ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Hải Nguyên cũng bị lời của Tần Thiếu Phong làm cho ngây ngẩn cả người, nhìn xem ngữ khí Tần Thiếu Phong nói chuyện hình như là đã đợi mình rất lâu rồi, chỉ là Hải Nguyên cũng không nhận ra Tần Thiếu Phong, hôm nay có thể là lần đầu tiên gặp mặt, hơn nữa Tần Thiếu Phong này chỉ là một đứa bé, chờ mình làm gì? Chẳng lẽ là đợi mình đến đi cướp hắn!

Tần Thiếu Phong nhìn ánh mắt nghi hoặc của Hải Nguyên, cũng không để ý đến, trực tiếp hét lớn một tiếng, nói với Hải Nguyên: Hãy bớt sàm ngôn đi, ăn một quyền của lão tử trước nói sau! Sau khi nói xong Tần Thiếu Phong lập tức đánh một quyền về phía Hải Nguyên, một quyền này chưa dùng tới thánh lực, chỉ là dùng lực lượng thân thể của Tần Thiếu Phong.

Nhưng mà thân thể đã là Chiến Thiên Đấu Địa Đại Pháp tầng thứ sáu, cảnh giới bát phẩm, một quyền này của Tần Thiếu Phong uy lực không thể khinh thường, nhất là trong nó còn ẩn chứa võ đạo tinh hoa của Tần Thiếu Phong! Chỉ thấy một quyền này đánh ra, ở trong mắt Hải Nguyên đầy trời đều là bóng dáng nắm tay nhỏ của Tần Thiếu Phong, dĩ nhiên là đem toàn bộ công kích và con đường lùi lại phía sau của hắn phong kín.

Một màn như vậy làm cho trong hai tròng mắt Hải Nguyên xuất hiện một tia thần sắc khiếp sợ, lập tức cũng đánh một quyền ra ngoài, cũng không có sử dụng thánh lực. Hải Nguyên này cũng rất là kiêu ngạo, Tần Thiếu Phong là một đứa bé cũng không có sử dụng thánh lực, hắn là một đại nam nhân ba mươi tuổi, sao có thể khi dễ tiểu hài tử!

Nhưng mà ngay khi Hải Nguyên đánh một quyền về phía trước, hai nắm tay chạm vào nhau, Hải Nguyên mới nhận thức chuẩn xác mình đã đánh trúng quyền của Tần Thiếu Phong. Nhưng mà ngay khi hắn muốn nổ nát một quyền này, nắm tay đầy trời của Tần Thiếu Phong à đã rơi lên người Hải Nguyên, tiếng nổ bang bang không ngừng truyền tới, thật giống như là đánh trống.

Rầm rầm rầm, vô số nắm tay đều đã rơi lên trên người Hải Nguyên, điều này làm cho Hải Nguyên thoáng cái sửng sốt, vừa rồi hắn đã dụng thần cảm giác, tự nhận tuyệt đối là đánh trúng quyền của Tần Thiếu Phong, nhưng mà sao lại còn nhiều nắm tay đánh lên người hắn như vậy? Tất cả đều là thật? Điều này sao có thể được!

Hải Nguyên nhìn Tần Thiếu Phong, mặt mũi tràn đầy sự không tin, hơn nữa không ngừng hô hấp hồng hộc, nắm tay của Tần Thiếu Phong cũng không phải là ngồi không, đánh vào người cũng rất đau. Đợi Tần Thiếu Phong mang toàn bộ nắm tay đều thừa nhận xuống, sắc mặt Hải Nguyên đã trở nên rất khó coi, nhưng hắn là Thập Tam Vương Tử Lạc Nhật Hoàng Triều, cao thủ Thánh Vương ngũ giai, cư nhiên bị một đứa bé đánh cho, cái này nếu truyền đi, hắn còn có mặt mũi nào gặp người khác?

