ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Tần Thiếu Phong trơ mắt nhìn tiểu từ sâu trong Vẫn Hỏa Sơn chạy đến, một tiểu nữ hài nhi thoạt nhìn chỉ có bảy tám tuổi không ngờ là từ trong Vẫn Hỏa Sơn chạy ra, chỉ điểm này thôi cũng đủ để cho người ta cảm thấy kinh ngạc rồi, mà khiến Tần Thiếu Phong không thể tin được là bản thân hắn không ngờ không nhìn thấu được thực lực của hỏa nhi này.

Tuy rằng nói Tần Thiếu Phong hiện tại là cảnh giới thập ngũ phẩm Thần Tôn, nhưng Tần Thiếu Phong có thất tình lục dục ma đầu, hơn nữa có Thiên Diễn Bát Quái, khiến cho Tần Thiếu Phong sau khi kiến thức cảnh giới Thần Đế, gặp mấy cường giả đều có thể lập tức nhận ra xuất phẩm, nhưng mà phẩm cấp của hỏa nhi này lại không nhìn thấu, điều này chứng minh cái gì? Tần Thiếu Phong không muốn tin nhưng lại không thể không tin.

Tần Thiếu Phong cười tủm tỉm nhìn tiểu la lị đang xoa cánh tay, nói với hỏa nhi: Hỏa nhi phải không? Ta là Tần Thiếu Phong, vừa rồi thật sự là rất xin lỗi,, cũng không nhìn thấy ngươi, ngươi đã đã không cho ta xoa, vậy thì tôi, ta thấy ngươi cũng không sao, vậy ta cáo từ, ta còn có việc. Nói xong Tần Thiếu Phong muốn đi.

Vô nghĩa, Tần Thiếu Phong cũng không dám ở cùng một chỗ với tồn tại như vậy, tuy rằng La Lị hỏa nhi này trông vô cùng xinh đẹp, thoạt nhìn cũng rất đáng yêu, nhưng, là như vậy, tuyệt đối không thể dùng đầu óc của người bình thường mà nghĩ, vạn nhất tiểu la lị này phát hỏa, mình thật đúng là chịu không nổi!

Chỉ là Tần Thiếu Phong đang muốn đi thì chỉ thấy tiểu la lị kêu lên ôi, hô to với Tần Thiếu Phong: Không được, không được, ngươi không thể đi được, ngươi đụng ngã đối với, ngươi phải chịu trác nhiệm, nếu không hỏa nhi sẽ đốt cháy ngươi! Lời nói của Tiểu La Lị hỏa nhi khiến Tần Thiếu Phong đang chuẩn bị độn đi lập tức ngừng cước bộ, không dám di động.

Tiểu La Lị hỏa nhi không biết làm sao, tuy rằng cảm thấy ánh mắt của Tần Thiếu Phong không có hảo ý, nhưng lại rất có hảo cảm với Tần Thiếu Phong, lần này nàng ta thật vậy vả lắm mới trốn ra ngoài chơi được, vừa hay mà tìm một người chơi cùng nàng ta, Tần Thiếu Phong tự đưa tới cửa, tất nhiên là không thể để Tần Thiếu Phong chạy được.

Cô nãi nãi, là ta sai, ta không nên đụng ngươi, ngươi tha cho ta đi! Tần Thiếu Phong nói với La Lị hỏa nhi, hắn thật sự không dám ở cùng một chỗ với tiểu la lị này, ai biết tính tình của tiểu la lị này thế nào, vạn nhất là người nóng tính thì sao? Vậy mình không phải là tìm ngược à.

Tần Thiếu Phong trong nháy mắt gặp tiểu La Lị hỏa nhi đã vận chuyển thất tình lục dục ma đầu, vốn cho rằng có thể thu phục được tiểu la lị này, nhưng sau đó thì phát hiện thất tình lục dục ma đầu đối với La Lị hỏa nhi tác dụng quả thực cực kỳ bé nhỏ, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong trong lòng bồn chồn, nếu thất tình lục dục ma đầu cậu không thể dùng, hắn thực sự không dám ở cùng một chỗ với tiểu la lị này.

Nghe thấy Tần Thiếu Phong cầu xin tha thứ, tiểu la lị chu mỏ nói: Không được, ngươi phải chịu trác nhiệm, hỏa nhi hiện tại bị ngươi đụng cho không đi được, ngươi phải cõng ta! Tiểu la lị nói xong thì dang hai tay ra, chờ Tần Thiếu Phong tới cõng nàng ta, nếu tiểu la lị là người bình thường thì Tần Thiếu Phong cũng chỉ mong được với, nhưng với hỏa nhi này Tần Thiếu Phong lại rất khó xử.

