ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Khương Phàm, chính thức tuyên chiến Xích Thiên Thần Triều.

- Tuyên ngôn chiến tranh —— phàm là sở thuộc Xích Thiên Thần Tôn, bất luận là hoàng thất, vương hầu tướng lĩnh, tông tộc đại phái, đều là ở bên trong phạm vi săn bắt của Khương Phàm đời này!

Người gặp tất sát!

Đời này kiếp này, nếu như Vạn Thế Thần Triều lại nổi lên Thương Huyền, tám vạn dặm cương vực Xích Thiên Thần Triều sẽ triệt để hoang vu, cỏ cây không sinh, cả người lẫn vật không còn một thứ.

Dùng huyết thệ này, cáo chiêu cho thiên hạ!

Tuyên ngôn chiến tranh thảm liệt, một lần nữa càng muốn vượt qua chấn động to lớn hơn tin Khương Phàm hủy diệt hoàng tộc đưa tới trước đó.

Tuyên ngôn chiến tranh, vài câu ngắn ngủi, nhưng từng chữ đều mang máu.

Không chỉ có Xích Thiên Thần Triều sau khi nhận được tin tức đều nhấc lên thủy triều thảo phạt quét sạch thần triều các nơi, ngay cả hoàng tộc hoàng đạo khác đều rõ ràng cảm nhận được sự sát phạt cùng cường thế của vị Thần Hoàng kiếp trước này.

Các lão tổ của tất cả hoàng tộc hoàng đạo, còn từ trong tuyên ngôn của Khương Phàm phân tích ra tôn chỉ của Thần Hoàng kiếp trước tại kiếp này —— săn giết hoàng đạo, trọng chỉnh Thương Huyền!

Không có hợp minh, không có thỏa hiệp, hắn muốn thay đổi sách lược kiếp trước, tạo nên một cách cục Thương Huyền hoàn toàn thuộc về hắn, chế tạo cơ sở hậu phương tuyệt đối ổn định, sau đó... Lần thứ hai đăng lâm Thiên Khải, chứng đạo Thương Thiên.


Sát phạt như vậy, dã tâm như vậy, phong thái như vậy, rốt cuộc cũng đã để tất cả hoàng tộc hoàng đạo ý thức được vấn đề nghiêm trọng —— Khương Phàm, đã trở thành kẻ địch chung của cả Thương Huyền.

Tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều muốn đứng trước một vấn đề, hoặc là hoàn toàn thần phục Khương Phàm, hoặc là triệt để hủy diệt Khương Phàm.

Khi tin tức lan tràn, oanh động như sấm, kịch biến liên tiếp phát sinh.

Ngày mười hai tháng mười, Chí Tôn Kim Thành bị hủy diệt!

Tất cả hoàng tộc hoàng đạo tiếp tục tấn công mạnh trọn vẹn ba tháng, rốt cuộc cũng bắt lấy tòa hùng cứ siêu cấp hoàng tộc tại Tân Hải Tây Bộ này.

Không phải bọn hắn không mạnh, mà là giai đoạn bắt đầu vô cùng kiêng kị khả năng bên trong tồn tại Đế binh tà ác, cũng không nguyện ý đè vào phía trước nhất.

Lại về sau, Hứa Đức Diệu mang theo xá lợi Phật Đà xuất hiện khắp nơi tại Tây Bộ, hấp dẫn lấy số lượng lớn các cường giả rời khỏi chiến trường.

Nhưng, Chí Tôn Kim Thành khổ sở kiên trì, cuối cùng cũng không có chờ được cường tộc Phật Đạo đến.

Hoàng tộc Tây Bộ cao ngạo cường thế, cứ bị hủy diệt như vậy.

Nhưng, thời điểm tất cả hoàng tộc hoàng đạo giết tiến Chí Tôn Kim Thành, điên cuồng phân phá bọn hắn tài nguyên, lại không có tìm tới ‘Đế binh tà ác’ mà bọn họ mong đợi.

Cửu Lê Thần Cung, Đại Quang Mang Thần Điện và các hoàng đạo lập tức rời khỏi, tiếp tục lùng bắt Hứa Đức Diệu.

Một bộ phận ánh mắt đã nhắm ngay Luân Hồi bí cảnh, bởi vì nơi đó là căn cứ thứ hai của Chí Tôn Kim Thành.

Một bộ phận ánh mắt khác lại nhắm ngay hải vực, bởi vì có người nhìn thấy Hứa Đức Diệu trốn vào hải vực, muốn chủ động nghênh đón các cường giả Phật Đạo đang vượt biển mà đến.

Ngày mười sáu tháng mười, theo Xích Thiên Thần Triều, Thao Thiết Yêu tộc, Man Hoang Chiến tộc lần lượt rời khỏi chiến trường tại Vạn Đạo Thần Giáo, thì Cửu Thiên Thần Giáo, Phù Tang Thần Cung cũng đều ngừng vây công lại.

Rốt cuộc Vạn Đạo Thần Giáo cũng thoát khốn, nhưng cuộc tấn công mạnh dài đến hai ba tháng, để bọn hắn thương vong thảm trọng, nguyên khí tổn thương cực lớn.

Bọn hắn một giải thích tình huống với Bắc Thái Đế Quân, một bên khẩn cấp điều động cường giả lùng bắt Khương Phàm.


Bởi vì bọn hắn nghiêm trọng hoài nghi đã bị Khương Phàm tính kế!

Bọn hắn tin tưởng sau này Cửu Thiên Thần Giáo và các hoàng đạo khẳng định cũng là đã hiểu, nhưng đều muốn lấy nhân cơ hội này hung hăng trọng thương hoàng đạo Tây Bắc bọn hắn đây, cho nên mới tiếp tục tấn công mạnh cho đến bây giờ.

Hiện nay Khương Phàm đã xuất hiện, kềm chế tinh lực của tất cả hoàng đạo, cho nên không thể không rút lui.

Cứ như vậy, Thương Huyền đại lục một lần nữa lâm vào oanh động, nhấc lên một vòng phong bạo triều cường mới.

Không giống với cực hạn tại Tây Bộ cùng Tây Bắc Bộ trước đó, mà lan tràn càng nhiều địa khu hơn, tinh lực chủ yếu đã bắt đầu nghiêng lên người Khương Phàm.

Dù sao Khương Phàm cũng đang mang theo Phần Thiên Chiến Vực, biết hướng đi chân chính của ngọc tỉ truyền quốc, còn cuốn đi tài phú mấy ngàn năm của Cổ Hoa hoàng tộc, càng quan trọng hơn là cường thế tàn nhẫn, còn trọng chỉnh Thương Huyền.

Nhưng, sau khi Khương Phàm cao điệu xuất hiện tại thương hội Bắc Bộ, hắn lại đột nhiên mai danh ẩn tích.

Đây cũng không phải là một tin tức tốt!

Người của tình báo lệ thuộc trực tiếp các hoàng tộc hoàng đạo nhao nhao tràn vào phương bắc, bí mật điều tra tung tích Khương Phàm.

Còn có các tộc tập trung vào Xích Thiên Thần Triều, bởi vì nếu Khương Phàm đã tuyên chiến liền có khả năng sẽ khai thác hoạt động ở gần đây.

Mặc dù nhìn Khương Phàm bây giờ trực diện với Xích Thiên Thần Triều sẽ vô cùng ngu xuẩn, nhưng hồi tưởng các loại chiến tích trước đó của Khương Phàm, nhiều lần sáng tạo kỳ tích, lại ra tay bất ngờ, bọn hắn hoàn toàn không thể dùng mạch suy nghĩ bình thường đi đuổi bắt Khương Phàm được.


Nội bộ Xích Thiên Thần Triều cũng bắt đầu khẩn cấp điều động, đề phòng Khương Phàm báo thù.

Dù sao cương vực của bọn hắn cũng quá lớn, không thể nào chu đáo hết được, rất có thể Khương Phàm sẽ trà trộn vào tới.

Thái Cổ Thần Miếu!

- Khương Phàm, còn sống không?

Hình Phù Đồ từ trong hôn mê tỉnh lại, sắc mặt tái nhợt, thân thể không trọn vẹn, ngâm mình ở trong vạc thuốc được Thần Miếu tỉ mỉ chế biến, không còn ngang ngược càn rỡ như trước đó, lộ ra uể oải suy sụp.

Sau khi lão tổ tông Thái Cổ Thần Miếu mang hắn từ U Minh trở về lại nơi này, thản nhiên nói:

- Không chỉ có sống rất tốt, mà còn đưa tiễn ngọc tỉ truyền quốc của hắn, gần đây vừa mới mở ra phong ấn Phần Thiên Chiến Vực, thuận tiện hủy Cổ Hoa hoàng thành. Tài nguyên lắng đọng mấy ngàn năm của Cổ Hoa hoàng thành, nghe nói đều bị Khương Phàm vơ vét sạch sẽ. Trừ Thiên Cung thứ chín ra, lên tới hoàng cung xuống đến tông môn đại phái đều bị cướp sạch. Còn có tất cả thương hội, hoặc là chủ động nộp lên, hoặc là trực tiếp đồ sát.

Ý thức hỗn loạn của Hình Phù Đồ rõ ràng có chút trệ chậm, hắn dùng sức nhíu mày, quay đầu nhìn lão tổ tông:

- Hắn còn sống không?


Bình luận

Truyện đang đọc