Mặt mũi tràn đầy âm trầm Hải Nguyên đứng ở phía xa nhìn Tần Thiếu Phong, đương nhiên, còn có Tần Thiên Quyến cưỡi trên cổ Tần Thiếu Phong, nhìn một cái tổ hợp như vậy, Hải Nguyên tự nhiên là cảm thấy phi thường vớ vẩn, cứ như là hai cái tiểu hài nhi, lại làm cho mình ăn thiệt thòi lớn như vậy, điều này thật là quá buồn cười.

Tiểu hài nhi, ngươi là người nào? Hải Nguyên đứng ở phía xa lạnh mắt nhìn Tần Thiếu Phong, lúc này hắn sẽ không lại tùy tiện ra tay, đương nhiên lúc nãy cũng không phải hắn ra tay trước. Mà lúc này trông thấy Tần Thiếu Phong lại có thể làm cho Hải Nguyên rơi vào hạ phong, mặt mũi Vu Sát cũng trắng bệch, cảm giác tựa như lúc này mình đã rước lấy đại họa.

Tần Thiếu Phong nghe xong lời của Hải Nguyên, cũng không có giấu diếm, nói ra với Hải Nguyên: Ta là thế tử Thánh Tổ Hoàng Triều Đại Bàn Vương, nếu ngươi muốn tìm hắn phiền toái, ta rất hoan nghênh, tốt nhất là mang lão khốn kiếp đó đánh cho tàn phế, như vậy ta sẽ rất cảm tạ ngươi. Nếu là có thể tìm cho Đại Bàn Vương một chút phiền toái, Tần Thiếu Phong đều sẽ nguyện ý đi làm, đương nhiên, Tần Thiếu Phong cũng rất rõ ràng tên Hải Nguyên này là tuyệt đối không có khả năng làm gì được Đại Bàn vương.

Nghe xong lời của Tần Thiếu Phong, Hải Nguyên nhíu mày, nói thật là Hải Nguyên còn không biết Đại Bàn Vương là ai, nhưng mà nếu là vương triều Thánh Tổ Hoàng Triều, thì thân phận Đại Bàn vương nọ giống như Hải Nguyên, mà tiểu hài nhi trước mắt này là thế tử Đại Bàn Vương, thân phận tự nhiên không thể so sánh với Hải Nguyên, nhưng mà thực lực của tiểu hài này thật đúng là không tệ.

Thông thường đứng đầu các vương triều, có thể có thực lực Thánh Vương cũng đã rất không tồi, giống như Hải Nguyên, thực lực Thánh Vương ngũ giai, thực lực này ở Lạc Nhật Hoàng Triều coi như là rất không tệ, chỉ là Hải Nguyên cảm giác rõ ràng Tần Thiếu Phong trước mắt có thực lực tương xứng với hắn, mặc dù cảm giác như vậy làm cho Hải Nguyên cảm thấy có chút vớ vẩn, nhưng mà cảm giác này lại rất mãnh liệt.

Hải Nguyên nghe xong lời của Tần Thiếu Phong, lập tức hướng về Tần Thiếu Phong nói: Ngươi đã là thế tử Đại Bàn Vương Thánh Tổ Hoàng Triều, vậy chuyện hôm nay coi như xong, Lạc Nhật Hoàng Triều và Thánh Tổ Hoàng Triều từ trước đến nay nước giếng không phạm nước sông, ngươi tranh thủ thời gian này rời đi thôi, trở lại Thánh Tổ Hoàng Triều, nếu tiến sâu vào Lạc Nhật Hải hơn, thì có thể không dễ dàng ly khai như vậy.

Không được, các ngươi có chút tinh thần chuyên nghiệp được không! Các ngươi chính là đến đây để ăn cướp, như thế nào còn chưa có ăn cướp đã muốn thả chúng ta đi? Đây cũng quá xem thường ăn cướp rồi! Nói cho các ngươi biết, đã đánh cướp nhất định phải đánh cướp cho xong, bằng không ai cũng đừng hòng rời đi! Tần Thiếu Phong nghe lời của Hải Nguyên xong lớn tiếng nói.

Nghe xong Tần Thiếu Phong nói, Hải Nguyên, Vu Sát và mười hải tộc cảnh giới Thánh Tôn đều trợn tròn mắt, đây là người gì vậy? Chúng ta cũng không đi cướp hắn, hắn còn không chịu, đây không phải đầu óc có bệnh sao? Hải Nguyên nghe lời của Tần Thiếu Phong xong hít một hơi thật sâu, lửa giận nghẹn ứ nói với Tần Thiếu Phong: Tiểu hài nhi, ngươi cũng đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, bổn vương hôm nay không muốn so đo với ngươi, đi nhanh lên!

Ngươi không so đo với ta, thì ta so đo với ngươi, hôm nay các ngươi không cướp ta không được! Tần Thiếu Phong nghe xong lời của Hải Nguyên cũng hét lớn một tiếng, lập tức mang Tần Thiên Quyến trên cổ để xuống, lại để cho con rùa biển nọ chở Tần Thiên Quyến đi về phía xa xa, lập tức xoay người nhìn Hải Nguyên, cười hắc hắc.

Hải Nguyên nghe xong lời của Tần Thiếu Phong thiếu chút nữa bị thổ huyết, không ăn cướp không được? Nhìn Tần Thiếu Phong, Hải Nguyên khẽ đảo tay, một thanh Tam Xoa Kích xuất hiện ở trong tay của hắn, vốn bởi vì cảm giác thực lực Tần Thiếu Phong tương xứng cùng mình, cho nên không muốn động thủ, dù sao nếu bị thương thì sẽ không tốt với đại sự sắp tới.

Nhưng mà Tần Thiếu Phong lại khiêu khích như thế, nếu Hải Nguyên không ra tay, thì trước mặt thủ hạ hắn còn có uy nghiêm gì nữa, vì vậy Hải Nguyên quyết định chiến một trận, thánh lực toàn thân bắt đầu bạo phát ra, Tam Xoa Kích trong tay chỉ về Tần Thiếu Phong, mà chứng kiến Hải Nguyên rốt cục muốn ra tay, Tần Thiếu Phong khẽ vươn tay, một thanh Phương Thiên Họa Kích xuất hiện ở trong tay Tần Thiếu Phong.

Phương Thiên Họa Kích này chính là thánh binh Tần Thiếu Phong dùng thánh lực của bản thân ngưng tụ ra, nó vô cùng cô động, so với binh khí chính thức còn muốn cường hãn hơn rất nhiều. Chỉ có điều là nó rất cao, hiện tại Tần Thiếu Phong thân cao có một mét năm, mà cây Phương Thiên Họa Kích này cao khoảng ba cái Tần Thiếu Phong cộng lại, bởi vậy, Tần Thiếu Phong nắm Phương Thiên Họa Kích cũng có vẻ có chút quái dị.

Nhưng mà bởi vì Phương Thiên Họa Kích trong tay Tần Thiếu Phong là do hắn dùng thánh lực ngưng tụ ra tới, cho nên tự nhiên nó có liên lạc rất mật thiết với Tần Thiếu Phong. Hoàn toàn giống như cánh tay của hắn kéo dài ra, cho nên Tần Thiếu Phong nắm Phương Thiên Họa Kích như vậy chẳng những là không có bất cứ bất tiện nào, mà ngược lại còn có thể càng thêm phát huy uy lực của nó.

Hải Nguyên nhìn Tần Thiếu Phong cũng lấy ra một thanh Phương Thiên Họa Kích, cau mày, Hải Nguyên đương nhiên vô cùng rõ ràng, người có thể sử dụng trường kích đều là người có thiên phú võ đạo cường đại, tựa như chính bản thân hắn vậy. Tam Xoa Kích là một trong những võ học hải tộc cường đại nhất, rất nhiều vương tử muốn tu luyện nhưng lại không có thiên phú, mà một đứa bé như Tần Thiếu Phong lại có thể cũng sử dụng trường kích, làm cho Hải Nguyên càng thêm coi trọng hơn.

Thánh lực trong cơ thể quán chú lên trên Tam Xoa Kích mặt, Hải Nguyên một kích hướng về Tần Thiếu Phong đâm tới, trường kích chấn động, phát ra thanh âm ong ong, không gian chung quanh nhộn nhạo từng đợt. Đây là một kích toàn lực của Hải Nguyên, nhưng mà cũng chỉ làm cho không gian chấn động mà thôi, đây là bởi vì không gian đại thế giới so với tiểu thiên thế giới vững chắc hơn không biết bao nhiêu lần.

Ở tiểu thiên thế giới có thể tiện tay đánh nát một phiến hư không, đánh nát một ngôi sao, nhưng mà tại đại thế giới này, dù cho lực lượng Thánh Vương cũng không thể nào đánh nát hư không. Trừ phi chiến lực đạt tới cảnh giới Thánh Đế, nhưng mà cũng không có bao nhiêu lực phá hoại.

Tần Thiếu Phong nhìn Hải Nguyên đâm một kích về mình, Phương Thiên Họa Kích trong tay cũng đồng dạng đâm tới Hải Nguyên, võ học thi triển ra tự nhiên là từ trong truyền thừa của Thần Điện Chiến Thần Cung, một bộ kích pháp cực kỳ cường đại này, mỗi một chiêu mỗi một thức đều tựa như không bàn mà hợp ý đại đạo trời đất, uy lực cực kỳ cường hãn, hơn nữa mỗi một chiêu mỗi một thức đều biến hóa vô cùng vô tận.

Nhìn xem Tần Thiếu Phong một kích đâm tới, Hải Nguyên lập tức xuất hiện cảm giác lúc trước, toàn bộ không gian quanh thân mình đều xuất hiện hư ảnh Phương Thiên Họa Kích trong tay Tần Thiếu Phong nọ, hướng về mình quét tới, điều này làm cho Hải Nguyên nhớ tới một quyền phía trước của Tần Thiếu Phong, tranh thủ thời gian biến chiêu, Tam Xoa Kích trong tay vũ động kín không kẽ hở, mang toàn bộ thân hình bao phủ lại.

Rầm rầm rầm thanh âm va chạm nối liền không dứt, quả nhiên như Hải Nguyên đoán trước, công kích của Tần Thiếu Phong lại có ở khắp bốn phương tám hướng, điều này làm cho Hải Nguyên càng kinh hãi, võ đạo Tần Thiếu Phong lại là cường đại như thế, một đứa bé đã có thể thi triển ra một kích uy lực như thế, như vậy đạo thiên phú của Tần Thiếu Phong võ mạnh đến cỡ nào!

Ngăn cản công kích của Tần Thiếu Phong, Hải Nguyên cũng kinh hãi phát hiện ra Tần Thiếu Phong lại chỉ có cảnh giới Thánh Sư tam giai, nhưng mà thánh lực Tần Thiếu Phong lại không kém mình một chút nào, điều này làm cho Hải Nguyên trong lòng vô cùng buồn bực, đây là mẹ nó quái vật gì, một Thánh Sư tam giai lại có thánh lực ngang với Thánh Vương ngũ giai, cái này phải làm rõ lí lẽ mới được!

Một kích của Tần Thiếu Phong đánh về Hải Nguyên bị Hải Nguyên ngăn cản lại, nhưng mà Tần Thiếu Phong không vì vậy mà dừng lại. Bộ kích pháp này còn có rất nhiều chiêu thức, có người bồi luyện như vậy, Tần Thiếu Phong tự nhiên sẽ không bỏ qua, tinh quang trong hai con ngươi tách ra, thánh lực trong cơ thể Tần Thiếu Phong liên tục phóng thích ra không ngừng, cung cấp cho Tần Thiếu Phong ra chiêu không ngừng!

Mà trong lòng Hải Nguyên lại là một mảnh nghẹn khuất, hắn cư nhiên bị áp chế!

Bình luận

Truyện đang đọc