LẤY NHẦM TỔNG TÀI LÃNH KHỐC

Thích Vi Vi thong thả đi tới vườn trường, liền thấy Daisy đã chờ ở cổng trường. Nhìn thấy cô liền đưa tay vẫy: “Cô Thích, chúng ta lại gặp nhau.”

“Là cô? Sao cô biết tôi ở trường này?” Gặp cô ta, Thích Vi Vi ngẩn người, sau đó chợt hiểu, cô ta có thể biết tên mình, biết mối quan hệ của mình và Uông Hạo Thiên, sao lại không có tư liệu về cô chứ.

“Biết cô ở đây rất đơn giản.” Daisy cười, trên mặt không hề có ác ý.

“Nói đi, lần này tới tìm tôi lại có chuyện gì vậy?”Biết cô ta là vị hôn thê của Uông Hạo Thiên, Thích Vi Vi trở nên cảnh giác.

“Có chuyện gì ư? Cô hiểu lầm tôi rồi. Tôi không có ác ý gì, chỉ muốn kết bạn với cô. Xin chào Thích Vi Vi tiểu thư, tôi là Daisy.” Daisy nhiệt tình đưa tay ra trước mặt cô.

“Xin chào.” Thích Vi Vi không thể cự tuyệt, nhưng cũng không muốn kết bạn với cô ta, cảm giác này thật khó chịu. Trực tiếp nói thẳng: “Daisy tiểu thư, tôi nghĩ không cần đâu. Tôi đã cho cô biết tôi và anh ta sống chung với nhau là quan hệ thế nào? Vì sao còn muốn kết bạn với tôi? Không phải thật buồn cười sao? Còn nữa, tôi cũng muốn nói với cô, giao dịch giữa tôi và anh ta đã kết thúc rồi. Từ hôm nay trở đi, tôi với anh ta đã không còn bất cứ quan hệ nào nữa. Cho nên xin thứ lỗi cho tôi, tôi không muốn kết bạn với cô.”

“Haha…” Daisy đột nhiên cười, “Tôi muốn cùng cô kết bạn, cô lôi anh ấy vào làm gì. Cho dù là cô và anh ấy còn liên hệ, tôi cũng không tính toán, hôm nay tôi đến là muốn làm quen cô thôi.”

“Daisy, cô có biết cô đang nói gì không?” Thích Vi Vi cau mày, cô ta thật sự không để ý sao? Hay là cô ta căn bản chưa hiểu rõ mối quan hệ giữa mình và anh ấy? Anh ấy là vị hôn phu của cô ta, cô ta thật không để ý anh ấy có đàn bà khác sao?

“Tôi đương nhiên biết, tôi cũng biết cô là tình nhân của anh ấy.” Daisy thản nhiên nhìn cô.

Lời của cô ta khiến Thích Vi Vi có chút xấu hổ, ánh mắt lóe lên: “Tôi không hiểu vì sao cô phải kết bạn với tôi? Bởi vì cô chỉ có thể đối với tôi quí mến nhưng không thể gần gũi.”

“Tôi vì sao không thể cùng cô kết bạn? Sao chỉ có thể quí mến mà không được gần gũi? Anh ấy là anh ấy, tôi là tôi, cô là cô nha.” Daisy khó hiểu nhìn cô.

“Tôi…” Thích Vi Vi thật không biết nên giải thích với cô ta thế nào? Hai người các cô bất đồng quan điểm, vẫn là cô ta đối với quan hệ này căn bản không thèm để ý.

“À…” Daisy nhìn cô như đã hiểu ra, “Tôi hiểu được cô đang nói gì rồi.”

“Daisy tiểu thư, cô đã hiểu rồi thì giữa chúng ta cũng không còn gì để nói, tôi cũng không muốn thành bạn bè với cô, như vậy thật ngại ngùng, cho nên xin cô không cần tới tìm tôi nữa được không?”Thích Vi Vi thẳng thắn nói.

“Tôi nghĩ là cô hiểu lầm tôi rồi, tôi tới tìm cô thật sự là muốn kết bạn với cô, cũng muốn nhờ cô giúp tôi, mong cô đừng từ chối.” Daisy cố nói thêm.

“Muốn tôi giúp cô? Tôi có thể giúp cô cái gì?”Thích Vi Vi hoàn toàn hồ đồ rồi, rốt cuộc cô ta muốn cái gì chứ?

“Nơi này không thể nói chuyện, chúng ta tìm chỗ khác được không?” Daisy nhìn sang quán café bên kia đường, mời cô.

“Được.” Cô gật đầu, nếu hôm nay không giải quyết hết mọi chuyện, chắc cô ta sẽ luôn đến tìm mình. Cô không muốn dây dưa ở giữa hai người bọn họ nữa.

Trong quán café, Daisy khuấy tách café của mình, nhấm nháp hưởng thụ hương vị, gật đầu nói: “Mùi vị không tệ, đúng sở thích của tôi, cô cũng uống thử xem.”

“Cô có chuyện thì nói đi, tôi còn phải về nhà.”Thích Vi Vi không có tâm tư thưởng thức café đâu.

“Vậy được rồi, tôi là muốn biết cô có điểm nào đặc biệt mà anh Hạo Thiên lại thích cô như vậy?”Daisy cẩn thận đánh giá cô.

Thích Vi Vi ngẩn người, hơn nửa ngày mới kịp phản ứng lại, tự giễu cợt: “Daisy tiểu thư làm sao biết anh ta thích tôi chứ, đàn bà của anh ta có rất nhiều, tôi chẳng qua chỉ là một trong số đó mà thôi.” Có điều những lời này của cô ta lại khiến cô có chút an ủi trong lòng.

“Tôi đương nhiên biết, bởi vì anh ấy đã vì cô mà cự hôn với tôi, anh ấy nói anh ấy thích cô gái tên Thích Vi Vi. Nếu phải lấy, thì anh ấy nói anh ấy phải chọn cô ấy.” Daisy không hề giấu diếm nói hết cho cô.

“Anh ta thật sự nói vậy sao?” Trái tim Thích Vi Vi nháy mắt trở nên mềm nhũn. Thật kích động, những lời này khiến cho mình thật an ủi.

“Tôi không cần phải lừa cô làm gì, cho nên tôi đối với cô rất tò mò, mới đến tìm cô. Nói thật tôi cũng không phát hiện cô có điểm gì đặc biệt, cô không xinh đẹp, tôi nghĩ càng không có sự rộng lượng như tôi, chỉ là anh Hạo Thiên vì sao lại thích cô như vậy? Điều này khiến tôi nghi hoặc, cho nên vì hạnh phúc sau này của chúng tôi, tôi phải tìm ra nguyên nhân để cho anh ấy yêu tôi.” Daisy tự tin nói.

“Daisy, cô thật khéo chê cười. Nếu anh ta không thương cô, sao chọn cô làm vị hôn thê của anh ấy chứ?” Nói những lời này, lòng của cô thật lạnh. Mặc kệ anh đã từng nói gì, kết quả quan trọng vẫn là anh lựa chọn cô ta.

“Anh ấy không phải can tâm tình nguyện, tôi có thể thấy được. Tuy tôi không biết ba mẹ đã nói gì với anh ấy, để cuối cùng anh ấy quyết định lấy tôi. Nhưng tôi luôn luôn thích anh ấy, nhất định phải làm cho anh ấy yêu tôi, như vậy chúng tôi mới có thể hạnh phúc.” Sắc mặt Daisy ảm đạm, nhưng rất nhanh lại tràn đầy tự tin.

“Hai người nhất định sẽ hạnh phúc.” Thích Vi Vi nói, cô thật bội phục cô ấy đối với tình yêu có dũng khí như vậy, và cô cũng biết thêm một việc, chẳng thể trách vì sao anh lại gầy như vậy, lại tiều tụy như vậy, rốt cuộc là có nguyên nhân gì khiến anh phải thỏa hiệp, bị bức hôn. Đột nhiên tim cô đau quá. Chuyện của anh, anh đã phải một mình gánh vác.

“Cảm ơn lời chúc phúc của cô. Tôi cũng muốn vậy, cho nên tôi muốn biết anh ấy thích gì, muốn cùng cô làm bạn, cô sẽ không từ chối tôi chứ?” Daisy quay trở lại vấn đề.

“Vậy cô cũng không sợ tôi đoạt lại anh ấy từ sau lưng cô sao? Sẽ ờ cùng một chỗ với anh ấy sao? Vậy cô phải làm sao? Cô nguyện mạo hiểm như vậy à? Đem một người đàn bà nguy hiểm giữ bên người mình?” Thích Vi Vi chỉ muốn đùa vui.

“Không sao.” Daisy nhún vai vẻ không quan tâm:“Anh Hạo Thiên ưu tú, đẹp trai khí chất như vậy, sẽ có rất nhiều đàn bà thích, anh ấy cũng không thể chỉ có mình tôi. Tuy rằng tôi có danh hiệu Uông phu nhân. Nếu biết người đàn bà đó là cô, vậy tôi cũng sẽ vô cùng đồng ý. Bởi vì tôi thích cô, tôi sẽ không để ý chuyện cô và anh ấy ở cùng nhau. Tôi nghĩ tôi biết cách sống chung vui vẻ.”

Daisy nói một hơi hết ý của mình khiến Thích Vi Vi trợn mắt há mồm, không thể tin nhìn cô ta. Cô ta có biết mình đang nói gì hay không? Cho dù là không cùng một nước, nhưng tình yêu không phải vốn giống nhau sao? Yêu luôn là duy nhất, cô ta sao có thể thờ ơ đem người đàn ông của mình phân phát cho những người đàn bà khác được chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc