ĐỈNH CẤP THẦN HÀO

Chương 368

Mấy phút sau, một chiếc xe cảnh sát lái tới.

Một cô gái trẻ tuổi và hai người đàn ông đi từ trong xe cảnh sát ra, Lâm Vân nhìn thoáng qua quân hàm cảnh sát trên áo cô gái, là cấp trung úy, bộ dạng rất thanh tú.

“Ai là người báo cảnh sát, chuyện này là sao đây?”

Người phụ nữ trẻ tuổi hỏi.

“Cô gái xinh đẹp, tôi là người báo cảnh sát.

Ông cụ này tự đâm vào xe tôi giả bị đâm, cô xử lý chuyện này đi.” Lâm

Vân nói.

Người phụ nữ trẻ tuổi nhìn về phía ông cụ.

Ông cụ vội vàng lộ ra vẻ đau đớn, hét to: “Ôi, vị cảnh sát này cần phải làm chủ cho tôi.

Người này ỷ vào mình có tiền, đầm trúng người ta còn hoành hành ngang ngược! Chẳng những không bồi thường tiền còn đổ oan cho tôi giả bị đâm, còn muốn đánh người ta nữa.

Sắc mặt Lâm Vân khó coi, giọng nói cũng to hơn: “Ông đừng có mà ngậm máu phun người.

Ông cụ vội vàng kêu lên: “Cảnh sát cô xem, cô đang ở đây, mà cậu ta còn ngang ngược như vậy” “Ông…!Sắc mặt Lâm Vân khó coi hơn.

“Anh câm miệng!” Người phụ nữ trẻ tuổi trừng Lâm Vân một cái.

Người phụ nữ trẻ tuổi nhìn chằm chằm Lâm Vân nói: “Tôi ghét nhất là loại người như anh, anh xem anh đã đâm người ta chảy máu rồi kìa, anh cho rằng có chút tiền dơ bẩn thì khá lắm à? Cho rằng có chút tiền dơ bẩn, thì có thể coi như không có pháp luật sao? Tôi ghét nhất bộ dạng này của anh! Tôi cũng không sợ các anh làm gì.

“Này, cô không làm rõ tình huống thì đừng ăn nói linh tinh có được không?” Lâm Vân lộ ra vẻ bất đắc dĩ, sao mình lại thành kẻ ác rồi? “Hãy bớt nói linh tinh đi, bồi thường tiền cho người ta, hoặc đưa người ta tới bệnh viện đi.

Người phụ nữ trẻ tuổi nói.

Ông cụ nghe thấy thể, trong lòng lập tức mừng thầm.

Sắc mặt Lâm Vân lại khó coi: “Nếu tôi không làm vậy thì sao?”

Tuy bây giờ Lâm Vân cho ông cụ này ít tiền thì có thể hóa giải phiền phức này.

Nhưng Lâm Vân tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước thế lực ác.

“Nếu anh không muốn, vậy thì theo chúng tôi về xử lý một chuyến đi, nên xử lý thế nào thì xử lý anh thế đó, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng” Người phụ nữ trẻ tuổi lạnh giọng nói.

“Ông cụ, tôi đảm bảo, ông sẽ vì chuyện này mà trả giá rất đắt!” Ánh mắt Lâm Vân rét lạnh nhìn chằm chằm ông cụ giả vờ bị đâm này.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía cô gái trẻ tuổi, nheo mắt lại nói: “Cô bé, tôi đảm bảo, cô sẽ vì hành động, việc làm của cô mà nói xin lỗi tôi.” “Vậy tôi cũng đảm bảo, cho dù bối cảnh của anh lớn tới mấy, tôi cũng tuyệt đối không cúi đầu trước anh.” Người phụ nữ trẻ tuổi kiêu ngạo nói.

Cứ như vậy, Lâm Vân bị mang về cục cảnh sát điều tra.

Người đàn ông giả bị đâm kia, cũng được người phụ nữ phải người đưa tới bệnh viện chữa trị.

Lâm Vân vừa mới bị đưa đi, tin tức liền truyền tới tại ông cụ Liễu Chí Trung ở tỉnh lý.

“Ông chủ, theo như lời Thạch Hàn nói, cậu chủ Lâm bị người ta giả vờ đâm trúng, nhưng cậu chủ Lâm không muốn bị đổ oan bồi thường tiền, mới bị đưa đi.

Thư ký nói.

Bình luận

Truyện đang đọc