ĐẤU PHÁ CHI XUYÊN QUA CHỈ VÌ CÁC NGƯƠI

Chương 110: Nơi này là địa bàn của ta!

Chẳng ai biết đêm hôm qua đã diễn ra chuyện gì, lúc Triệu Vũ Linh và Thải Lân tỉnh dậy sau một đêm 'hoạt động' vất vả thì đã thấy mình nằm trong lòng ngực của Bạch Tuyết. Mỗi người chia ra hai bên, nằm lên cánh tay trái phải của người nào đó. Thải Lân thì có lẽ da mặt dày nên quen rồi, nhưng phi tử mới Triệu Vũ Linh không có giống như thế, nàng da mặt rất mỏng chỉ dùng kim châm cũng đã làm thủng! Nên khi vừa phát hiện ra bản thân nằm đè lên cánh tay của Bạch Tuyết, trên người quần áo đều bị lột sạch vứt bừa bãi dưới sàn liền mặt đỏ như con tôm luộc, chui rúc đầu vào trong chăn!

Chỉ cần một cử động nhỏ của hai mỹ nhân này cũng làm Bạch Tuyết tỉnh dậy, nàng liếc mắt nhìn sang hai bên hai người, Thải Lân thì phong tình vạn chủng lắc lư mà rời khỏi giường mặc quần áo không để ý đến ánh mắt đắm đuối của người ai cũng biết là ai. Còn Triệu Vũ Linh hệt như con đà điểu giờ mà có một cái hố nào, nàng cũng tình nguyện chui thẳng xuống đấy!


" Thế nào tỉnh rồi sao không dậy thay quần áo ra ăn sáng với mọi người? Hay là.......nàng còn luyến tiếc không muốn rời giường! " Bạch Tuyết lật thân chống tay lên trán vẻ mặt tiếu ý, giống như là dùng lông vũ gãi vào chỗ ngứa của Triệu Vũ Linh.

" Làm......làm gì có! Nói bậy! " Triệu Vũ Linh lắp bắp chui đầu ra khỏi chăn, nhìn thấy thân thể trắng nõn nà lại có vài vết cào trên ngực liền mặt đỏ tía tai, không dám nhìn cảnh hương diễm.

Bạch Tuyết bật cười cũng không thèm trêu chọc lấy Triệu Vũ Linh, da mặt nàng ấy mỏng như thế nếu còn chọc nữa không chừng thẹn quá thành giận nữa! Suối tóc bạch kim buông thả rối loạn, đã thế Bạch Tuyết còn đang không hề mặc một thứ gì, trên lưng thì chi chít vết cào, còn về ai cào thì tự người đó biết! Trong phòng này, muốn cảnh xuân bao nhiêu thì có bấy nhiêu! Bạch tuyết mặc xong quần áo liền bước ra cửa, trước khi đi còn không quên dặn dò " Hai nàng lát thay quần áo xong, thì ra ngoài dùng thức ăn! Ta đi Phần Thiên Luyện Khí Tháp có chút chuyện! Không cần chờ ta về ăn! "


" sao hôm nay mới sáng sớm mà phu quân lại chăm chỉ luyện tập đấu khí vậy? " Thải Lân tò mò đi lại dùng ngón tay gãi gãi lên mặt của Bạch Tuyết.

" Có chuyện quan trọng cần làm, tiểu cô nương như nàng không nên trêu chọc tâm của ta.......coi chừng ta sẽ xử đẹp nàng! " Bạch Tuyết kháp cằm của Thải Lân nâng lên, nhắm thẳng vào đôi môi căng mộng hôn xuống một cái rồi mới mở cửa bước ra! Tất cả đều chưa đến năm giây, trong phòng đã không thấy thân ảnh Bạch Tuyết.

Thật ra không phải nàng siêng năng gì đâu, chỉ là gần đây bắt đầu ngứa ngáy tay chân. Nghe nói Tiêu Viêm đã lập ra một bang hội dành cho tân sinh, Tiêu Huân Nhi thì giúp hắn thiết kế huy hiệu, tình tiết diễn ra không khác trong nguyên tác là mấy! Hắn đang dần muốn mở rộng phạm vi ảnh hưởng của mình. Người của Bàn Long được nàng ra lệnh án binh bất động, nên chỉ có các bang phái không phục trong nội viện là đến gây sự với Tiêu Viêm!


Cường giả bảng của nội viện cũng đổi chủ, chỉ là bảng dẫn đầu vẫn là cô nàng Tử Nghiên, còn hạng hai, ba, tư trở xuống đều thuộc về các bang phái khác. Hàn Nguyệt cũng không làm mất mặt Linh Bang khi xếp hạng sáu. Nhưng so với Triệu Vũ Linh thì vẫn còn kém xa thực lực! Hàn Nguyệt luôn đứng trung gian không gia nhập bất kì thế lực nào, chỉ cần Linh Bang có động tĩnh gì bất thường lập tức các phó bang chủ đều sẽ báo cáo cho Triệu Vũ Linh nghe. Vì dù sao cũng trong Linh Bang cũng đều là người 'trong nhà'.

Bữa nay nàng hẹn với Tử Nghiên, mang cô bé này đến Phần Thiên Luyện Khí Tháp, cô bé vẫn thuộc dạng thèm ăn như ngày nào thích ăn linh đan do nàng luyện ra! Nàng không luyến đồng nên để Tử Nghiên lớn hơn một chút thì sẽ tính tiếp!

" Tuyết tỷ tỷ, ngươi đến chậm nha~ " Tử Nghiên đang đứng bắt bướm vừa thấy Bạch Tuyết từ xa đi đến liền chạy nhào vào lòng nàng!
Bạch Tuyết vỗ vỗ đầu Tử Nghiên, nàng đến rất đúng giờ, chỉ cô nàng này nôn nóng đến sớm thôi! " Không phải là ngươi đến đây từ rất sớm sao? "

Tử Nghiên lè lưỡi làm mặt quỷ, liền bị Bạch Tuyết điểm nhẹ mũi sủng nịnh. Nàng đu lấy cánh tay của Bạch Tuyết, hệt như con vượn con bám lên vượn mẹ " Tuyết tỷ tỷ bữa nay dẫn muội đi Phần Thiên Luyện Khí Tháp đúng không? "

" Đúng, mang ngươi đến đó chơi! " Bạch Tuyết cười gian xảo, đúng là đến chỗ đó chơi thôi chứ không quậy! Đừng ai suy diễn, xuyên tạc ý tứ của nàng!

Hai người cất bước, vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ. Đi trên đường gặp không ít thuộc hạ của Bàn Long cũng đang tập luyện, vừa thấy nàng và Tử Nghiên liền buông luyện tập cúi đầu lễ phép. Tại địa bàn của nàng, thì không có một bang hội nào dám tới đây quấy rầy, gây sự tào lao. Nàng biết Tô Thiên cùng Hổ Kiền đã làm cái đều này, bọn họ cảnh cáo người trong nội viện không ai được bén mãn đến chỗ này, nếu trái quy định sẽ bị đuổi khỏi Già Nam Học Viện. Làm cho ai cũng suy nghĩ bên trong chỗ cấm kia, có phải có cao nhân đang ẩn thân. Nhiều người có ý muốn bước vào nhưng vừa đặt chân đến liền xuất hiện hắc bạch thủ vệ cản đường, đánh không thắng hắc bạch thủ vệ thì cút khỏi đây!
Hắc bạch thủ vệ do đích thân Bạch Tuyết huấn luyện, hai người đều cảnh giới đến Đấu Hoàng, trong nội viện này trừ Tô Thiên đại trưởng lão, Hổ Kiền phó hiệu trưởng, sư phụ nàng cùng lão đầu Mang Thiên Xích ra thì không một ai dám bén mãn đến nếu như không có lệnh bài đặt biệt của Bàn Long! Tấm lệnh bài này chỉ có các đệ tử dưới quyền Lâm Phong, Thượng Quan Vô Ngạo, Triệu Vũ Linh cùng vài người khác ra là có. Các đệ tử tầm thường sẽ không có lệnh bài này. Mà cũng chẳng đệ tử Bàn Long nào thèm đi ra ngoài, ở chỗ này ăn sung mặc sướng, mỗi lần tới kì đi luyện tập trong Phần Thiên Luyện Khí Tháp sẽ có người phân công dẫn đi, sướng hơn các bang hội khác nhiều!

Vừa đi ra khỏi địa phận của Bàn Long thì chính thức sẽ chạm trán người của các bang hội khác. Đột nhiên, Tử Ảnh không biết ở đâu xuất hiện trước mặt Bạch Tuyết, quỳ một chân xuống cung kính " Chủ nhân, có tin tức gửi từ Vân Lam Tông tới! "
" Nói đi! " Bạch Tuyết nhíu mày, Vân Lam Tông không lẽ có chuyện gì? Hay là phía sư tỷ xảy ra chuyện không ổn! Cũng có thể suy nghĩ theo lối này, kẻ mà khiến sư tỷ buông lỏng đề phòng, chỉ có Vân Sơn lão già đó!

" Vân Vận tông chủ đang trên đường tới Già Nam Học Viện! " Tử Ảnh biết Bạch Tuyết nóng lòng muốn nghe tin tức từ Vân Lam Tông, chỉ có chuyện liên quan tới các lão bà của chủ nhân thì chủ nhân mới lộ ra sát khí cùng lo lắng như vậy!

Bạch Tuyết nghe xong, thần sắc phức tạp, sư tỷ sao không ở Vân Lam Tông mà lại chạy đến Già Nam Học Viện, nhưng nếu chạm mặt sư tỷ trong giờ phút này mọi kế hoạch sẽ phải thay đổi! Nếu thế...........không bằng giờ mau chóng ra tay! Đợi sư tỷ đến thì mọi chuyện cũng đã giải quyết xong suôi!

" Sư tỷ tự mình đến? Có mang theo ai không? "
" Có Cửu U Tước hộ tống Tông Chủ đến đây! Trên đường thuận buồm xuôi gió không gặp trở ngại! Theo tiến trình của bọn họ vài ngày nữa sẽ lập tức đến Già Nam Học Viện! "

Nhắc đến Cửu U Tước thì sẽ nhớ đến cái con chim lửa kẻ thù truyền kiếp của Tử Ảnh. Nhưng giờ hai người lại hoá thù thành bạn cùng trung thành phục vụ Bạch Tuyết! Thực lực của Cửu U Tước lúc trước đã hơn Tử Ảnh một bậc, sau khi được máu của Bạch Tuyết thì thực lực tăng tiến, không cần phải dùng đến Hoá Hình Đan như Tử Ảnh cũng hoá thành hình người. Tất cả đều phải đa tạ dòng máu Phượng Hoàng cao quý trong người Bạch Tuyết!

Trước khi Bạch Tuyết ly khai Vân Lam Tông, không yên tâm an toàn của Vân Vận nên đã sai Tử Ảnh đến Ma Thú Sơn Mạch gọi Cửu U Tước đến bảo về Vân Vận, còn Tử Ảnh vẫn luôn ẩn thân đi theo bên nàng, đợi nàng ra lệnh hành sự!
" Ta đã biết, ngươi lui đi! " Bạch Tuyết phất tay áo cho Tử Ảnh lui rồi mới nắm lấy tay của Tử Nghiên tiến về Phần Thiên Luyện Khí Tháp.

Phần Thiên Luyện Khí Tháp từ sau khi bị nàng gia tăng kết giới Vẫn Lạc Tâm Viêm cũng đã không tàn bạo. Các đệ tử trong nội viện đều phải dùng hoả năng để đổi thời gian tu luyện trong đây! Nhưng riêng Bàn Long lại có một đặc quyền, đệ tử Bàn Long tiến vào đều được ưu tiên sử dụng những căn phòng đặc biệt có sức chứa nhiều người. Bình thường không ai đến nhưng những căn phòng đó vẫn được để trống. Các đệ tử của bang phái khác phải dùng phòng khác mà không được dùng những phòng này, nhiều người bất mãn vì phòng dư thừa nhưng lại không cho bọn họ sử dụng, phải biết các phòng đặc biệt thường là nơi đấu khí hội tụ, một ngày trong phòng đó bằng mười năm tu luyện bên ngoài!
Khi trưởng lão canh giữ Phần Thiên Luyện Khí Tháp thấy bóng dáng của Bạch Tuyết liền thay đổi thái độ ngạo mạn không coi ai ra gì của mình, chân chó mà dạ thưa, thưa dạ với nàng! Bạch Tuyết mang Tử Nghiên lên lầu, chọn đại một căn phòng chính giữa, nàng cảm nhận phòng này vừa hay đấu khí ổn định dào dạt phù hợp cho tu luyện của Tử Nghiên. Lúc nàng lên lầu cũng thấy Lâm Phong và Thượng Quan Vô Ngạo cùng vài người tiến vào, thấy nàng liền theo nàng luyện tập nhưng bọn họ phòng khác mà nàng và Tử Nghiên phòng khác!

Nàng đưa Tử Nghiên một cái lọ thuỷ tinh trong đó chứa ba viên thuốc với ba màu khác nhau " Tử Nghiên muội trước ăn viên màu đỏ này, sau đó tu luyện, đến khi tấn cấp mới được ăn viên màu vàng, sau đó là màu đen hiểu không! "

" Muội hiểu! " Tử Nghiên cười híp cả mắt, nhìn viên thuốc màu đỏ mà bỏ vào trong miệng. Đấu khí trong viên thuốc hoà tan vào kinh mạch của nàng! Bạch Tuyết gật đầu, kinh mạch đã thông suốt hiện tại tu luyện có thể bắt đầu! Tử Nghiên nhắm mắt cảm nhận đấu khí ùng ục chảy vào cơ thể nàng! Cảm giác thoải mái này làm cho nàng thực thích, chỉ muốn đắm chìm bên trong, đã vậy trong không khí còn có mùi hương dịu mát từ Tuyết tỷ tỷ!
Bạch Tuyết cũng không muốn phí thời gian, thu được bao nhiêu đấu khí thì hấp thu bấy nhiêu đi! Nàng chỉ là vừa nhắm mắt thôi, cùng lắm là cái nhắm mắt của nàng trôi qua hết một ngày một đêm! Bên ngoài lại bắt đầu ồn ào, vốn dĩ không thể kinh động đến những người bên trong, nhưng là lỗ tai nàng rất thính nên bên ngoài có gì xảy ra nàng đều nắm rất rõ!

Chả là ngày hôm nay, không biết có sự kiện gì mà nhiều người lại kéo đến Phần Thiên Luyện Khí Tháp, trong một lúc các căn phòng không đủ để luyện tập, bang chủ của các bang bắt đầu lại chỉ vào những căn phòng mà Bàn Long sử dụng, bảo những phòng đó trống tại sao không để bọn họ sử dụng! Mặc kệ trưởng lão tháp răn đe đủ đều nhưng cái đám người này điếc không sợ súng, nhất định muốn bước lên!
Trong đám người đến đòi luyện tập cũng có Tiêu Viêm, Huân Nhi, Hổ Gia, Ngô Hạo cùng vài tân sinh, Hàn Nguyệt của Linh Bang cũng muốn tới luyện tập nhưng nàng không có ý muốn vào những phòng phía trên kia. Bạch bang, Liễu gia huynh muội cũng muốn vào trong! Tạo thành một mớ hỗn loạn ồn ào bên ngoài!

Bạch Tuyết mở ra đôi mắt liếc về phía Tử Nghiên vẫn còn đang luyện tập, nhìn thấy một giọt mồ hôi chảy xuống trên trán Tử Nghiên liền nổi giận! Đám người kia quá đỗi ồn ào, nàng nên ra bịch mỏ chó tụi nó lại!

" Lâm Phong, Vô Ngạo các ngươi đi ra cùng ta giải quyết đám nhóc con dưới kia! Quá ồn, Tử Nghiên con bé không thể tập trung! " Vì Tử Nghiên cũng giống nàng là Yêu nên thính giác rất nhạy, càng ồn càng không tập trung như thế rất nguy hiểm!

" Đùng "

" Rầm "

Lập tức hai cánh cửa lớn từ hai phòng phía trên bung ra! Lâm Phong vác trường kiếm dọng mạnh xuống lang cang đứng trên cao nhìn xuống. Thượng Quan Vô Ngạo quanh thân xuất hiện sấm sét, khoanh tay dựa vào " Một lũ kiến bu bám ở đây ồn ào quá! "
Những tân sinh và Hắc đội cùng Bạch đội của Bạch Bang đương nhiên nhận ra hai ông thần mà làm bọn họ điêu đứng te tua ở cuộc thi săn hoả năng đây mà!

" Làm sao hai tên này lại ở đây! Chúng ta tiêu rồi! " không biết là vị huynh đài nào trong số đám kiến bên dưới nói ra câu này.

' Cột, cột, cột ' Bạch Tuyết từ bên trong phòng nhẹ nhàng bước ra, mang theo cao quý lãnh diễm. Suối tóc bạch kim, y bào màu đỏ theo bước chân nàng mà lay động. Huân Nhi nhìn thấy nàng thiên ngôn vạn ngữ đều thốt không ra lời, ánh mắt rưng rưng lệ cay bên khoé mi. Tiêu Viêm thì bừng sát khí, siết chặt tay nghiến răng " Là ngươi! "

" Đương nhiên là ta chứ không ngươi nghĩ ai! Nói cho tất cả các ngươi biết, phòng phía trên đều là của Bàn Long, khôn hồn cút xéo! Còn cách thứ hai, bỏ mạng chỗ này! Các ngươi có mười giây suy nghĩ! " Bạch Tuyết vẻ mặt ngạo nghễ, chân đạp lên không trung, khinh thường nhìn tất cả!

Bình luận

Truyện đang đọc