ĐẾ CUỒNG



Chứng kiến Độc Cô Minh như vậy, Quan Thất chỉ khẽ cười nhạt, phất tay ra hiệu cho chín thiên kiêu đứng cạnh mình.
Bọn họ lập tức hiểu ý, nhất tề xông lên phối hợp với nhân thủ của Vũ Văn Dục và Độc Cô Yên Nhiên từ bên phải và sau lưng hình thành Thiên La Địa Võng đại trận, vây lấy Độc Cô Minh bên trong.
Đây là trận pháp trứ danh có xuất xứ từ hoàng thất Thiên Địch thánh hoàng triều, trong truyền thuyết từng được dùng để vây hãm một hào kiệt thời thái cổ đến chết.

Ngày nay mặc dù quy mô được hạ thấp, chỉ do những tiểu bối Hỗn Nguyên cảnh thi triển nhưng ai nấy đều là rồng trong loài người, nhân trung tuấn kiệt, vì vậy thanh thế không hề bị suy giảm chút nào.
Hai mươi bốn tu sĩ trẻ tuổi nhất tề hô vang, siết chặt vòng vây xung quanh Độc Cô Minh, Quỷ Diện Quân đi phía trước làm tiên phong, từ chính diện đánh tới, vừa vung tay đã tạo mấy trăm làn khói đen giống như u hồn bay lượn khắp trời đất.
- Oán Quỷ Tâm Ma!
Những tiếng rít gào thê lương vang lên bên tai Độc Cô Minh, gương mặt những kẻ từng chết dưới tay hắn cũng lần lượt hiện ra trong làn khói.

Xích Khao, Kim Thiên Chí, Mạc Ảnh, Lý Mật, Pháp Hải, Kinh Âm, Tây Tử Phượng, Vương gia lục tử cùng cả trăm thiên kiêu bị hắn kích hoạt hồn chủng tự bạo… thần sắc chúng hung tợn đến cực điểm giống như phải quyết ăn tươi nuốt sống hắn cho bằng được.
Quỷ Diện Quân sau sự kiện U Minh bí cảnh đã đoạt được truyền thừa của Quân Đồ Lợi Minh Vương, đây là vị minh vương được đánh giá mạnh nhất, có cơ hội trở thành quỷ chủ đời tiếp theo của Minh giới nhất.

Chỉ đáng tiếc y vẫn lạc trong thời gian cấm kỵ thái cổ, truyền thừa từ đó cũng chôn vùi ở U Minh cấm địa mấy trăm vạn năm.


Phải đến khi có sự xuất hiện của Quỷ Diện Quân thì mới hoàn toàn tái hiện thế gian.
Nói về con người luôn ẩn mình sau lớp mặt nạ này, chúng tu sĩ Nam Hoang luôn có rất nhiều lời đồn đoán.

Có kẻ cho rằng y thực chất là một nữ nhân dung mạo xấu xí, vì chán ghét khuôn mặt mình nên mới giấu nó đi.

Cũng có kẻ cho rằng y không phải nhân loại mà là một quỷ tộc thuộc chủng loài đã tuyệt tích từ sau hai lần cấm kỵ thái cổ và thượng cổ.

Chỉ như vậy mới giải thích được vì sao y lại có thể dễ dàng đoạt được truyền thừa của Quân Đồ Lợi Minh Vương - một người đối với việc huyết mạch thuần chủng rất coi trọng, tôn sùng quỷ tộc lên đến đỉnh điểm, hoàn toàn không giống với Biện Thành Minh Vương và Hắc Ám Quỷ Vương mang tư tưởng phóng khoáng hơn rất nhiều.
Chính vì sự tôn sùng quỷ tộc mù quáng đến vậy mà Quân Đồ Lợi Minh Vương từng không ít lần xem thường Bá Luân, cho rằng chỉ vì Bá Luân sinh trước mình ba ngàn năm, cộng thêm việc Bất Động Minh Vương bị tiên tộc ám toán, bằng không bản thân và Bất Động mới chính là cường giả mạnh nhất lục giới, huyết mạch nhân tộc và tứ giới còn lại vĩnh viễn không thể sánh bằng quỷ tộc được.
Đây đều là những truyền thuyết ít ỏi còn sót lại về thời thái cổ, nhưng điều khiến người ta khó hiểu là thông tin về cường giả quỷ tộc xuất hiện trong lịch sử nhân giới nhiều gấp mười lần thông tin về cường giả mà nhân tộc từng sản sinh ra.

Giống như có một bàn tay thần bí nào đó đã lau sạch những vết tích của họ, trừ phi thông qua di tích và truyền thừa họ để lại, bằng không chẳng ai tra ra nổi chút phong phanh gì.
- Oán Quỷ Tâm Ma mượn oán khí của những kẻ từng bị giết còn vương lại trên người ngươi mà hiển hóa ra.

Ngươi thực sự không tầm thường, số lượng chí tôn thiên kiêu chết dưới tay ngươi quá nhiều! Thần Quỷ Loạn Vũ!
Quỷ Diện Quân cất tiếng, không dừng lại ở một thức thần thông này mà tiếp tục xuất ra thức thần thông thứ hai, uy lực của chúng chồng lên nhau khiến áp lực trong không gian tăng lên, gió mạnh rít gào, tốc độ của Đạp Nguyệt Ô Truy cũng bị ảnh hưởng, bốn chân như sa phải đầm lầy không thể nhích thêm chút nào.— QUẢNG CÁO —
Gió thổi cát bụi bay mù mịt sau đó tạo thành một lốc xoáy khổng lồ, bầu trời bắt đầu tối đen như mực.

Trong lốc xoáy khổng lồ kia ẩn hiện một bóng hình ngạ quỷ đầu hai sừng cao vạn trượng.

Cơ thể nó vạm vỡ đầy gai nhọn, hai mắt lóe lên tia sáng âm u hướng về phía Độc Cô Minh.
Phối hợp cùng Quỷ Diện Quân là thần thông rợp trời của mười một Bách Nhân Địch và mười hai Thập Nhân Địch.

Vô số ánh sáng rực rỡ, đạo vận hòa quyện đan xen trong không trung, tạo thành một tràng cảnh mỹ lệ mà ẩn chứa sát cơ khủng bố.
Bọn họ mặc dù ra tay cùng một lúc nhưng khoảng cách tới chỗ Độc Cô Minh lại bất đồng, vì vậy cho dù hắn tiếp được hai thức thần thông của Quỷ Diện Quân đi chăng nữa cũng sẽ lập tức phải đối đầu với những thần thông đến từ các thiên kiêu khác.
Trùng trùng điệp điệp, như trường giang đại hải, sóng xô không ngớt, đây chính là Thiên La Địa Võng đại trận… Mục đích của nó là bức kẻ đang phải chịu vây khốn rơi vào tình cảnh kiệt quệ mà chết, không lúc nào được ngừng lại.

Hai mắt Độc Cô Minh đỏ ngầu, Đạp Nguyệt Ô Truy vì bị cơn bão táp đang thổi ngược lại cầm chân không thể tiến thêm dù chỉ một bước, nó ngẩng đầu hý vang đầy vẻ không cam tâm.
- Thiên Ngoại Phi Tiên!
Độc Cô Minh đạp lên lưng ngựa, dứt khoát bỏ Đạp Nguyệt Ô Truy lại.

Thân hình hắn bay lên cao, Thiên Nhai kiếm rút ra khỏi vỏ vang lên những tiếng kiếm minh thánh thót.
Huyết y của hắn phấp phới trong gió, đầu tuy trọc nhưng không có chút gì là từ bi hỷ xả như hòa thượng Tây Thiên mà tràn ngập cuồng tính.
Kiếm quang quét qua, giống như bị ảnh hưởng bởi máu tươi nơi vạt áo của hắn mà nhuốm một màu đỏ sậm.
Độc Cô Minh chém ra một kiếm kinh diễm và điên cuồng, tuy vẫn là ý cảnh dĩ vạn vật vi sô cẩu nhưng lần này kèm thêm huyết tính, lại thêm một phần ý cảnh cầu sinh của thức Phá Sát trong Độc Cô Cửu Trảm.
Giờ phút này đây hắn như hóa thân thành tiên nhưng là huyết tiên, không phải vô dục tiên!— QUẢNG CÁO —
Vô dục tiên lãnh đạm vô ưu, còn huyết tiên lãnh huyết vô tình!
- Lúc trước giết các ngươi mắt ta ngay cả nhíu một cái cũng không có, huống hồ bây giờ chỉ là những ảo ảnh do tâm ma mô phỏng ra!
Độc Cô Minh một kiếm chém tan mấy trăm làn khói đen, sau đó vội thi triển Hành Vân Lưu Thủy né đi những cú chộp trí mạng đến từ ngạ quỷ khổng lồ đang ẩn mình trong lốc xoáy.
Cùng lúc vô số những thần thông đổ dồn xuống người khiến hắn phun ra mấy ngụm máu tươi, xương sườn gãy nát mất bảy tám khúc, nội thương đã cực kỳ trầm trọng.

Mấy giọt kim huyết mặc dù đã được thúc dục đến cực hạn nhưng vẫn bị tử khí khắc chế hoàn toàn, ngoài tác dụng cầm hơi ra thì ảnh hưởng quá nhỏ bé đến cuộc chiến.
- Giết!
Độc Cô Minh gầm lên dữ tợn, hai mắt tràn ngập cuồng tính, chân đạp lên những làn khói đen do ngạ quỷ trong lốc xoáy để lại mà lao thẳng đến chỗ một Thập Nhân Địch ở gần Quỷ Diện Quân.

Dưới sự kinh hoàng của gã ta, Thiên Nhai kiếm mạnh mẽ đâm xuyên quá lớp linh lực dày đặc mà cắm vào tim gã.
- Đi chết hết cho ta!
Độc Cô Minh rút kiếm ra, đạp xác của tên Thập Nhân Địch này xuống phía dưới.

Dù vậy trên người vẫn phải hứng chịu vô số công kích.

Nếu không phải hắn đã đột phá Hỗn Nguyên cảnh, lại còn xếp chồng hai phân thân hỏa và khinh hành lên nhau thì chắc chắn đã chết dưới đợt phối hợp đầu tiên của bọn họ.
Quỷ Diện Quân không chút nào nao núng, chưởng tâm hai bàn tay thon dài liên tục đánh ra trước, miệng khẽ hô:
- Phệ Huyết Nha!
Y vừa dứt lời, ngạ quỷ trong lốc xoáy liền há cái miệng đen ngòm đầy răng nanh lổm chổm ra hút mạnh một cái.


Ngay lập tức máu tươi từ những miệng vết thương trên người Độc Cô Minh như mất đi khống chế điên cuồng xông ra bên ngoài, bị ngạ quỷ thôn phệ hoàn toàn.

Mà nó sau khi uống máu xong thì thân thể lại càng bành trướng, tốc độ xuất thủ cũng nhanh hơn.

Cánh tay dài mấy ngàn trượng lướt qua đánh trúng Độc Cô Minh khiến hắn kêu lên một tiếng đau đớn.— QUẢNG CÁO —
Chỉ mới Quỷ Diện Quân thôi mà đã khó chơi đến vậy rồi, đừng nói tới Quan Thất, Vũ Văn Dục, Độc Cô Yên Nhiên đang sắp sửa thu hẹp khoảng cách và còn tận mười mấy Bách Nhân Địch còn chưa xuất ra sát chiêu chân chính! Dù Độc Cô Minh rất lạc quan, nhưng hắn cũng hiểu phần thắng của mình hoàn toàn không có, chắc chắn phải bỏ mạng không nghi ngờ.
- Ta có thể chết, nhưng các ngươi cũng phải trả giá đắt!
Đó là câu nói cuối cùng của hắn trước khi bị cánh tay ngạ quỷ đập bẹp xuống đất.
Quỷ Diện Quân tỏ ra điềm tĩnh, chuẩn bị tiếp tục truy kích nhưng lông tóc toàn thân bỗng dựng đứng lên, phát hiện có điều gì đó không ổn.
- Ngươi… ngươi không phải đang ở dưới kia sao?
Y cực kỳ sửng sốt khi thấy một “Độc Cô Minh” khác vừa xuất hiện sau lưng mình.

Có điều Độc Cô Minh này có tóc, là những sợi tóc bồng bềnh như sương khói lượn lờ.

Trong khổ hải của y tồn tại một cây nguyên khí màu trắng đục mờ ảo.

Khí tức cuồng bạo hủy diệt tỏa ra từ nó dần lan tỏa khắp thân thể hắn.
Quỷ Diện Quân biết đại sự không ổn, nhưng chưa kịp bỏ trốn thì một tiếng nổ kinh thiên động địa đã vang lên.
Độc Cô Minh tự bạo! Hay nói chính xác hơn là khinh hành phân thân của hắn tự bạo!
Dù chỉ ngưng tụ ra được chưa tới mấy ngày nhưng hắn không còn cách nào khác ngoài hủy diệt nó để đánh phá ra một đường sinh cơ..


Bình luận

Truyện đang đọc