KHI TÔI KHÔNG CÒN LÀ CỨU THẾ CHỦ


Fleamont đưa tiền cho cụ Ollivanders xong liền không nhịn được hỏi: "Vì sao lại đưa cho tôi, nó chẳng phải thuộc về cậu sao?"

Harry không trả lời câu hỏi chỉ nói: "Đũa phép đó là của cậu."

Fleamont định nói thêm thì Hagrid xuất hiện, ông nói cần đến vài nơi nữa trước khi đến chiều nên nó không thể làm gì khác ngoài đi khỏi tiệm với những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu.


Lúc này, cụ Ollivanders cho Harry một cái nhìn sâu xa, cụ hỏi: "Có thể cho ta biết lý do chứ?"

Draco đang buồn bực vì em trai bị "đoạt" đũa phép cũng hướng mắt phải hỏi cho ra lẽ đến chỗ Harry, thấy không thoát được nên Harry đành nói: "Đũa phép đó thích con nhưng người nó muốn đồng hành không phải con. Khi chạm vào nó thứ con cảm nhận đầu tiên là lạnh lẽo, dù không có phát nổ nhưng con hiểu, vào lúc con cần nhất nó sẽ không thể phát ra uy lực mạnh mẽ nhất. Bởi vậy con mới đưa cho cậu ấy thử và đúng như con dự đoán nó sinh ra là dành cho cậu ấy. Một kẻ qua đường dù có hoàn mỹ đến đâu đi chăng nữa thì cũng không bằng người được coi là định mệnh."

Cụ Ollivanders vỗ tay thật vang, không giấu đi sự tán thưởng nói: "Hơn cả thứ mà ta mong đợi, từ lúc ta tiếp quản nơi đây, con chính là đứa trẻ đầu tiên khiến ta vô cùng ấn tượng. Rất đặc biệt, hai ông bà đã sinh ra một đứa trẻ đặc biệt. Tất nhiên, phải có một chiếc đũa phép đặc biệt." Dứt lời, cụ đi sâu vào trong tiệm, khoảng một lúc lâu cụ đi ra với một cái hộp đầy bụi bẩn, ai cũng nhíu mày nhìn. Lucius không vui nói: "Vậy cụ định cho con ta sử dụng nó."

Cụ Ollivanders đang rất vui vẻ nên không thèm chấp nhất thái độ của Lucius, cụ không mở hộp mà đưa cho Harry, cụ nói: "Con hãy tự mở hộp."

Lần đầu tiên khách hàng tự mở hộp đũa phép, ba người lớn đều cảm thấy hôm nay bản thân nhận không ít bất ngờ. Draco muốn lấy khăn tay lau bớt bụi cho Harry, nó không thích nổi cái việc em nó phải cầm cái hộp bẩn này. Harry khẽ mỉm cười từ chối, cậu nhanh chóng mở hộp ra, trái lập hoàn toàn với vỏ ngoài, bên trong vô cùng sạch sẽ, một cây đũa phép được bao bọc bởi vải nhung mềm mại. Một mùi hương nhẹ nhàng bay qua chớp mũi mọi người, cụ Ollivanders lên tiếng với giọng hoài niệm: "Hồi còn bé ta luôn được nghe tất cả mọi thứ về cụ tổ của ta, người đã sáng lập lên tiệm đũa phép này. Cụ là người mà bất kì người hậu duệ nào cũng kính trọng và ta cũng thế. Ta được biết lúc sinh thời cụ đã làm ra 1000 cây đũa phép và bán đi 999 cây."

Khi cụ nói đến đây, Harry liền hiểu, cậu nói ra suy đoán: "Đây là cây đũa phép cuối cùng của ngài ấy."


Với cách gọi kính trọng của Harry, cụ Ollivanders càng yêu thích cậu, cụ gật đầu: "Đúng là nó. Vì chưa có ai phù hợp với nó cả. Nên theo dòng thời gian, nó vẫn cô độc trong góc phòng chứng kiến từng tốp người vào vào ra ra mà không có ai trong đó là người đồng hành thực sự."

Không chần chừ nữa, Harry cầm lấy đũa phép, quanh thân nó loé lên màu sắc xanh rêu huyền bí, đầu đũa được bao bọc bởi các đường vân bằng bạc tinh xảo, cảm giác ấm áp ngay từ cái chạm đầu tiên, nó chạy vào trong từng tế bào, bằng một cách nào đó, Harry cảm thấy như nó đang muốn làm thân với cậu. Vui mừng quơ đũa phép, những tia sáng màu xanh lá chiếu sáng rực, tiếng rít nhè nhẹ rơi vào tai Harry, không ai hiểu đó là gì nhưng cậu lại hiểu, nó đang chào cậu.

Cụ Ollivanders nói: "Đũa phép dài 11inch, lõi là bột sừng của Rắn sừng, gỗ mận gai."

Vẻ mặt của Severus có chút thay đổi, anh nói: "Bột sừng của Rắn sừng rất hiếm."


Tiếp đó, Lucius đưa tiền cho cụ Ollivanders, cụ dặn dò hai đứa trẻ Malfoy nên giữ đũa phép cẩn thận, cụ còn tặng một bộ vệ sinh đũa phép cho cả hai, Harry nói cảm ơn rồi ra khỏi tiệm.

Sắc trời đã chuyển chiều, mọi người cùng nhau trở về phủ Malfoy, các gia tinh đã chuẩn bị xong đồ ăn, cả nhà rửa tay xong liền lên bàn ngồi. Đang muốn rời đi thì Lucius lên tiếng giữ Severus lại, lời từ chối chưa kịp ra khỏi miệng bàn tay đã bị một bàn tay nhỏ nhắn khác nắm lấy, anh nhìn nụ cười toả nắng của Harry liền không được tự nhiên quay đi nơi khác. Narcissa âm thầm cho Harry một like, cậu cười cười kéo người đang vô cùng miễn cưỡng đến bàn ăn.

Sau khi ăn xong, Harry và Draco được Lucius gửi đến chỗ Severus với lý do vô cùng thuyết phục là muốn bổ sung kiến thức cho hai đứa trẻ trước khi đến trường. Severus trợn mắt nhìn tên nào đó nói dối hai người con, Draco có vẻ biến sắc, còn Harry thì vô cùng hăng hái đi dọn đồ, phải nói đây là lần đầu tiên đến nhà Severus a, tuy là bắt đầu từ hai năm trước hai người bọn cậu đã được Severus kèm riêng về mảng độc dược nhưng mỗi tiết dạy đều ở phủ Malfoy. Nên có cơ hội lần này Harry phải khám phá thoả thích mới được.


Bình luận

Truyện đang đọc