ĐẾ VƯƠNG TIỀN TRUYỆN

......

Nguyễn Nam bước ra từ quân sự phi cơ, nhìn thấy Lưu Kim đứng từ xa đã nói lớn:

" Long Tử, lần này làm có khó khăn không ??"

" Nói chung cũng ổn, Dương Liễu không đi theo à ??" Lưu Kim tười cười đáp.

Hắn tiến lên phía trước, giao vào tay Nguyễn Nam cây bút thần, nói tiếp:

" Ở kia là ba tên Bata thất tộc đã chết, bọn ta không tháo được mặt nạ của bọn chúng, phải nhờ ngươi xử trí.”

Nguyễn Nam tươi cười, làm vài cái tiểu quan sát, hỏi:

“ Đa Dũng đâu ?”

“ Đa Dũng là ai ?”

“ Là Sư Tử, hắn đâu rồi ??”

“ Hắn...nhờ ta gửi lời....cảm ơn ngươi đã nuôi nấng hắn, muôn đời hắn vẫn sẽ nguyện làm đồ đệ ngươi, nhưng, giờ đây hắn đã tìm thấy một chân lý khác, mong ngươi thông cảm....” Lưu Kim ngập ngừng nói, hơi mang một điểm xúc động.

“ Hắn...trở thành phản đồ sao ??” Nguyễn Nam mặt tái đi.

“ Không, hắn đi lấy vợ....” Lưu Kim nói nhỏ.

“ Thế mà ngươi làm ta tưởng có việc gì !!!! Bao giờ hắn cưới ??”

“ Không, vợ hắn là một cái đặc biệt vô cùng xuất thân, hắn vì nàng đã rời khỏi Châu Á Quân Khu, cùng nắm tay nhau vươn tới tương lai...” Lưu Kim khoác vai Nguyễn Nam, đưa tay ra xa, ngữ điệu hết sức triết lý.

Mục Tiểu Miên là một AI dựa vào khả năng in lập thể của cây bút thần để nhận lấy nhân dạng, giờ đối mặt với chính quyền sẽ là to lớn nguy cơ bị phản đối, tệ hơn là lấy nàng ra nghiên cứu, Đa Dũng vì vậy đã lấy phi cơ cùng nàng cao chạy xa bay.


“ Khụ khụ, ngươi lắm nữ nhân còn không nói tới, ta tuy đã lớn tuổi mà còn...nói chung là thua đồ đệ a !!!” Nguyễn Nam không hỏi thêm, sợ rằng càng nói càng lưu luyến cái học trò này.

“ Giờ bọn ta hoàn thành nhiệm vụ, tiếp tới là gì ??” Lưu Kim có một điểm suy nghĩ, không biết sau còn khó khăn ra sao.

“ Ngươi tiếp đến sẽ cùng Dương Liễu và Luna tới Châu Âu quân khi điều tra về hành tung người đột biến tại đó, nhân tiện có thể đến Ironlance thần điện tham quan.” Nguyễn Nam kéo Lưu Kim đi, vừa đi vừa nói.

“ À, lần này nhiệm vụ cũng có tiền thưởng chứ !?” Lưu Kim hỏi.

“ Ta đã cố lờ đi rồi, ngươi không thể vì nước vì dân sao ??” Nguyễn Nam cười khổ.

“ Ta còn nuôi vợ nuôi con, nuôi võ quán, sao lại không cố làm kinh tế được ???” Lưu Kim rút ra thợ săn thiết bị, kiểm tra một tiểu số dư tài khoản.

“ Rồi rồi....” Nguyễn Nam lừ mắt đáp, hắn giờ đáng tuổi chú bác Lưu Kim, vậy mà đến vợ còn chưa có, nhìn sang cái kẻ trẻ tuổi này....

Nhận nuôi tiểu nữ đang làm mưa làm gió ở giải thiếu niên...

Cùng với đại tiểu thư ảnh chụp nhiều đến mức thiên hạ bàn tán đám cưới mời bao mâm.....

Cùng với cao cấp nữ sĩ quan làm nhiệm vụ, mấy đại đô thị cùng đội ơn....

Cùng với một vô danh cường giả Muay Thái hoàn lương, kiếm lấy một vũ trụ bảo vật....

Nguyễn Nam dù từng xưng Nam Đấu Chiến Đế, nghe đến khúc này cũng muốn rơi nước mắt.

“ Ngươi đừng có bi quan vậy, sư phụ ta nói trong Huyết Long phái ngài còn có một tiểu sư muội chưa chồng, tuổi cũng vừa lứa với ngươi a !!!” Lưu Kim trêu chọc.

“ Lăn đi !!!”

“...”


.......

Đào Hải Bảo bước vào phòng ăn sang trọng, sẵng giọng nói:

“ Cha, ngươi đuổi ta đi bao lâu thế giờ gọi về đây làm gì ???”

Một lão già nuôi râu xồm xoàm đứng dậy, lễ phép cúi chào mà nói:

“ Thiếu gia, ngài giờ làm chủ tịch kiêm người sáng lập hệ thống thu xác tội phạm, thế đủ coi là đủ điều kiện, về đây để tiếp nhận hôn ước a !!!”

“ Hôn ước ???” Đào Hải Bảo tròn mắt.

“ Đúng vậy, với hoàng gia Thái Lan nhị công chúa, Lamina !!!”

“ Cái đ gì vậy cha, thứ nhất, ngươi là làm thế nào kiếm được cái hôn ước như vậy, thứ hai, ta sẽ không bị cùm chân bởi một tiểu công chúa đài các vô dụng đâu !!!”

“ Ngươi nói ai vô dụng !!!”

Một nữ nhân tiếng nói truyền tới, Đào Hải Bảo ngước mắt lên nhìn, rất nhanh phải đưa tay lên đỡ lại một quyền giáng tới. Hắn thoáng một chút hoàn hồn, nhìn nữ nhân mặc âu phục trước mắt, nói giọng run run:

“ Ngươi .... là .... Lamina ??”

“ Bổn công chúa ghét ngươi, người ta trông mặt bắt hình dong đã là quá đáng, ngươi còn là kẻ mới nghe tên đã nhận xét, cút đi !!!!”

Đào Hải Bảo thoáng rùng mình, giờ hắn mới nhận ra cái cảm giác Lưu huynh hắn bị Bạch Tiểu Linh mắng thế nào.

Cái này võ công, Đào Hải Bảo từng lĩnh hội qua, hẳn là Muay Thái cổ võ đi.

“ Ta chỉ là kẻ chống trời đạp đất, nói câu nào chịu câu ấy, thẳng thắn như vậy, ngươi không ưa được thì cũng huỷ hôn ước đi !!!!”

Cái nữ nhân ấy nở một nụ cười, thoáng một điểm ưa thích Đào Hải Bảo, nàng vốn trong cung cấm bao lâu nay, xung quanh lúc nào cũng hoa mỹ giả tạo, giờ gặp kẻ thế này, rất là hiếm a.



“ Ta làm nữ nhân, chỉ sợ cầu phải nam nhân yếu đuối, giờ gặp ngươi...cũng gọi là có duyên, trước hơi xốc nổi, xin lỗi. “ Lamina thu chân về, đứng thẳng nhìn Đào Hải Bảo mà nói.

Đào Hải Bảo không biết vì sao, lúc này nhìn cái nữ nhân trước mắt, lại cứ thấy rộn rạo khó nói.

“ Đó, tôi nói với ông rồi, hai con châu chấu kiêu ngạo đá nhau cũng chỉ một lúc thôi.” Một quý ông lịch lãm nở nụ cười đầy ẩn ý nói với người ngồi bên cạnh.

“ Ừ, mong rằng chị nó nơi xa cũng sẽ gặp được người hợp ý.” Ông già da đồi mồi, hơi đậm màu Châu Á, mặc áo vàng với đủ các phụ kiện đáp lại.

Hai công chúa hoàng tộc Thái Lan, một người mất tích, một kẻ sắp lấy chồng, phận làm cha cũng không biết làm gì ngoài thương nhớ....

.....

Dương Liễu ngồi trong phi cơ, xung quanh la liệt đồ dùng, nàng đang nghiên cứu cái thứ vật chất đen bám trên tay Lưu Kim.

Hắc Kim, nàng vừa nghe vậy đã biết hắn vớ được thứ béo bở rồi.

Ironlance thần điện được lập ra để thờ phụng cũng bởi điện chủ nắm trong tay thứ Hắc Kim cường đại ấy, thiên biến vạn hoá, mạnh mẽ vô song, xưng làm đệ nhất vật chất.

Điện chủ hoàn toàn có thể đối chiến với đủ loại hiện đại nhất máy móc, thường niên đều lập ra cuộc thi để người đời tới thách đấu, để chứng tỏ tiềm năng của con người.

Lần này hắn với nàng đi Châu Âu quân khu điều tra, hẳn là nên tới Ironlance thần điện làm một chút tiểu giao hữu.

“ Lưu Kim, ta hỏi chút, ngươi có cúng bái gì không mà vận may như thiên tử vậy ??”

“ Hà hà, bọn chúng bảo ta có tố chất bá vương, có phải bảo ta là kẻ may mắn đâu!”

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...

Bình luận

Truyện đang đọc