LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Ta ở lại Minh Phong đảo chờ ngươi, cũng miễn Bạch Cốt và Chiêu Hồn lại có chủ ý xiêu vẹo, Minh Phong, ngươi giúp ta an bài một chỗ đi”. Tà Anh đồng tử phân phó.

“Lục Hằng, mang Tà Anh tiền bối chọn phòng!”. Minh Phong lão tổ vội vàng phân phó.

Trong nháy mắt, Tà Anh đồng tử và Lục Hằng liền biến mất khỏi nơi này.

Hầu như cùng lúc, Bạch Lị từ bên ngoài đi tới, được Lục Hằng mang theo tới trước mặt Tần Liệt cùng Minh Phong lão tổ.

“Ra mắt Minh Phong tiền bối”.

“Ra mắt Diêu... Không đúng! Tần Liệt phải không?”.

Sâu trong con ngươi lạnh lẽo của Bạch Lị toát ra một luồng băng quang, thẳng tắp rơi xuống trên người Tần Liệt.

Tần Liệt cười thoải mái, hơi khom người, nói: “Chào Bạch tỷ”.

“Ta đến, là được người ta nhờ, nói cho ngươi một tiếng, nàng đã về Hàn Băng đảo”. Bạch Lị nói.

“Nàng là ai?”.

“Lâm Lương Nhi. Nàng bảo ta thông báo ngươi, thứ nàng hứa hẹn cho ngươi, không sai biệt lắm có thể thực hiện rồi”.

“Ta biết rồi”.

***

Bạch Lị vẫn luôn ở Hàn Băng đảo tu luyện, Hàn Băng Phượng Hoàng từ Tam Lăng đại lục rời khỏi, hẳn là thương thế linh hồn khôi phục, cho nên trở về Hàn Băng đảo.

Lấy thân thể Nhân tộc, chỉ cần thoáng thu liễm chú ý một chút, Hàn Băng Phượng Hoàng hoàn toàn có thể tiềm ẩn ở Khư Địa, không bại lộ thân phận.

Chẳng qua, nay Minh Phong đảo cường giả quá nhiều, Minh Phong lão tổ, Bạch Cốt ma quân, Chiêu Hồn quỷ mẫu, những kẻ này đều là nhân vật mạnh mẽ vô cùng.

Lâm Lương Nhi hẳn là vẫn có điều băn khoăn, lo lắng tự mình tới đây tìm Tần Liệt, có thể sẽ bị nhìn ra manh mối, lúc này mới nhờ Bạch Lị.

Tần Liệt đầu óc khẽ xoay chuyển, đã đem chân tướng sự việc làm rõ, hướng Bạch Lị cười gật đầu, nói: “Qua đoạn thời gian ta sẽ đi Hàn Băng đảo tìm nàng”.

“Già Nguyệt đã về Bạch Di tộc bộ”. Bạch Lị đột nhiên nói.

Mắt Tần Liệt sáng lên, vội hỏi: “Bên người nàng có hay không một...”.

“Cao Vũ phải không? Có, hắn ở bên người Già Nguyệt, nay cũng ở Bạch Di tộc bộ”. Bạch Lị đáp lại.

Tần Liệt hoàn toàn yên lòng, cười cười, nói: “Như vậy không thể tốt hơn nữa”.

“Ra mắt Minh Phong lão tổ”.

“Bái kiến lão tổ”.

Lúc hai người nói chuyện, từ bên ngoài lại đi vào mấy người, những người đó thái độ cung kính, vừa đến đã vội vàng hành lễ.

Bọn họ vừa hành lễ, vừa hết nhìn đông tới nhìn tây, tựa như muốn xác định Tà Anh đồng tử ở nơi nào, muốn biết nơi này từng xảy ra sự việc gì.

Bọn họ thật ra đều muốn làm rõ nguyên do Tà Anh đồng tử và đám người Bạch Cốt ma quân mỗi người đi một ngả.

Những người này, thực lực bản thân đại đa số đều ở khoảng Niết Bàn cảnh, nhưng ở phía sau bọn họ, còn đứng mấy tên tà ma cường đại còn lại của Khư Địa.

Bọn họ là đại biểu những người đó mà đến.

“Minh Phong tiền bối, ta muốn tìm một chỗ tĩnh tu một đoạn thời gian, còn có, một đoạn thời gian sắp tới... Bọn Cát Nhĩ Bá Đặc cũng ở lại Minh Phong đảo”. Tần Liệt không có hứng thú lá mặt lá trái với những người đó, chỉ muốn mau chóng hiểu được chân lý ‘Không Huyễn’ Cổ Trận Đồ, giúp Tà Anh đồng tử đem ‘Chư Thiên Bảo Giám’ sửa lại thành công.

“Lục Hà! Ngươi mang Tần Liệt tìm một chỗ!”. Minh Phong lão tổ phân phó.

Một nữ võ giả tiến lên, ra hiệu Tần Liệt đi theo nàng.

“Bạch tỷ, một thời gian nữa, ta sẽ đi Hàn Băng đảo bái phỏng ngươi”. Tần Liệt hướng Bạch Lị cười cười, liền theo Lục Hà rời khỏi, đi một chỗ yên tĩnh của Minh Phong đảo, lẳng lặng lĩnh ngộ một bức trung cấp Cổ Trận Đồ ‘Không Huyễn’ trong Trấn Hồn châu.

Biến cố Minh Phong đảo cũng tạm thời cáo một đoạn lạc.

***

Viêm Nhật đảo.

Một tòa Không Gian Truyền Tống trận cỡ trung, an vị ở trước ngôi lầu đá vốn thuộc về Tần Liệt, lúc này, không hề ít võ giả từ trong đó ra ra vào vào.

Những người đó, có thuộc về Huyết Mâu, cũng có người thuộc về Huyết Sát tông, còn có người từ Hôi đảo tới đây.

Tống Đình Ngọc đứng ở đoạn đầu một tòa Không Gian Truyền Tống trận này, mắt đẹp lóe sáng, tỏ ra cực kỳ hưng phấn.

“Lý Mục tiền bối thật sự là đại thủ bút”. Tạ Tĩnh Tuyền nhẹ giọng nói.

“Hắn đối với Tần Liệt thật đúng là hào phóng!”. Tống Đình Ngọc lúm đồng tiền như hoa.

Không Gian Truyền Tống trận dựng sừng sững ở Viêm Nhật đảo, tuy không bằng một loại kia của Tịch Diệt tông, Huyễn Ma tông, Thiên Kiếm sơn, có thể truyền tống vượt đại lục, nhưng cũng rất trân quý.

Trong khoảng thời gian này, không hề ít võ giả Huyết Sát tông, Huyết Mâu, còn có Hôi đảo, thông qua một tòa Không Gian Truyền Tống trận này hướng tới Thiên Lục đại lục Huyễn Ma tông.

Căn cứ lời Lý Mục, tòa Không Gian Truyền Tống trận này, không cần bao lâu có thể đủ nối liền với Khư Địa.

Mà Tần Liệt trước mắt đã ở Khư Địa.

Tòa Không Gian Truyền Tống trận cỡ trung này, là ở sau khi cả thế gian dõi mắt vào Nhân tộc Tam Lăng đại lục huyết chiến với dị tộc nửa tháng, do Lý Mục đột nhiên đưa tới.

Ngày đó, Phù Không đảo đột nhiên xuất hiện ở Viêm Nhật đảo, ở lúc mọi người kinh dị, Đoạn Thiên Kiếp vận chuyển không gian lực, dịch chuyển tòa Không Gian Truyền Khí trận cỡ trung này trên Phù Không đảo, đem nó trực tiếp đặt ở trên Viêm Nhật đảo.

Huyết Sát tông Huyết Sát thập lão, Mạt Linh Dạ, rất nhiều cường giả đều nghe tin mà đến.

Bọn họ đều vì bút tích của Lý Mục mà chấn động.

Sau đó, Lý Mục dặn dò Tống Đình Ngọc mấy câu, nói cho nàng Tần Liệt trước mắt đã ở Khư Địa, sau đó lại ngồi Phù Không đảo vội vàng rời khỏi.

Tòa Không Gian Truyền Tống trận này, thì là được lập tức lợi dụng, võ giả Huyết Sát tông, Huyết Mâu, Hôi đảo, mượn dùng tòa Không Gian Truyền Tống trận này hướng tới Thiên Lục đại lục Huyễn Ma tông, lại thông qua Không Gian Truyền Tống trận cỡ lớn của Huyễn Ma tông trung chuyển, đi đại lục khác thu mua các loại linh tài.

Phiền toái khuyết thiếu lượng lớn linh tài của Lạc Nhật quần đảo, bởi tòa Không Gian Truyền Tống trận này hình thành, ít nhiều giải quyết một bộ phận.

Một đám người từ nơi không xa đi tới.

“Huyết Sát tông có Không Gian Truyền Khí trận, Viêm Nhật đảo lợi hại hơn, nay có một tòa Không Gian Truyền Tống trận, một cái chịu tải đồ vật linh tài, một cái có thể truyền sinh linh vật còn sống, xem ra Lạc Nhật quần đảo muốn không phồn vinh cũng khó”.

Huyền Thiên Minh Tống Vũ, chuyên môn từ Xích Lan đại lục tới, còn mang đến rất nhiều linh tài của Xích Lan đại lục.

Hắn là từ U Minh chiến trường Huyết Chi tuyệt địa, trực tiếp truyền tống tới đây, tới Lạc Nhật quần đảo.

Đi chung với hắn, còn có Tạ Diệu Dương, Tạ Chi Chướng, Tống Tư Nguyên, rất nhiều thành viên trung tâm của Huyền Thiên Minh.

Trên tay những người này đều mang theo các cái Không Gian giới chỉ.

“Cha, Tạ thúc, các vị thúc bá!”. Tống Đình Ngọc giọng vui vẻ nghênh đón.

Đám người Tống Vũ, Tạ Diệu Dương một đường đi tới, thấy được Viêm Nhật đảo phồn vinh, từ các tòa cung điện của Hôi đảo, Huyết đảo, cùng Viêm Nhật đảo hiện nay, rất rất nhiều nhân vật mới, liền biết Viêm Nhật đảo hiện nay, chỉ sợ so với Huyền Thiên Minh cùng Bát Cực thánh điện còn hưng thịnh hơn.

“Các ngươi thấy rồi chứ?”. Tống Vũ vừa đi, vừa hướng các tộc lão ở Huyền Thiên Minh nói: “Viêm Nhật đảo giờ này ngày này, ở toàn bộ Bạo Loạn chi địa, cũng có một chỗ ngồi, Liệt Diễm Huyền Lôi ra từ Hôi đảo, mỗi một viên đều giá trị liên thành, làm các thế lực của Bạo Loạn chi địa đều thèm nhỏ dãi, đều hy vọng có thể lấy giá cao thu mua!”.

“Mà Đình Ngọc, thì là đại quản gia Viêm Nhật đảo, phụ trách thay Tần Liệt xử lý toàn bộ tài vật của Viêm Nhật đảo!”. Trên mặt Tống Vũ có một tia ngạo nghễ.

Rất nhiều tộc lão Tống gia cùng Tạ gia của Huyền Thiên Minh, cũng đều tươi cười khả cúc, vui mừng hướng Tống Đình Ngọc gật đầu.

“Đem linh tài chúng ta từ Xích Lan đại lục đưa tới giao hết cho Đình Ngọc đi, nó sẽ lấy linh thạch ngang giá, còn có một bộ phận Liệt Diễm Huyền Lôi để đổi, mọi người còn có cái gì không yên tâm không?”. Tống Vũ hỏi.

“Hiện tại yên tâm rồi!”. Các tộc lão ở Huyền Thiên Minh liên tục tỏ thái độ.

Rất nhanh, bọn họ đem từng cái nhẫn trên tay bọn họ đưa hết cho Tống Đình Ngọc.

Tống Đình Ngọc cười hì hì, phân phó mấy cô gái, nói: “Mỗi một khoản linh tài đều ghi lại rõ ràng!”.

Bởi Huyễn Ma tông và Lạc Nhật quần đảo giao dịch đình trệ, Huyết Sát tông, Hôi đảo, Huyết đảo, phải tự mình nghĩ cách, từ các con đường để mua các loại linh tài, cam đoan có thể tiếp tục luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi, duy trì tu luyện hằng ngày tiêu hao.

Môn nhân Huyết Sát tông, lấy Không Gian Truyền Tống trận nơi này, đi đại lục khác mua linh tài.

Tống Đình Ngọc, thì là thông qua quan hệ của nàng và Xích Lan đại lục, đem các linh tài bọn họ khan hiếm, mà Xích Lan đại lục sản xuất phái người thông truyền cha nàng, nhờ cha nàng, thay nàng ở Xích Lan đại lục tận lực thu thập linh tài.

Xích Lan đại lục bên kia, rất nhiều tộc lão ở Huyền Thiên Minh đều không biết tình huống Bạo Loạn chi địa, lo lắng Tống Vũ và Tạ Diệu Dương lấy danh minh chủ, gia chủ kiếm lời túi riêng trong đó.

Bọn họ thế nào cũng đòi tới theo thăm dò đến tột cùng.

Nay, kiến thức được Viêm Nhật đảo phồn hoa. Lui tới Huyết Sát tông, Huyết đảo, Hôi đảo phần đông võ giả.

Nhìn thấy bỏ neo ở trên Viêm Nhật đảo, rất nhiều Thủy Tinh chiến xa, các Lưu Kim Hỏa Phượng, còn có con thuyền kim loại dài ngàn mét, các nhân vật tôn quý trước đây ở Huyền Thiên Minh đều đã ý thức được cơ hội.

“Viêm Nhật đảo chúng ta nay không thiếu nhất chính là linh thạch!”. Tống Đình Ngọc nhìn các trưởng bối trong tộc nói.

“Đình Ngọc quả nhiên có tiền đồ rồi!”.

“Ta biết Đình Ngọc tương lai tất nhiên bất phàm! Ta quả nhiên không nhìn lầm!”.

“Đình Ngọc! Ngươi chính là từ Huyền Thiên Minh đi ra, có chuyện gì tốt, nhất định không nên quên Huyền Thiên Minh!”.

Rất nhiều tộc lão Tống gia và Tạ gia nói.

“Ta đương nhiên biết”. Tống Đình Ngọc cười an bài người, bảo bọn họ dẫn dắt các tộc lão Huyền Thiên Minh, tùy tiện ở phụ cận Viêm Nhật đảo, Hôi đảo đi một chút, để bọn họ đi xem quy mô cùng phong cảnh Lạc Nhật quần đảo hiện nay.

Bên kia, nàng lại phân phó người bên dưới, mau chóng đem các linh tài Huyền Thiên Minh đưa tới sau khi thống kê xong, nhanh chóng đưa hướng Hôi đảo.

Tống Đình Ngọc bận rộn dị thường.

Hôi đảo, đám người Đường Tư Kỳ và Mặc Hải, vừa đạt được linh tài đầy đủ, liền vội vàng luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi.

Theo ba đại Quỷ tộc xâm nhập, theo Nhân tộc Tam Lăng đại lục, Thiên Lục đại lục và Thiên Diệt đại lục khai chiến với dị tộc, Liệt Diễm Huyền Lôi loại linh khí lực sát thương cực lớn này, nhu cầu đột nhiên trở nên mãnh liệt.

Nửa tháng trước, Huyễn Ma tông và Thanh Quỷ tộc chiến một trận, Huyễn Ma tông lợi dụng Liệt Diễm Huyền Lôi bọn họ trước kia thu hoạch, làm một chi tiểu đội trăm người của Thanh Quỷ tộc chôn thây toàn bộ, có thể nói là lấy được toàn thắng.

Thiên Diệt đại lục bên kia, cũng có người của ba đại gia tộc, thông qua đủ loại con đường thu hoạch Liệt Diễm Huyền Lôi, tương tự ở trong chiến đấu cùng Địa Quỷ tộc, làm Địa Quỷ tộc bị thương nặng.

Điều này làm giá Liệt Diễm Huyền Lôi tăng vọt lần nữa.

Một ngày này.

Huyết Sát tông Mạt Linh Dạ, mang theo vài tên môn nhân Huyễn Ma tông, từ Lạc Nhật quần đảo tự mình tới đây.

Bọn họ điểm danh muốn gặp người chủ sự Viêm Nhật đảo.

Không bao lâu, Tống Đình Ngọc, Tạ Tĩnh Tuyền, Đường Tư Kỳ, Mặc Hải, Lang Tà v. V... Các nhân vật thực quyền của Viêm Nhật đảo đều tụ tập ở Viêm Nhật đảo.

“Ta là Huyễn Ma tông Sở Diệu Đan”.

Một mỹ phụ đẫy đà khoảng bốn mươi tuổi, ở dưới Mạt Linh Dạ đi cùng, tới đây gặp mặt đám người Tống Đình Ngọc, Đường Tư Kỳ.

“Sở Diệu Đan, một trong các trưởng lão Huyễn Ma tông, cùng một bối phận với Sư Tú Linh”. Liên Nhu nhẹ giọng nói.