Trong lòng thầm than một tiếng xui xẻo, Tần Thiếu Phong đi tới, sau đó ngồi xuống nói: Lên đi! Mà tiểu La Lị hỏa nhi thì trực tiếp nhảy lên cổ Tần Thiếu Phong, vừa người vừa hô: Ngựa ngựa, họ họ, đi mau!

Tần Thiếu Phong lập tức vẻ mặt tối sầm, ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng rơi lệ, từ ngày hắn xuất đạo đến nay, đây là lần đầu tiên bị người ta coi là ngực để cưỡi, mà người này vẫn là một tiểu la lị, có điều cũng đành chịu thôi.

Tần Thiếu Phong chỉ có thể đi về phía trước, hai tay đỡ cặp chân mềm mại của tiểu la lị đó, thế mới khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy an ủi, hơn nữa hai vai cảm thụ được sự co dãn của mông nàng ta, cũng khiến oán khí trong lòng Tần Thiếu Phong bớt đi một chút, lập tức đi tới phía trước tìm kiếm chỗ bế quan.

Mà Tần Thiếu Phong còn phát hiện một việc, đó chính là khi ở cùng một chỗ với tiểu La Lị hỏa nhi này, ảnh hưởng của hỏa diễm trong Vẫn Hỏa Sơn đối với hắn cũng hạ xuống rất thấp, mà điều này càng khiến Tần Thiếu Phong kiên định suy đoán của mình, chỉ là bất kể thế nào, tiểu la lị này cũng đã nhìn trúng Tần Thiếu Phong rồi, Tần Thiếu Phong cũng hết cách.

Đi khắp nơi, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng trong biển lửa vô cùng tìm được một cốc núi nhỏ, bởi vì vẫn là ở khu vực ngoài rìa, cho nên không có hỏa thú hung mãnh, đương nhiên, có tiểu la lị kia, Tần Thiếu Phong tin cho dù là hỏa thú cảnh giới Thần Đế cũng không dám tới.

Sau khi Đi tới cốc núi nhỏ, Tần Thiếu Phong thả tiểu la lị xuống, nói: Hỏa nhi, ca ca phải tu luyện một đoạn thời gian, ngươi ở đây chơi được không? Chờ ca ca tu luyện xong rồi sẽ chơi với ngươi. Tuy rằng nói Tần Thiếu Phong bị bức, nhưng dọc theo đường đi trò chuyện với tiểu la lị cũng rất vui, cũng xem như có một chút cảm tình.

Tiểu la lị nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, tuy rằng có chút không muốn, nhưng vẫn gật đầu, nói: Thiếu Phong ca ca tu luyện đi, hỏa nhi sẽ ở đây không đi đâu cả, có điều ngươi phải tu luyện nhanh chút, chờ tu luyện xong rồi nhất định phải dẫn hỏa nhi ra ngoài chơi.

Nghe thấy lời nói của lời nói, Tần Thiếu Phong gật đầu, lập tức ngồi xuống bắt đầu tu luyện, có tiểu la lị ở đây, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không có lo lắng,, cắn nuốt Hồng Mông tử khí trong khoảng thời gian này săn được, sau đó thì bắt đầu luyện hóa, lần này Tần Thiếu Phong sẽ trùng kích tới cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn.

Nghịch chuyển thời gian đến cực hạn, Tần Thiếu Phong bắt đầu tu luyện, tiểu la lị Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong tu luyện, lúc ban đầu cảm thấy có chút thú vị, chờ sau một tháng thì cũng thấy chán, mà sau hai tháng, tiểu la lị đã không còn kiên nhất, tới ba tháng thì tiểu la lị muốn không cho Tần Thiếu Phong tu luyện nữa.

Có điều tiểu la lị cuối cùng vẫn nhịn được, đến tháng thứ tư, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng tu luyện xong, được như ý nguyện, Tần Thiếu Phong đã đạt tới cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, thần lực trong cơ thể như đại dương mênh mông, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong thập phần hưng phấn, với thực lực hiện tại của hắn, ở cảnh giới Thần Tôn đã là vô địch.

Triệt hồi kết giới thời gian, Tần Thiếu Phong chậm rãi mở mắt, nhưng mà vừa mở mắt thì đã dọa cho Tần Thiếu Phong nhảy dựng lên, chỉ thấy tiểu la lị mặt đầy nước mắt nhìn Tần Thiếu Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo cách Tần Thiếu Phong không tới một thước, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong một cái giật mình, lập tức nói: Làm sao vậy hỏa nhi hỏa nhi? Là ai khi dễ ngươi? Nói cho ca ca, ca ca sẽ báo thù cho ngươi!

