EM KHÔNG NGOAN

Ngoại trừ tấm ảnh cực kỳ tương phản với hoàn cảnh hút mắt người xem này, còn có tấm ảnh cuối cùng thu hút sự tò mò của ban giám khảo.
 
Trong ảnh, trang giấy mỏng cs viết đôi dòng rơi trên lối đi nhỏ của khoang máy bay, một bàn tay có những khớp xương thon dài đẹp đẽ đang chuẩn bị nhặt lên.
 
Nét chữ bút lông cứng cáp: Nếu trên đời thực sự có Phật tổ, chỉ mong che chở cho vợ tôi được bình an.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Ban giám khảo tò mò hỏi bằng tiếng nước ngoài: “Xin hỏi hai câu tiếng Trung này nghĩa là gì?”
 
Nhiếp ảnh gia người Hoa cũng trả lời bằng tiếng nước ngoài: “Là hy vọng thánh thần che chở cho vợ anh ta được bình an, thứ người đàn ông trong ảnh đang chép là kinh cầu phúc của Phật giáo, anh ta rất yêu vợ mình.”
 
Ở nước ngoài hiếm có người theo đạo Phật, chủ để nhanh chóng được chuyển sang Phật giáo.
 
Vì cuộc thi ảnh này mang tính chất phi lợi nhuận nên quy mô không lớn, tạm thời cũng không gây được tiếng vang trên mạng.
 
Trái lại, nó giúp không ít người nước ngoài có mặt ở đó cảm thấy hứng thú với chữ bút lông và Phật giáo.
 
Xem như xuất khẩu văn hóa.
 
...
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
0 giờ ngày 30 tết, [ Bạch Lộ Vi Sương ] chính thức công chiếu.
 
Phim về đề tài dân quốc nhưng suất chiếu nào cũng kín rạp.
 
Khiến cho nữ diễn viên chính như Ninh Già Dạng cũng không đặt mua được vé.
 
Phải xin hai tấm ở chỗ Ngôn Thư.
 
Buổi sáng, Ngôn Thư tới đưa vé cho cô, dặn: “Em nhất định phải che chắn cho kĩ, không được để người qua đường phát hiện ra đâu đấy, hiểu không?”
 
“Thôi, để chị lấy cho em hai vé suất 3 giờ sáng.”
 
Ít người một chút thì hệ số an toàn sẽ cao hơn.
 
Nói rồi định lấy lại hai vé Ninh Già Dạng đang cầm.
 
Cổ tay nhỏ của Ninh Già Dạng rất linh hoạt, cô lập tức rụt tay lại, tiện thể đóng luôn cửa: “Ba giờ sáng cái gì, bọn em không sinh hoạt vợ chồng sao!”
 
“Yên tâm đi, chắc chắn sẽ không bị phát hiện đâu!”
 
Ngôn Thư: “...”
 
Chị ấy không yên tâm!
 
Nhấn mic ở chuông cửa: “Bộ phận PR nghỉ đông rồi!”
 
“Nếu 30 tết hôm nay em gây ra scandal lớn gì thì mọi người nhất định không tăng ca đâu nhé.”
 
“Tiền tăng ca gấp năm cũng vô ích thôi!”
 
Rất nhanh, vang lên tiếng của Ninh Già Dạng.
 
Bà cô trẻ nói đầy dứt khoát: “Vậy thì gấp mười.”
 
“Gấp hai mươi lần.”
 
“Ba mươi lần cũng được.”
 
“Dù sao năm nay em cũng sẽ được cho rất nhiều tiền mừng tuổi.”
 
Ngôn Thư: “...”
 
Chị ấy thua.
 
Quên mất bà cô trẻ này là phu nhân nhà giàu đích thực, có rất nhiều tiền.
 
Kẻ có tiền gian ác!
 
Thôi.
 
Nô lệ văn phòng như họ xin cúi đầu trước lương tăng ca gấp 30 lần.
 

Ngôn Thư suy nghĩ mấy giây, cuối cùng nói: “Cầu nguyện thay các đồng nghiệp ở bộ phận PR. Hi vọng hôm nay em sẽ quang minh chính đại kéo bác sĩ Thương đi xem phim, bị người qua đường vây xem chụp ảnh, bùng nổ trên hot search, bọn chị tăng ca 10 ngày 10 đêm không ngủ cũng được!”
 
Vì tiền tăng ca gấp 30 lần, sẵn sàng vỡ gan!
 
Ninh Già Dạng đã cầm hai tấm vé xem phim quay lại phòng ngủ.
 
“Thương lười nhác, dậy đi, nhanh dậy đi, anh đã ngủ 12 tiếng rồi!”
 
Còn chưa vào cửa, cô đã bắt đầu gọi tên động vật họ mèo lười biếng nào đó rời giường.
 
Lúc này, tên động vật họ mèo cỡ lớn trên giường chậm rãi trở mình.
 
Ậm ờ bật ra ba tiếng: “Anh ngủ đông.”
 
“Chưa từng nghe nói động vật họ mèo nào cần ngủ đông hết mà?” Ninh Già Dạng thấy anh vẫn trốn trong chăn, lay mấy lần, vất vả lắm mới lôi được ra ngoài.
 
Mái tóc xoăn đen nhánh rối bù của anh dán trên trán.
 
Nước da trắng lạnh cộng thêm mái tóc xoăn ngắn, nhất là dáng vẻ chưa tỉnh ngủ trông cực kỳ có cảm giác thiếu niên.
 
Lúc này, anh chàng “thiếu niên” lôi chăn, con ngươi màu nâu nhạt không hề định mở ra, giọng lười biếng khàn khàn: “Ngủ thêm một tiếng nữa.”
 
Ninh Già Dạng xem đồng hồ treo tường.
 
Sắp tám giờ.
 
10 giờ phim bắt đầu, nếu anh ngủ thêm 1 giờ nữa thì chắc chắn không đủ thời gian.
 
Ninh Già Dạng khuyên mình không được mềm lòng, bóp bóp xương tai tinh xảo của người đàn ông, ghé vào tai anh hạ tối hậu thư: “Chỉ được ngủ thêm nửa tiếng nữa là nhất định phải dậy.”
 
“...”
 
Đáp lại cô là tên động vật họ mèo cỡ lớn lập tức ngủ luôn.
 
Ninh Già Dạng: “...”
 
Cô bực mình vò nhẹ mái tóc xoăn ngắn vểnh ngược lên của anh.
 
Khỏi phải bàn, tóc ngắn cũng có cái hay, ví dụ như buổi sáng có thể vò nhẹ phần tóc xoăn vểnh ngược lên.
 
Ninh Già Dạng không có thời gian quản lý anh, đây là lần đầu tiên họ công khai hẹn họ, tiên nữ nhất định phải đẹp.
 
Phòng cất quần áo.
 
Mất một lúc lâu Ninh Già Dạng mới chọn xong váy, còn nghĩ đến chuyện lát nữa phải phối đồ đôi cho động vật họ mèo.
 
Chợt nhớ ra mấy hôm trước thương hiệu C có gửi sản phẩm mới sang năm cho cô, trong đó có vài món đồ dành cho nam giới, kiểu dáng rộng rãi, có nhung mềm, rất hợp để phối đồ mùa đông.
 
Chỉ có điều, màu hơn đặc biệt một chút, là màu đỏ thuần cực kỳ rực rỡ.
 
Mắt Ninh Già Dạng lập tức sáng lên, trong đầu hiện ra hình ảnh tóc xoăn ngắn da trắng lạnh mặc bộ này, suýt thì không còn tâm trí lên đồ cho mình nữa, chạy đi mặc cho anh trước.
 
Cuối cùng vẫn nhịn được.
 
Nửa giờ sau.
 
Ninh Già Dạng trang điểm đẹp đẽ, quả quyết từ bỏ việc mặc đồ đôi, chọn một chiếc váy màu vàng mơ thật nhạt mặc ở trong, đến lúc đó chỉ cần mặc thêm áo khoác màu xanh khói nữa là đi ra đường vừa giản dị lại vừa xinh đẹp.
 
Tránh hai người đều mặc màu đỏ chót thì quá nổi!
 
Không ổn!
 
Sau đó, cô cầm chiếc hoodie màu đỏ tới bên giường.
 
Tên động vật họ mèo nào đó vẫn còn đang ngủ.
 
Mùi hương nhàn nhạt trên người phụ nữ thoang thoảng: “Nửa giờ rồi, mau dậy thôi, chúng ta đi hẹn hò!”
 
Ninh Già Dạng kéo cổ tay anh.
 
Vốn cứ nghĩ là phải tốn chút sức, không ngờ người đàn ông miễn cưỡng mở mắt ra, ngồi thẳng dậy thuận theo đà cô kéo, chăn lụa mỏng trượt xuống bên vòng eo khỏe khoắn, nửa thân trên đánh trần áp vào cơ thể mảnh mai uyển chuyển của cô, ôm lấy cô, tì hàm dưới lên hõm vai của cô: “Hẹn hò?”
 
Cảm nhận được đường cong cơ bắp rõ ràng ở phần eo của anh, Ninh Già Dạng khựng lại mấy giây, liếc nhìn dáng vẻ vẫn không mở nổi mắt ra của anh, cực kỳ phấn khởi giơ quần áo lên: “Em mặc quần áo cho anh.”
 

Sau đó giống như đang nghịch búp bê cỡ lớn, để anh tựa vào đầu giường.
 
Thương Dư Mặc cụp hàng mi, nhắm mắt nghỉ ngơi, để mặc cô loay hoay.
 
Dưới mái tóc xoăn ngắn đen nhánh, xương mặt của người đàn ông rất đẹp, màu da trắng lạnh như một món đồ sứ cầu kỳ quý giá, khiến Ninh Già Dạng không khỏi nhẹ tay, sợ chẳng may làm nó bị va đập.
 
Vất vả mãi mới mặc xong áo hoodie cho anh.
 
Ninh Già Dạng ngắm đại mỹ nhân xinh đẹp trắng trẻo, cảm thấy rất thành công vì đã thay được đồ cho búp bê.
 
Anh rất hợp với các màu đậm như thế này.
 
Ba màu sắc rất thuần ở trên người anh tạo nên vẻ đẹp hoang dại vô tận.
 
Lúc này…
 
Người đàn ông chậm rãi mở mắt ra.
 
Con ngươi màu nâu nhạt mang sắc sương lạnh mùa đông, không có chút cảm xúc nào, vẫn là tiên giáng trần xa vời trên cao không nhuốm biển dục vọng hồng trần.
 
Tiên giáng trần cúi đầu nhìn bộ độ trên người mình, im lặng một lát: “Gì thế này?”
 
Ninh Già Dạng thúc giục: “Ôi, đừng hỏi, mau mặc cái quần kia vào đi, phim sắp bắt đầu rồi!”
 
Cô cầm vé xem phim để ở đầu giường lên phe phẩy: “Còn là ghế tình nhân nữa đó.”
 
...
 
Mười giờ đúng.
 
Hai người đúng giờ xuất hiện ở rạp chiếu phim.
 
Vì phong thái xuất chúng của họ và chiếc hoodie màu đỏ nổi bật của Thương Dư Mặc nên cho dù đã che mặt cẩn thận, vẫn thu hút không ít ánh nhìn của mọi người.
 
Khuôn mặt tuấn tú của Thương Dư Mặc có phần lười biếng nhìn Ninh Già Dạng đi mua bắp rang và nước ngọt có ga.
 
Ninh Già Dạng nói đầy hùng hồn: “Đi xem phim thì chúng đều là thứ thiết yếu không thể thiếu.”
 
Thương Dư Mặc không tập trung nói: “Đồ cacbohydrat.”
 
Ninh Già Dạng: “Đây là niềm vui!”
 
Thương Dư Mặc sờ hai tấm vé xem phim rất mỏng ở đầu ngón tay thon dài: “Được, cầm theo niềm vui của em đi, đi nào.”
 
Phim đã bắt đầu.
 
Nhìn bóng lưng hai người biến mất vào trong phòng chiếu phim.
 
Mấy cô gái đang đợi tới giờ chiếu phim ríu rít nói chuyện:
 
“A a a, mọi người có nhìn thấy không, bạn nam vừa rồi cao thật đấy!!!”
 
“Da trắng thật đấy, còn trắng hơn da của bạn gái một chút, tiếc là không được nhìn xem mặt mũi ra sao.”
 
“Họ nói chuyện cũng thật ngọt ngào, bạn nam chiều bạn gái ghê!”
 
Trái lại, có một cô gái tóc ngắn ngồi trong góc vắng không phụ họa theo mà đang suy nghĩ gì đó.
 
Một lúc lâu sau bỗng nhiên nói đầy ẩn ý: “Mọi người có cảm thấy vòng tay chỉ đỏ có hình con hổ ngọc ở cổ tay bạn nam rất giống tiên giáng trần Thương không?”
 
“...”
 
Mấy người vốn đang nói chuyện ríu rít lập tức mở to hai mắt.
 
Cố gắng nhớ lại.
 
“Mặc dù không nhìn kỹ nhưng bạn nam đó rất cao, chắc là phải được 190cm, không phải thông tin chính thức là tiên giáng trần cao 189cm sao!”
 
“Chờ một chút, nếu như đó là tiên giáng trần, vậy bạn nữ kia là?”
 

“Bà Thương?!!”
 
Đù?
 
Họ hét lên một tiếng bùng nổ cảm xúc.
 
“Bình tĩnh bình tĩnh, vẫn chưa chắc mà, đừng báo động hoảng, có khi chỉ là trùng hợp.” Cô gái tóc ngắn giữ các cô gái kia lại.
 
“Lỡ chỉ là tương tự thôi thì sao, hơn nữa dạo này tiên giáng trần hot như vậy, chưa biết chừng có bạn nữ nào mua đồ giống đồ của tiên giáng trần cho bạn trai.”
 
Lúc này.
 
Một bạn nữ đứng xếp hàng mua bắp rang đằng sau Ninh Già Dạng lên tiếng: “Giọng bạn nam đó nghe giống tiên giáng trần...”
 
“!!!”
 
Lúc này, hàng ghế tình nhân xa hoa ở cuối phòng chiếu phim.
 
Ghế sô pha đôi, ánh đèn mờ, rất có không khí.
 
Vì họ tới muộn mấy phút, phim đã chiếu qua đoạn mở đầu.
 
Ninh Già Dạng đã xem qua một lần ở buổi chiếu thử.
 
Hiện tại so với phim, cô quan tâm chuyện “hẹn hò” hơn.
 
Ninh Già Dạng liếc nhìn là có thể thấy ngay khuôn mặt trầm tĩnh nghiêm túc xem phim của người đàn ông.
 
Cô từ từ dịch về phía người đàn ông, đầu ngón tay nhỏ trắng xinh đẹp trêu ghẹo chọc chọc xương cổ tay anh: “Chồng à…”
 
“Chồng à…”
 
Vì sợ làm phiền người ngồi bên cạnh nên Ninh Già Dạng kề sát vào tai anh, giọng nói mang theo âm hơi: “Nhân vật nữ chính đang ở ngay trước mặt anh, anh nhìn màn hình làm gì?”
 
“Em không ưa nhìn sao?”
 
Trong bóng tối, xúc giác trở nên nhạy cảm hơn, hơi thở ấm áp của người phụ nữ kề ngay bên tai được phóng đại vô số lần.
 
Ngay lúc Ninh Già Dạng nhìn thấy hàm dưới của anh căng lên kiềm chế.
 
Bỗng bị người đàn ông ôm eo rồi bế ngồi lên đùi.
 
“Bà Thương, tập trung.”
 
Tấm lưng mảnh mai của Ninh Già Dạng bất ngờ chạm vào lồng ngực của người đàn ông, cô mở to hai mắt, giãy giụa đòi xuống khỏi đùi anh.
 
Ngờ đâu.
 
Nhích qua nhích lại lại làm cho khuôn mặt người đàn ông trầm xuống, lòng bàn tay giữ chặt lưng cô: “Ngoan một chút.”
 
Thân thể mềm mại của Ninh Già Dạng bỗng cứng đờ.
 
Lúng túng hơn nữa là.
 
Một bé gái chưa tới mười tuổi ngồi ở hàng trước nhô đầu lên hỏi nhỏ: “Chị ơi, sao chị lại ngồi lên đùi anh?”
 
Ninh Già Dạng: “...”
 
Tuổi nhỏ sao lại nhiều chuyện như vậy!
 
Một giây sau.
 
Có lẽ mẹ của cô bé cũng nghe thấy nên lúng túng ấn đầu cô bé xuống: “Hai anh chị là người yêu.”
 
Mọi người ngồi xung quanh cũng nghe thấy, nở nụ cười thiện ý.
 
Khuôn mặt dưới lớp khẩu trang của Ninh Già Dạng ửng đỏ, cô cấu mạnh lên tay anh một cái, nói nhỏ: “Nhanh lên, buông em ra!”
 
Nhưng với Thương Dư Mặc thì chỉ giống như gãi ngứa.
 
Không nhanh không chậm hỏi: “Còn nghịch nữa không?”
 
Ninh Già Dạng bĩu môi, hoàn cảnh bức bách không thể không cúi đầu: “Không nghịch nữa.”
 
Khoảng thời gian sau đó, đợi mọi người đắm chìm vào bộ phim, cô kéo khẩu trang xuống, tức giận cúi đầu ăn bắp rang.
 
Lúc mọi người cảm động rưng rưng nước mắt, Ninh Già Dạng đang ăn.
 
Lúc mọi người bật cười vì một chi tiết nào đó, Ninh Già Dạng đang uống Coca.
 
Nội tâm: Về nhà sẽ kiểm soát lượng đường sau!
 
Dáng người và nước da của tiên nữ hoàn hảo không góc chết.
 
Cả phòng chiếu phim, ngoài cô không tập trung ra còn có cô bé ngồi hàng trước thỉnh thoảng lại nhìn trộm cô mấy lần.
 

Dù sao cũng là người lạ, Ninh Già Dạng không dám cho cô bé đồ ăn thức uống, tránh làm người mẹ lo lắng.
 
Lúc ra khỏi rạp sớm.
 
Loáng thoáng nghe thấy cô bé nói: “Mẹ ơi, chị ban nãy ngồi trên đùi anh giống chị trong phim lắm.”
 
Ninh Già Dạng suýt ngã.
 
Vội vàng kéo Thương Dư Mặc chạy ra ngoài.
 
“Làm em sợ gần chết, cứ tưởng bị phát hiện!”
 
“Tại anh hết đó, tại sao phải ôm em!”
 
Hành lang trong rạp chiếu phim không có bóng người.
 
Ninh Già Dạng ngẩng mặt nhìn anh.
 
Thương Dư Mặc nghĩ đến người đẹp trong phim với những bộ sườn xám đa dạng, lúc này đối diện với đôi mắt đào hoa xán lạn như sao trời, anh bỗng ghì cô lên vách tường.
 
Cách chiếc khẩu trang đều là màu trắng của hai người, anh hôn cô.
 
Rõ ràng là nụ hôn không có chút dục vọng nào, thậm chí còn không thực sự chạm vào nhau nhưng trái tim Ninh Già Dạng vẫn đập bồi hồi từng nhịp từng nhịp.
 
Không hề chú ý tới ánh đèn flash lóe lên một cái rồi biến mất ở góc rẽ.
 
Xế chiều hôm đó, một bức ảnh chụp thậm chí còn không rõ mặt leo lên vị trí số 1 bảng hot search.
 
# lộ diện người vợ bí ẩn của tiên giáng trần giới y học Thương Dư Mặc #
 
Trong ảnh:
 
Người đàn ông mặc hoodie màu đỏ, dáng vóc cao ráo đĩnh đạc, tỉ lệ hoàn hảo giữ khuôn mặt của cô gái bằng một tay, cúi người hôn qua lớp khẩu trang màu trắng.
 
Vòng tay chỉ đỏ ở chỗ cổ tay gần như hòa vào làm một với chiếc áo đỏ, tôn lên hạt châu hổ ngọc một cách cực rõ ràng.
 
Cư dân mạng soi bằng kính hiển vi, nó chính là viên ngọc Thương Dư Mặc đeo trong chương trình kia.
 
Sau đó trên mạng bùng nổ.
 
[ Ôi chao, không ngờ tiên giáng trần lại mặc màu đỏ, tuyệt cmn vời luôn! ]
 
[ Mặc dù không nhìn thấy góc chính diện nhưng tưởng tượng đến cảnh đó thôi, tim tui đã nổ tung rồi. ]
 
[ Oaaaaaa, mình cũng muốn hôn khẩu trang, lãng mạn chết mất! ]
 
[ Ôi mẹ ơi, tiên giáng trần cắt tóc rồi à? Tóc xoăn ngắn đen nhánh tuyệt vời hết sức! Lông mi dài ghê! ]
 
[ Người qua đường chụp tấm này rõ ghê, họ phải hôn tập trung cỡ nào mới không phát hiện ra nhỉ?]
 
[ Lại là một ngày muốn nhập hồn vào bà Thương.]
 
[ Sao mọi người biết là bà Thương, lỡ như là bồ nhí thì mắc cười lắm. ]
 
[ Bình luận trên ganh ghét gì nhau đấy, thái độ đúng mực của đàn ông đã kết hôn của tiên giáng trần có thể mở lớp giảng bài luôn ấy chứ, ngoài bà Thương ra thì còn có thể là ai? ]
 
[ Tôi có một người bạn trong giới từng loáng thoáng kể cho tôi biết tiên giáng trần có bồ nhí thật nhé, hơn nữa còn là người trong ngành giải trí, nhưng mọi người bị bịt miệng hết rồi, không ai dám nói quá rõ ràng, người trong giới đã kháo nhau ầm ĩ cả rồi! ]
 
[ Thật kỳ cục, lời đồn đại kiểu vậy cũng có người tin à? ]
 
[ @ Thương Dư Mặc tiên giáng trần, có người nói anh ngang nhiên đưa bồ nhí đi xem phim ngày 30 tết nè! ]
 
[ @ Thương Dư Mặc ]
 
[…..]
 
Trên mạng, đâu đâu cũng có cư dân mạng hô hào muốn xem ngoại hình đẹp mắt của tiên giáng trần mặc áo đỏ.
 
Nhưng…
 
Tiểu Lộc liếc nhìn đại mỹ nhân mặc áo đỏ lạnh lùng lười biếng, ôm trái tim đã lĩnh đủ cơn sốc vì quá đẹp.
 
Em ấy nhìn thấy!!
 
Kích thích hơn so với tưởng tượng của mọi người!
 
“Em nhìn chằm chằm người của chị gần 1 phút rồi đó! Có thôi đi không hả?”
 
Giọng Ninh Già Dạng có phần nguy hiểm.
 
Tiểu Lộc vội vàng ngồi thẳng người: “Đừng ghen mà, của chị của chị hết, chị có thể hôn có thể ôm có thể muốn làm gì thì làm, em chỉ thưởng thức sắc đẹp của tiên giáng trần thay cư dân mạng một chút thôi.”
 
Rất biết điều đổi chủ đề: “Cho nên, bồ nhí ngành giải trí của tiên giáng trần có muốn làm sáng tỏ không?”

 


Bình luận

Truyện đang đọc