CUỘC SỐNG NGỌT NGÀO CỦA PHÓ TIÊN SINH

Mấy tháng nay, Phó Sâm và Diệp Hoan Tâm tiếp tục không coi ai ra gì mà ân ái, bất cứ nơi đâu cũng có thể là chỗ thích hợp.

Gần đây Diệp Hoan Tâm có cảm giác thân thể rất không thoải mái, thường xuyên cảm thấy không còn chút sức lực nào, muốn ói. Cô đến tiệm thuốc mua que thử thai, thử rất nhiều cái để bảo đảm độ chính xác cao. Cô mang thai. Diệp Hoan Tâm cảm thấy vừa khẩn trương lại vừa thấp thỏm, nhưng cô biết, Phó Sâm nhất định sẽ rất vui vẻ.

Mấy ngày nữa đúng dịp sinh nhật Phó Sâm, mọi người tụ tập tại một chỗ,ba mẹ Phó, ba mẹ Diệp đều tới. Thức ăn rất phong phú, nhưng đa số đều là món Diệp Hoan Tâm  thích ăn. Phó Sâm múc thêm một bát cháo ngọt nữa cho Diệp Hoan Tâm nhằm để cô lót dạ trước một chút. Nếu là trước kia, Diệp Hoan Tâm nhất định là sẽ rất vui vẻ, sau đó sẽ nhanh  chóng ăn như gió. Nhưng hiện tại, cô nhìn chén cháo ngọt kia lại bắt đầu buồn nôn.

Mẹ Diệp và mẹ Phó đều là những người từng trải, hai người nhìn nhau cười một tiếng, cảm thấy có sắp có hỉ sự. Diệp Hoan trong lòng đang điều chỉnh lại hơi thở, sau đó ấp úng nói: “Con hình như mang thai.” Âm thanh của cô rất nhỏ, nhưng những người đang ngồi đây vẫn nghe được.

Một nhà mọi người đều rất vui vẻ, đây là một tin tức vô cùng tốt!

Phó Sâm đầu tiên là chấn kinh, sau đó trở nên kích động. Anh  rất khó tưởng tượng mình muốn sắp làm cha. Kích động xong bắt đầu tìm đủ loại sách dạy nuôi trẻ, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Mẹ Phó không cho Phó Sâm và Diệp Hoan Tâm ngủ chung, nhưng Phó Sâm không đồng ý, anh phải ở bên vợ con của mình. Anh sợ vợ tại thời điểm này muốn có một người bạn tâm sự nhưng mình lại không ở bên cạnh cô.

Anh chỉ nói là: “Con biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm.”

Bụng Diệp Hoan Tâm càng lúc càng lớn, thân thể cũng càng ngày càng nặng. Đối với vấn đề về giới tính đứa bé, người trong một nhà có những cái nhìn khác nhau. Mẹ Phó cảm thấy bé trai hay bé gái đều tốt, chỉ cần khỏe mạnh là được. Ba Phó lại muốn một đôi song sinh, mỗi nhà một bé, hai nhà đều có thể chăm sóc cho cả hai. Phó Sâm lại muốn một bé gái giống như Diệp Hoan Tâm. Thậm chí nội bộ trong gia đình còn bắt đầu đoán giới tính đứa bé chưa chào đời này.

Ban đêm trước khi ngủ, Diệp Hoan Tâm hỏi Phó Sâm: “Nghe nói mọi người đang đặt cược giới tính của con đúng không?”

“Ừ.” Phó Sâm cẩn thận đắp kín chăn cho Diệp Hoan Tâm.

“Vậy anh  cược cho con gái anh bao nhiêu tiền?”

“Anh cược cho con gái nhỏ nhiều nhất.”

“Vậy nếu như sau này anh chỉ yêu thương con gái mà không yêu em nữa thì sao bây giờ?”

“Anh không muốn em yêu người đàn ông khác ngoại trừ anh. Ba vợ anh còn chấp nhận nhưng nếu có khả năng khác thì anh không chịu nổi” Trên mặt Phó Sâm có thoáng vẻ oán trách.

Trời, vẫn không vui, nhìn bộ dáng tủi thân kia, Diệp Hoan Tâm bị chọc cười.

Bình luận

Truyện đang đọc