LANG VƯƠNG TỔNG GIÁM ĐỐC: VỢ YÊU ĐƯỢC CƯNG MÀ HOẢNG

Nhừng mà, Dương Phỉ vẫn như cũ được một tấc lại muốn tiến một thước.

"Đem quần áo của cô ta xé nát,rồi chúng ta đi, mình muốn đem những bức ảnh này phát tán trên mạng, để tất cả mọi người có thể thấy cô ta là một người như thế nào!" Dương Phỉ nói xong, liền đi đầu bước lên xé nát quần áo của Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết nhìn thấy quần áo của mình bị xé nát, trong lòng lửa giận phun trào , nếu bây giờ Dương Phỉ cầm di động rời đi thì cô sẽ không thể làm gì được nữa, đến lúc đó toàn bộ mọi người sẽ biết quan hệ giữa cô và Lãnh Dạ !

Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng!

Ngay tại lúc Dương Phỉ xé rách quần áo của Bạch Tuyết thì Bạch Tuyết đã nhanh tay cầm lấy một cành cây bên cạnh vọt tới trước mặt Dương Phỉ, điên cuồng đánh cô ta, cô dùng hết toàn lực quất vào người Dương Phỉ, bất chấp thân trên không mặc gì liền để lộ cảnh xuân ra ngoài,cô cũng chẳng quan tâm !

Dương Phỉ bị đau liền vứt quần áo đang xé ra, một tay túm lấy tóc dài rối tung của Bạch Tuyết, một tay kia hung hăng đánh ở trên ngực của Bạch Tuyết.

Trên thân đau đớn chuyền đến, Bạch Tuyết bất chấp tất cả, cô lúc này chỉ biết là không thể để cho bon họ cầm di động rời đi, bằng không cô sẽ bị bọn họ hủy hoại!

Lúc này Bạch Tuyết phẫn nộ, hung ác. Trong lòng có lửa giận, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy như vậy, lần đầu tiên hung ác ra tay đánh người!

"Đem cây gậy trong tay cô ta ra." Dương Phỉ hô to, một nữ sinh khác liền đoạt lấy cành cây trong tay Bạch Tuyết.

"Các cậu mau giữ lấy cô ta,và đem cây gậy đến cho mình, mẹ nó, cô dám đánh tôi, hôm nay thế nào cũng phải cho cô biết tay, và để xem lần sau cô có còn dám đi quyến rũ đàn ông nữa hay không!"

Dương Phỉ cầm lấy cây gậy bắt đầu quật lên người Bạch Tuyết, Bạch Tuyết bất chấp đau đớn trên người, nâng chân lên ý đồ muốn đá Dương Phỉ, nhưng là, chân của cô căn bản là không với tới người Dương Phỉ, cô phát điên lên lại càng thêm dãy dụa , bị Dương Phỉ đánh, trên người cô đã không cón một chỗ lành lặn, một chỗ xanh một chỗ tím, còn có vết máu!

Cuối cùng, Dương Phỉ đánh mệt mỏi, liền ném cành cây xuống.

"Phi —— chúng ta đi, đem những tấm ảnh chụp này phát trên mạng thôi." Dương Phỉ cầm di động cùng mấy người chuẩn bị rời đi.

Bạch Tuyết vừa nhìn thấy bọn họ muốn đi, đành chịu đựng toàn thân đau đớn bò dậy, điên cuồng xô đụng vào Dương Phỉ, di động liền bị đánh bay, Bạch Tuyết tóc tai bù xù nhặt lên di động, sau đó nắm chặt ở trong tay, mấy người Dương Phỉ nhìn thấy di động bị Bạch Tuyết lấy được, bắt đầu đối vơi Bạch Tuyết ra tay đánh, Bạch Tuyết ngồi chồm hổm trên mặt đất, đem hai tay giấu vào trong ngực, gắt gao bảo vệ, không cho bọn họ cướp đi!

"Mẹ nó -- con nhỏ chết tiệt, đem di động trả lại cho tao, nếu không thì tao sẽ đánh chết mày --" Dương Phỉ giống như đánh đến nghiện, cô ta bắt đầu nắm lấy tóc Bạch Tuyết , còn đánh vào mặt Bạch Tuyết,làm Bạch Tuyết không thể phản kháng, nhưng cô vẫn bảo vệ di động, cô không thể để cho bọn họ đem di động đi!

"Dừng tay ——"

Xa xa truyền đến một tiếng rống giận, Khang Cốc nhìn thấy Bạch Tuyết không mặc gì ngồi chồm hỗm dưới đất, còn có mấy người đang đánh cô, Khang Cốc hận không thể lập tức chạy đến, đem những người đánh Bạch Tuyết xử lý.

"Dương Phỉ, tôi lặp lại lần nữa, dừng tay ——" Khang cốc đã chạy lại đây, hắn một bên chặn những người kia một bên cởi áo khoác của mình khoác lên người Bạch Tuyết , rồi quay đầu lại căm tức với những người điên này.

"Như thế nào? Mấy cô có phải hay không là muốn bị đuổi học? hả? Nói? Có phải hay không là không muốn sống nữa?Lúc nãy khi mấy cô còn đánh người thì đã bị tôi chụp ảnh lại toàn bộ rồi, mấy cô cũng biết cha tôi là một luật sư có tiếng, những vụ kiện do ông nhận đều chưa từng thất bại, nên chỉ cần tôi đem những chứng cớ này cho ông, thì các cô sẽ phải đi thu thập sách vở rồi cút khỏi đây! Sau đó mà chờ ngồi tù đi." Khang Cốc phẫn nộ nhìn mỗi người.

"Hừ! it hù người đi! Cha anh cũng chỉ là một luật sư nhỏ bé mà thôi, cha tôi có tiền, có quan hệ giúp đỡ thì anh có thể làm gì nào!" Dương Phỉ đắc ý khoe khoang cha của mình, nhất là ở trước mặt bạn bè, càng không thể để mất mặt mũi!

Cha của Dương Phỉ vốn là cục trưởng cục cảnh sát , cho nên cô mới càn rỡ như vậy.

"Cha của cô là ai tôi biết rất rõ ràng, nhưng trong tay của tôi có chứng cớ, nên dù cha cô cũng đừng mong có thể che trở hành vi phạm tội của các cô được! Hãy chờ bị xét sử đi." Khang Cốc phẫn nộ quát.

Bình luận

Truyện đang đọc