GIA ĐÌNH CỰC PHẨM: CHA CƯỜNG HÃN, CON TRAI THIÊN TÀI, MẸ PHÚC HẮC

Ăn cơm xong, Tử Lam cùng Lục Tử Thịnh cùng nhau nói lời từ biệt sau đó nhanh chóng trở về công ty làm việc.

Mọi người đều kinh ngạc, case thế nhưng Tử Lam có thể dễ dàng hoàn thành, một case khó vậy mà chỉ trong thời gian ngắn nàng đã hoàn thành xong.

Khiến mọi người càng thêm mở rộng tầm mắt!

Không ít người đối với Tử Lam rất bội phục, điều này cũng nói lên thực lực của nàng như thế nào.

Nhất là Cảnh Thần, bộ dáng hưng phấn chạy đến trước mặt Tử Lam liền hỏi " Tử Lam, làm sao cô đem một nhiệm vụ khó khăn như vậy hoàn thành rất nhanh chóng vậy, có thể biến việc không thể thành có thể, tôi rất khâm phục cô đó "

Tử Lam cười cười " Không có gì là không thể nào, sợi dây chuyền kia vào 7 năm trước tôi đã nhìn thấy, ấn tượng khắc sâu trong đầu cho nên việc này không làm khó được tôi vậy thôi "

" Cô lại không chịu nói sớm cho tôi biết,làm hại tôi phải lo lắng cho cô "

" Hôm qua tôi cũng mới biết đấy thôi, thật xin lỗi đã quên nói với cô một tiếng " Tử Lam hào phóng xin lỗi.

" Có cái gì mà phải xin lỗi, tôi chỉ đùa cô một chút thôi, Cô làm xong case này cũng xem như là hạ mã uy của Trọng Nhược Tình một chút " Chuyện này khiến Cảnh Thần cảm thấy rất thoải mái.

Tử Lam nhìn nàng, mỉm cười "Nếu như vậy thật, chỉ sợ cuộc sống sao này của tôi chắc khó trôi qua " Tử Lam giả vờ thở dài nói.

Cảnh Thần đồng cảm gật đầu một cái, sau đó nói một câu ý vị sâu xa " Mỹ nhân, luôn bị người khác ganh tỵ sắc đẹp ah...."

" Trưởng phòng chúng ta cũng là mỹ nhân a " Tử Lam vui đùa nói một câu.

" Haiz, mỹ nhân hống hách mà thôi! " Cảnh Thần không khách khí lớn tiếng nói, nàng sớm đã không ưa Trọng NHƯỢC Tình này, nếu không phải xem trọng tiền lương rất cao ở MK nàng đã sớm bỏ đi rồi..

Tử Lam cười cười không nói gì cả, nhưng vừa xoay người lại thấy Trọng Nhược Tình ngay trước mắt..

Nhất thời ngây ngẫn người.......

Sắc mặt Trọng Nhược Tình bây giờ có thể nói là đen hơn cả than để hình dung.

Tử Lam vừa nhìn thấy Trọng Nhược Tình nàng liền lấy tay va vào người Cảnh Thần để nhắc nhở, Cảnh Thần hiểu ý quay đầu lại liền thấy Trọng Nhược Tình vẫn đứng im đó nhìn về phía nàng.

Cảnh Thần le lưỡi một cái, con bà nó, thật là không thể sau lưng nói xấu người khác mà..

Cảnh Thần bộ dáng âm thịnh dương suy nhìn Trọng Nhược Tình khẽ chào " Chào Trưởng Phòng "

Trọng Nhược Tình mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng hiện tai là nơi công chúng cũng không tiện phát tác..

Thật ra từ lúc ăn cơm trưa nhìn thấy Lâm Tử Lam cùng Lục Tủ Thịnh cái phút kia, kết quả nàng đã suy đoán rồi, sẽ không nằm ngoài dự đoán của nàng.. (chắc nghĩ Lam tỷ XXYY với Thịnh ca đó)

Hiện tại nàng đối với Lâm Tử Lam khinh bỉ thêm mấy phần.

Nữ nhân dựa vào thân thể để làm việc thì có cái gì đáng giá được khâm phục đâu..hừ hừ.

(con này, tao chà đạp mày..không tự nhìn kỹ mình xem mình thuộc dạng người nào..hừ hừ..Lam tỷ người ta thuần khiết nha)

Dịch ý của Trọng Nhược Tình trong lúc lơ đảng lại tăng thêm mấy phần đối với Tử Lam.

Nghĩ tới đây, Trọng Nhược Tình lắc mông đi vào phòng, thời điểm ngang qua Tử Lam nàng dừng lại, liếc Tử Lam,nhếch miệng cười khi dễ buông ra những lời sỉ nhục xem thường " Lâm tiểu thư, case cô làm thế nào để hoàn thành, cô so với ta chắc có lẽ hiểu rõ hơn, tôi cũng không muốn nói cô cái gì, nhưng cô tốt nhất phải biết khiêm tốn một chút cho tôi, ở sau lưng nói tôi cái gì, đừng trách tôi không khách khí " Trọng Nhược Tình lời nói tràn đầy cảnh cáo.

Mặc dù thanh âm của Trọng Nhược Tình không lớn nhưng mấy người chung quanh vẫn nghe được.

Trong lời nói của Trọng Nhược Tình có ý gì, Tử Lam không phải nghe không hiểu nhưng nàng lười hiểu cũng chẳng thèm để vào trong mắt.

Tử Lam dựa vào chính thực lực của nàng đấy, ai muốn nghĩ sao mặc kệ họ.

Nàng chỉ cười không thèm để ý tới..

Trọng Nhược Tình hung hăng liếc Tử Lam một cái xoay người trở về phòng làm việc..

Trọng Nhược Tình vừa đi vào Cảnh Thần lặp tức bu lại Tử Lam " Cô ta nói vậy là có ý gì?"

Tử Lam lắc đầu một cái " nghe không hiểu "

Cảnh Thần xì mũi coi thường Trọng Nhược Tình " Thôi đi, rõ ràng chính là ganh tỵ với cô đó, nhưng rõ ràng là ta nói xấu cô ấy vậy mà lại tính hết trên người cô! Tử Lam, thật xin lỗi cô, là tôi liên lụy cô! "

" Phải là tôi liên lụy cô mới đúng, nhưng mà loại chuyện như vậy về sau chúng ta phải tập thành thói quen mới được " Tử Lam lạnh nhạt nói.

Cảnh Thần nhìn Tử Lam hai người cùng cười...

Bình luận

Truyện đang đọc