Chính là ngươi khi dễ hỏa nhi, ngươi tu luyện thời gian dài như vậy, cũng không chơi với ngoạn, hỏa nhi nhàm chán muốn chết. Tiểu la lị vẻ mặt ủy khuất nói, nhìn bộ dạng ủy khuất đó, Tần Thiếu Phong lập tức cảm thấy mình giống như đã làm ra chuyện thương thiên hại lí!

Nhìn tiểu la lị, Tần Thiếu Phong ôm tiểu la lị vào trong lòng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve lưng của tiểu la lị, nhẹ nhàng nói: Hỏa nhi đừng khóc, là ca ca không tốt, ca ca về sau khẳng định sẽ không như vậy nữa, ca ca nhất định sẽ chơi với ngươi. Đây chính là tồn tại tối cao, Tần Thiếu Phong không dám chọc, bằng không khó xử lý.

Hỏa nhi bị Tần Thiếu Phong kéo vào trong lòng, lập tức cảm giác được một loại cảm giác khó có thể hình dung, loại cảm giác này rất kỳ diệu, tuy rằng bị Tần Thiếu Phong ôm, nhưng hỏa nhi lại cảm thấy mình cũng không kháng cự, trong lòng rất kỳ quái, có điều lại cảm thấy như vậy rất vui.

Tần Thiếu Phong gật đầu, sau đó nói với Tần Thiếu Phong: Đây chính là ngươi nói đấy nhé, nếu ngươi còn để hỏa nhi chờ lâu như vậy, hỏa nhi sẽ không để ý tới ngươi nữa. Tần Thiếu Phong lập tức khóc rống, đây chính là tiến bộ rất lớn!

Phải biết rằng lúc đầu, Tần Thiếu Phong nếu không cõng nàng ta thì tiểu la lị sẽ đốt cháy Tần Thiếu Phong, hiện tại chỉ không để ý tới Tần Thiếu Phong nữa, những lời này đối với Tần Thiếu Phong mà nói thì quả thực chính là tiên âm! Tần Thiếu Phong sau khi nghe thấy vậy thì vội vàng cam đoan, hơn nữa nhẹ nhàng đi nước mắt cho tiểu la lị.

Tần Thiếu Phong nói với tiểu la lị: Đi, Hồng nhi, ca ca dẫn ngươi đi chơi, nghe nói hỏa thú của nơi này rất nhiều, ca ca dẫn ngươi đi đánh hỏa thú nhé? Đương nhiên đây là Tần Thiếu Phong muốn nghiệm chứng một chút thực lực hiện tại của mình hơn nữa hơn nữa muốn săn bắt thêm một số Hồng Mông tử khí.

Tiểu la lị nghe thấy lời nói Tần Thiếu Phong thì tất nhiên là bĩu môi, loại chuyện này nàng ta chơi không biết bao nhiêu lần rồi, ngay cả hỏa thú cảnh giới Thần Đế ở sâu trong biển lửa cũng không biết bị nàng ta đánh bao nhiêu lần, hiện tại Tần Thiếu Phong không ngờ là muốn dẫn nàng ta đi đánh hỏa thú, thật sự là khiến tiểu la lị không có nổi chút hứng thú nào.

Có điều tiểu la lị cũng không phủ định ý kiến của Tần Thiếu Phong, trong lòng tiểu la lị cảm thấy ở cùng một chỗ với Tần Thiếu Phong là chuyện rất vui, về phần làm gì thì cũng không trọng yếu. Vì thế gật đầu, mà Tần Thiếu Phong thấy tiểu la lị gật đầu thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hắn thực sự sợ tiểu la lị không đáp ứng, hiện tại thấy tiểu la lị đáp ứng, Tần Thiếu Phong tất nhiên là trực tiếp để tiểu la lị cưỡi trên cổ mình, sau đó đi vào sâu trong Vẫn Hỏa Sơn. Đã có cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, hiện giờ năng lực chống cự của Tần Thiếu Phong đối với hỏa diễm trong Vẫn Hỏa Sơn tất nhiên là đề cao rất lớn, có thể tiến vào khu vực sâu hơn.

Chỉ có điều cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn này, lại không phải là mục tiêu của, mục tiêu của Tần Thiếu Phong ở Thiên đạo chi tử đại chiến là đoạt giải nhất, cho nên cần thực lực mạnh hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc