KHÔNG MUỐN LÀM NGOẠI THẤT TƯỚNG QUÂN LẠI TẶNG KIẾM


Mọi người gần như là hoàn thành cùng lúc, tới trình độ này của bọn họ thì đối với thời gian chế biến luôn được khống chế rất tốt.

Năm món ăn lần lượt được đưa đến trên bàn ban giám khảo, dựa theo thứ tự rút thăm để nếm và bình phẩm.

Món đầu tiên được nếm chính là món ăn của tiệm rượu Quế Nguyệt, thân là chủ bếp, Vương Đại Mãng đi lên trước giải thích nói: “Món này tên là ‘long phượng tại thiên’.

”Năm vị bình thẩm đồng thời nhìn về con cá quế hấp trước mặt, nhìn giống như món cá quế thông thường.

“Vì sao lại gọi là long phượng tại thiên?” Liêu lão hỏi.

Vương Đại Mãng liền ôm quyền nói: “Tiền bối ngài nếm thử một miếng sẽ biết!”Liêu lão nếm một miếng, biểu tình trên mặt thay đổi liên tục, "Chất thịt của con cá quế này rất tươi ngon, nhưng hương vị so với cá quế bình thường càng thêm ngọt thanh ngon miệng.

”"Để ta nếm thử xem.

” Lý lão gắp một chiếc đũa, như suy tư gì.

Hai vị bình thẩm khác cũng bắt đầu nếm thử món ăn.

“Là do gà.


” Nam tử mang mặt nạ thần bí nói.

Lời này vừa nói ra, Liêu lão cùng Lý lão bừng tỉnh đại ngộ.

“Đúng đúng đúng, chính là do gà, con cá quế có mùi thơm và vị ngọt của thịt gà, ngươi làm như thế nào vậy?” Liêu lão hỏi.

Vương Đại Mãng liền ôm quyền trả lời nói: “Ta hấp cá quế với canh gà đã nấu chín, cho nên trên cá quế mới có mùi hương cùng vị thơm ngon của thịt gà.

”“Thì ra là thế!”Kế tiếp đến phiên Hương Lăng của Phúc Mãn Lâu, đây là đầu bếp nữ ‘duy nhất’ ở nơi này, nàng làm món ăn cực kỳ tinh xảo, nhưng có thể tóm gọn lại trong một chữ ‘ít’.

Trên cái đĩa to chỉ bỏ năm cái nấm thanh đầu, trừ cái này ra cũng không có bất cứ thứ gì khác.

“Món ăn này tên gọi là gì?” Liêu lão hỏi.

Hương Lăng hơi ngẩng đầu, nói: “Món này có tên là danh kỳ khai đắc thắng, ngụ ý có thể chiến thắng cuộc tỷ thí.

”Lời này chọc cho mọi người cực kỳ thích thú, “Ngươi có chí khí này thực không tồi.

”Liêu lão gắp lên một miếng nấm thanh đầu nếm thử rồi đưa lời bình nói: “Dùng nước hải sản để nấu nước canh nấm thanh đầu, cũng làm nấm thanh đầu hấp thu hết đem toàn bộ nước canh, làm cho nấm thanh đầu đều tràn ngập vị hải sản…… Chỉ là hương vị hải sản quá nặng, ngược lại che giấu đi vị ngọt thanh của chính nấm thanh đầu, làm hương vị trở nên phức tạp hơn.


”Hương Lăng hơi nâng trán, “Đa tạ đã chỉ bảo!”Kế tiếp đến phiên Tần Hạo Âu, hắn làm chính là thịt bò ngọc thạch, còn chưa bắt đầu động đũa mới nhìn thôi cũng đã cảm thấy thèm ăn.

Liêu lão gắp lên một miếng nếm thử, dựng thẳng ngón cái lên.

"Món ăn của Tần đầu bếp vẫn hoàn mỹ như cũ, không thể bắt bẻ gì!”"Món canh thịt bò này có hơi cay một chút nhưng cũng không che giấu được vị tươi ngon của thịt bò, chất thịt trơn mềm ngon miệng, thực không tồi!” Lý lão khen nói.

"Đây không phải món ăn ngươi đã sáng tạo ra nhỉ, ta nhớ trước kia ngươi đã từng làm qua rồi?” Tống đại nhân nhàn nhạt nói.

“Cũng không có quy định nói không thể làm lại món ăn đã làm trước kia?” Lý lão phản bác.

“Ta chỉ là nói mà thôi.

” Tống đại nhân buông tay.

"Vị tiếp theo!” Liêu lão đánh gãy cuộc tranh luận của hai người.

Lâm Xương đi lên trước rồi chỉ vào món hầm của mình, “Ta làm món này có tên là thịt dê nấu mỹ vị, chỉ cần ăn một miếng, bảo đảm mọi người đều sẽ thích, không ai có thể cự tuyệt được mỹ vị như vậy!” Hắn cường điệu nói!Thị nữ tiến lên mở nắp nồi ra, một mùi thịt dê cùng với khí nóng xông ra, thị nữ lúc này khẽ nhíu mày một chút.


Thật tanh……Nàng ngừng thở, chia thành năm phần riêng đặt ở trước mặt năm vị bình thẩm.

Hạ Cẩn giật giật mũi, rồi sau đó bỗng nhiên nhìn về phía nồi thịt dê!"Hương vị này là……”Liêu lão bưng lên canh uống một ngụm, thiếu chút nữa là phun ra, thật tanh! Chắc không phải là hắn không rửa thịt đó chứ!Đang muốn nhổ ra, đột nhiên giống như mê muội nuốt xuống, lại nhìn món canh trước mắt, cổ họng cảm thấy khô khốc.

Lý lão thấy bộ dáng của hắn không thích hợp, liền cũng thử nếm một ngụm.

“Từ từ!” Hạ Cẩn đứng dậy.

“Canh này không thể uống!”“Vì sao không thể uống?” Lý lão nghi hoặc.

Hạ Cẩn lạnh mặt đi đến trước bàn, bưng nồi thịt dê lên thật mạnh xuống đất, loảng xoảng một tiếng, nồi thịt dê bị đập vỡ tan tành, canh rơi đầy đất.

“Ngươi làm cái gì vậy! Muốn huỷ hoại món canh của ta sao!” Lâm Xương nổi giận đùng đùng chỉ vào mũi Hạ Cẩn.

Hạ Cẩn nhàn nhạt nhìn hắn, “Ngươi tự mình bỏ thêm cái gì, trong lòng ngươi còn không rõ sao?”Sắc mặt Lâm Xương biến đổi, ánh mắt hơi loé lên, “Ta bỏ cuộc!” Dứt lời, xoay người đi xuống dưới đài!Hạ Cẩn nhìn cặn còn sót lại trên mặt đất, nếu nàng không nhầm thì đây là xác hoa anh túc!Sở dĩ đã ăn mà còn muốn ăn lần nữa là bởi vì ăn thành nghiện chứ không phải vì mỹ vị của bản thân nguyên liệu nấu ăn!Điều làm Hạ Cẩn nghi hoặc là đáng lẽ nơi này sẽ không có loại đồ vật như vậy mới đúng, hắn làm sao có được, lại còn sử dụng để nấu ăn?Thấy bộ dáng tràn đầy tự tin vừa rồi của hắn, Lâm Xương nhất định biết mấy thứ này có tác dụng gì nên mới dùng bừa bãi như !Cuộc đời Hạ Cẩn ghét nhất loại hành vi trơ trẽn như thế này! Rõ ràng hắn đâu phải mở tiệm cơm, đây là hại người mà!Nàng phải điều tra rõ ràng mới được!“Hạ đầu bếp, món ăn của ngươi ở đâu?” Thanh âm Lý lão vang lên.

Hạ Cẩn phản ứng lại rồi đi lên trước, nói: "Món ăn này của ta có tên là gà ngon đến chảy nước miếng không ngừng.

”"Cái tên thật thú vị!” Lý lão nhìn về phía chén canh mà Liêu lão còn đang ôm không chịu buông.

“Liêu lão, ngươi cũng nếm thử món ăn đi!” Lý lão gọi vài lần Liêu lão mới phản ứng lại.


Ông vội vàng gắp lên một miếng thịt gà đưa vào trong miệng, đôi mắt đột nhiên sáng lên.

Ngay lúc cắn miếng gà, các cơ trong miệng bùng nổ, vị cay kích thích miệng, mùi thơm của hoa tiêu xông thẳng vào trán, quét sạch cơn nghiện của xác hoa anh túc!Bản thân hoa tiêu có tác dụng loại bỏ tà khí lại phối hợp tam vị chân hỏa của nàng luyện chế cũng đủ để loại bỏ ảnh hưởng của các thành phần gây nghiện.

Lý lão gắp và cắn một miếng, khen liên tục: “Món gà chảy nước miếng không ngừng này thật là ngon quá, ta chưa từng nếm được hương vị như thế này bao giờ, quả thực quá mỹ vị.

Da gà dai dai, chất thịt tươi ngon, vị cay hòa quyện với mùi thơm của đậu phộng giã nhuyễn và hạt vừng, thêm mùi hương của rau thơm xông thẳng trán, khiến người ta sảng khoái!"Tống đại nhân cùng nam tử mặt nạ cũng bắt đầu nếm thử món ăn, chỉ ăn một miếng, Tống đại nhân đã cảm thấy sảng khoái hoàn toàn, cái chân già bị lạnh đã hành hạ hắn bấy lâu nay đã không còn đau một cách thần kỳ nữa!Dược của lão thái y cũng không tốt đến như vậy!Lại nhìn Hạ Cẩn, Tống đại nhân hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ mọi cách chiêu mộ người này đến phủ nấu ăn cho mình mới được!Nam tử mặt nạ nhấm nháp cẩn thận, đôi mắt cũng sáng lên.

“Hương vị không tồi!”Hắn buông chiếc đũa, đánh dấu tên Hạ Chính không chút do dự!Đương nhiên Tống đại nhân cũng lựa chọn Hạ Chính, Lý lão cùng Liêu lão không hề nghi ngờ, tất cả đều lựa chọn Hạ Cẩn.

Không bao lâu, một tiếng đồng la gõ vang.

Chính tay Tần Hạo Âu mang hai tấm ngân phiếu 4000 lượng bạc giao cho Hạ Cẩn.

“Dựa theo quy củ, người thắng được cuộc tỷ thí sẽ được nhận tiền thưởng, người chiến thắng cuộc tỷ thí hôm nay chính là Thực Thần Đường!” Hắn lớn tiếng tuyên bố nói.

Kết quả này vừa ra, toàn trường náo động lên, mọi người đang bàn tán về con hắc mã đột nhiên xuất hiện này.

Mà giờ phút này, trên nhã gian lầu hai, Lận Tử Nghệ nhìn Hạ Cẩn qua cửa sổ, nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của nàng khi nhận tiền, lông mày hắn bất giác cau lại!Hắn bỗng nhiên phát hiện, nụ cười thường ngày của Hạ Cẩn trước mặt mình là nụ cười giả tạo!Hiện tại là nụ cười thật của nàng, với đôi lông mày cong, hàm răng trắng và đôi mắt sáng đẹp!Hắn đứng dậy đi xuống lầu.

“Ai, chủ tử, người muốn đi đâu vậy?” Mộ Cổ vội vàng đuổi theo!.


Bình luận

Truyện đang đọc