vừa mua cho anh ta cũng được đem trả lại cửa hàng nội địa...
Sau khi dọn nhà sạch sẽ, Mạc Ái Ly bước vào nhà tắm để tẩy rửa bản thân, cô theo thói quen trang điểm đậm mỗi lần đến quán bar uống rượu.
Mạc Ái Ly ngồi trong xe, cô nhìn ra khung cảnh quen thuộc của thành phố.

Những tòa nhà cao tầng, những con phố đông đúc, những người qua lại...!nhưng đối với cô, mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.

Cô cảm thấy mình đang cô đơn và buồn bã vô cùng, những ký ức về người mình từng yêu sâu đậm cứ ùa về trong đầu.

Mạc Ái Ly nhớ về những ngày tháng ngọt ngào khi hai người cùng nhau đi trên những con phố này, những bữa ăn tối lãng mạn, những lần ôm nhau thật chặt.

Nhưng giờ đây, người đó đã không còn bên cạnh cô nữa.

Cô cảm thấy mình bị bỏ rơi giữa dòng đời đông đúc, không ai hiểu được nỗi cô đơn và nỗi nhớ trong lòng cô.
Bước vào quán bar, âm nhạc đang vang lên từ những dàn loa lớn, đánh thức cảm giác bồn chồn trong lòng người ta.


Không gian quán bar được trang trí bằng đèn neon, tạo ra không khí tươi vui và sôi động.

Các cô gái đang nhảy nhót trên sàn nhảy, với những bước nhảy quyến rũ và tinh tế.

Ánh đèn mờ lấp lánh trên những chiếc váy ngắn của các cô gái, tạo nên một không gian rực rỡ và huyền ảo.

Những âm thanh từ những nhạc cụ và những giọng ca đầy sức sống cùng nhau kết hợp, tạo nên một không gian âm nhạc tuyệt vời, khiến cho các khách hàng không thể ngừng nhún nhảy theo từng nhịp điệu.

Quán bar rộng lớn và đông đúc, với những người đàn ông và phụ nữ đang thưởng thức từng giây phút của đêm.

Những đồ uống đặc biệt và hương vị độc đáo được phục vụ bởi những nhân viên phục vụ nhanh nhẹn và thân thiện.

Tất cả tạo nên một không gian tuyệt vời, nơi mà mọi người có thể thư giãn và tận hưởng những giây phút đầy niềm vui và sôi động.
Mạc Ái Ly cầm túi xách bước vào bên trong, cô xác định được vị trí của Lâm Hy liền tiến ngồi xuống…

"Đến sớm thế…!"
Lâm Hy nhìn gương mặt chán nản của Mạc Ái Ly cũng không vui vẻ nổi, dù sao cả hai cũng từng yêu nhau suốt bảy năm, trải qua biết bao nhiêu chuyện vui buồn, bây giờ lại chia tay vì đối phương ngủ với người khác trong chính căn nhà của hai người.
Mạc Ái Ly chỉ đuổi hai con người dơ bẩn đó đi là còn nhẹ, nếu gặp phải Lâm Hy thì cô sẵn sàng cho người đánh tên khốn kia một trận thừa sống thiếu chết…
"Thôi bỏ qua chuyện không vui, tớ với cậu uống đến khi nào say mới thôi…!"
Tửu lượng của Mạc Ái Ly không cao, cô mới uống có hai ba ly thì mặt mày đã xây xẩm đỏ ửng, ánh mắt mờ mờ ảo ảo không thể nhìn rõ được người trước mặt…
"Lâm Hy à…cậu ngồi yên đi…cậu cứ lắc lắc hoài vậy…?"
Lâm Hy nhăn mày vỗ nhẹ lên mặt Mạc Ái Ly liền nhận được nụ cười ngờ nghệch của cô.
"Tửu lượng của cậu kém như vậy mà đòi đi uống rượu…!"
Lâm Hy chuẩn bị gọi cho tài xế đến đón, vừa quay sang lại không thấy Mạc Ái Ly đâu…
"Này Ly Ly…cậu đi đâu thế…?"
Lâm Hy cầm túi xách vội vàng chạy theo, cô còn chưa kịp kéo bạn của mình lại thì đã phát hiện bạn mình đang ôm một người đàn ông lạ mặt vừa bước vào quán bar....


Bình luận

Truyện đang đọc