“Ta là sư tỷ của Tú Linh, hiện tại ta thay thế Huyễn Ma tông, phụ trách Huyễn Ma tông giao dịch linh tài với Lạc Nhật quần đảo”. Sở Diệu Đan nhìn về phía đám người Viêm Nhật đảo, dịu dàng hỏi: “Ai có thể phụ trách đại sự của Viêm Nhật đảo?”.

Mặc Hải, Đường Tư Kỳ, còn có Lang Tà, đều nhìn Tống Đình Ngọc một cái.

Tống Đình Ngọc cũng việc nhân đức không nhường ai, đứng ra, mỉm cười nói: “Ta tạm thời phụ trách”.

“Vậy được”. Sở Diệu Đan nhẹ nhàng gật đầu, chợt nói: “Lần trước, Huyễn Ma tông và Lạc Nhật quần đảo có chút hiểu lầm, ở trên chuyện giao dịch linh tài, nội bộ chúng ta xảy ra chút chia rẽ. Chẳng qua hiện tại chúng ta không còn chia rẽ, chúng ta quyết định, từ nay về sau, Huyễn Ma tông tiếp tục giống như trước, đối với Lạc Nhật quần đảo cung ứng toàn bộ linh tài các ngươi khiếm khuyết. Đương nhiên, điều kiện vẫn là giống như trước đây, Liệt Diễm Huyền Lôi Hôi đảo luyện chế ra, cần ưu tiên hướng Huyễn Ma tông chúng ta cung ứng, giá... Vẫn là giống như trước đây, các ngươi nói như thế nào?”.

“Giá như trước đây, hai vạn Địa cấp linh thạch sao?”. Liên Nhu sửng sốt một chút.

“Đương nhiên”. Sở Diệu Đan đáp lại.

Khóe miệng Liên Nhu toát ra một tia châm biếm: “Một viên Liệt Diễm Huyền Lôi, giá chợ hiện nay, là mười vạn Địa cấp linh thạch!”.

“Chỉ là bị đẩy cao mà thôi, không đúng thực tế. Còn có, bảng giá hai vạn Địa cấp linh thạch, đây là chúng ta trước kia ước định, ta nghĩ mọi người đều nên tuân thủ ước định, nên nói chữ tín!”. Sở Diệu Đan tỏ thái độ.

“Nói chữ tín, chúng ta sẽ không mãi cho đến hiện tại, cũng phải tự mình nghĩ cách gom góp linh tài. Nếu không phải Viêm Nhật đảo gần đây có thêm một tòa Không Gian Truyền Tống trận, Hôi đảo chúng ta bên kia, lúc này còn không có đủ linh tài luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi”. Liên Nhu ôn hòa nói.

“Ta nói rồi. Lúc trước, nội bộ chúng ta có chia rẽ, nay chia rẽ đã không còn!”. Sắc mặt Sở Diệu Đan có chút khó coi.

Trong lòng nàng xem thường Liên Nhu, Tống Đình Ngọc, Đường Tư Kỳ loại tiểu bối cảnh giới thấp kém này.

Theo nàng thấy, cái gọi là Hôi đảo này, chỉ là một đám vận cứt chó, cũng chỉ là tiểu nhân vật có thể luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi mà thôi.

Nàng ở sâu trong lòng, thậm chí ngay cả Huyết Sát tông cũng xem thường, cảm thấy Huyết Sát tông có thể đứng vững ở Lạc Nhật quần đảo, cũng dựa vào Huyễn Ma tông.

Viêm Nhật đảo, chẳng qua là phụ thuộc bên dưới Huyết Sát tông, người ở đây thế mà còn dám cò kè mặc cả với nàng?

Nàng thật ra so với Sư Tú Linh còn bất mãn Huyết Sát tông hơn.

Nhưng ở lúc này, Huyễn Ma tông đối mặt áp lực Thanh Quỷ tộc xâm nhập, phải thông qua mua lượng lớn Liệt Diễm Huyền Lôi đối địch, nàng cấp tốc bất đắc dĩ mới muốn thay Sư Tú Linh, đến Lạc Nhật quần đảo giải quyết phiền toái.

Nàng cho rằng, Huyễn Ma tông giải trừ phong tỏa phương diện linh tài đối với Lạc Nhật quần đảo, toàn bộ võ giả của Lạc Nhật quần đảo đều nên cảm động đến rơi nước mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc