ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 179

“Nhưng sao tôi phải giúp đỡ cô chứ? Cô cho tôi một lý do đi.” Lâm Vân giang tay nói.

“Bởi vì tôi chính là hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi, có biết bao nhiêu người muốn giúp đỡ tôi còn không có cơ hội đầu” Tô Bảo Nhi tự tin trả lời.

“Xin lỗi nhé, tôi không phải là mấy người bọn họ, tôi không phải là chó đi theo cô, vì thế lý do này của cô, không cách nào đả động được tôi, cô tìm người khác đi.” Lâm Vân khinh thường.

“Anh!”

Sắc mặt hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi thay đổi, cô ta đường đường là hoa hậu giảng đường, thế mà thằng ranh này lại chẳng nể mặt mình.

Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi lại đưa ra một lý do khác.

“Được rồi, như thế này đi, 1 tỷ 750 triệu! Tôi dùng 1 tỷ 750 triệu để thuê anh tiếp tục đóng giả làm bạn trai mình, dù sao hôm nay anh đã giúp tôi một lần, tôi đâu thể thay người.

“Cô cảm thấy tôi rất thiếu tiền à?” Lâm Vân cười hỏi.

“Chẳng lẽ anh không thiếu? 1 tỷ 750 triệu, đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn, thậm chí đủ để thay đổi cuộc sống của anh, chỉ cần đóng giả làm bạn trai của tôi là anh có thể cầm được nhiều tiền như vậy, cuộc giao dịch này, rất đáng giả.

Tô Bảo Nhi nói.

Lâm Vân suy tư một lát, sau đó nói.

“Cô gửi địa chỉ buổi tụ họp cho tôi.

Nếu Lâm Vân đã giúp cô ta một lần, vậy anh sẽ giúp cô ta thêm lần nữa.

Dù sao Lâm Vân cũng rất chướng mắt anh Giang kia, hơn nữa, ngày mai là thứ bảy, đúng lúc Lâm Vân rảnh rỗi không có việc gì làm, xem như đi chơi.

“Ý của anh là đồng ý hả? Hừ, tôi còn cho rằng anh có bao nhiêu thanh cao cơ đấy, chẳng phải vẫn khuất phục dưới tiền tài” Tô Bảo Nhi cười nói.

Tô Bảo Nhi dựa vào quần áo của Lâm Vân, lập tức đưa ra nhận định, gia cảnh nhà Lâm Vân không tốt, vì thế cô ta chắc chắn Lâm Vân nhất định sẽ không từ chối được một khoản tiền lớn như thế.

“Bớt nói nhảm đi, nhanh nói địa chỉ, nếu không, tôi đổi ý đấy.” Lâm Vân không nhịn được, nói.

Lâm Vân anh đường đường là cháu ngoại của nhà giàu nhất Tây Nam, anh sẽ thiếu 1 tỷ 750 triệu này à? Lâm

Thiên đương nhiên không thể nào là vì tiền, chẳng qua

Lâm Vân lười phải giải thích nhiều như thế.

Lâm Vân cũng không dự định lấy 1 tỷ 750 triệu này của cô ta, bởi vì Lâm Vân đầu cần.

“Anh đưa địa chỉ nhà mình cho tôi là được, sáng mai tôi lái xe đến đón anh.” Tô Bảo Nhi nói.

Lâm Vân suy nghĩ một lúc, sau đó nói địa chỉ nhà mình cho Tô Bảo Nhi biết.

Sau khi quay lại phòng học.

“Anh Thiên, anh may mắn thật đó, đây chính hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi đấy!” Mập mạp hâm mộ nói.

“Quá rắc rối!” Lâm Vân bất đắc dĩ nói.

“Đúng thế anh Thiên, rất dễ hiểu lầm, anh nhìn lớp trưởng Như Tuyết của chúng ta xem, hình như cô ấy hơi mất mát, chẳng lẽ cô ấy hiểu lầm gì?” Mập mạp nhỏ giọng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc