LONG VƯƠNG XUẤT THẾ

Chàng trai đột nhiên dừng lại, nhìn cô thư ký xinh đẹp hấp dẫn bên cạnh, đưa tay nâng chiếc căm nhọn của cô thư ký, cười nói: “Cổ áo của cô hơi trễ, chỉ để tôi nhìn thôi cũng được, nhưng bây giờ đã xuống máy bay, nếu có ai khác nhìn thấy được, tôi sẽ ghen tị đấy."

Mặt thư ký lập tức đỏ bừng: "Tôi... tôi biết mình sai rồi, tôi... chỉ để anh xem thôi."

Chàng trai nhấn mạnh: "Chỉ có tôi mới có thể nhìn, chỉ cần một ngày là người phụ nữ của Đường Tử Tấn tôi,

vậy thì mãi mãi cũng là người phụ nữ của tôi, nhận rõ thân phận của mình đi, mối tình đầu thân yêu của tôi."

Thư ký hạ thấp thái độ: "Tôi hiểu được."

Ủ Đường Tử Tấn khẽ mỉm cười, thu tay lại: “Được rồi, đến Thiên Ngân, giúp tôi hẹn với Thu Thủy bé nhỏ thân yêu của tôi, đã lâu không gặp, thân là sư huynh, tôi đang rất nhớ cô ấy. "

Một chiếc Rolls-Royce đậu trên đường băng sân bay, cửa xe mở ra, Đường Tử Tấn bước vào, thư ký cũng theo sau, sau khi lên xe, thư ký cởi áo sơ mi ra.


Sáng sớm, Thẩm Thu Thủy tới công ty.

Vừa đến cửa công ty, Thẩm Thu Thủy đã nhìn thấy Kiều Lăng đang đứng ở đó với vẻ mặt lo lắng.

"Kiều Lăng? Tại sao cậu lại ở đây?" Kiều Lăng nhìn thấy Thẩm Thu Thủy, vội vàng chạy tới: “Gọi điện thoại cho cậu mãi mà không liên lạc được! Cậu định làm gì bây giờ?”

Thẩm Thu Thủy nghỉ hoặc: “Làm gì bây giờ là sao?”

Kiều Lăng gấp đến độ dậm chân: “Đương nhiên là về việc của Tào Hữu! Hôm qua Tào Hữu đã đưa ra tuyên bố, bây giờ cả Thiên Ngân đều biết, hiện tại Thẩm Bằng Bân lại chực chờ cắn xé, nếu hợp tác với tập đoàn Hữu Hoành bị phá vỡ, Thẩm Bằng Bân nhân cơ hội này để làm khó dễ thì cậu sẽ gặp nguy hiểm!"

Thẩm Khâu Thủy lắc đầu: “ Lân này Thẩm Bảng Bân tiến công rất mạnh mẽ, tớ chỉ có thể gặp chiêu nào thì phá chiêu đó, không có cách nào khác, tớ ở ngoài sáng, anh ta ở trong tối.”

Kiều Lăng lo lắng nói: "Sao cậu không nhờ Tê Thiên giúp đỡ!"

Thẩm Thu Thủy nhìn Kiều Lăng với vẻ mặt kỳ quái: "Nhờ anh ấy giúp đỡ cái gì?”

Kiều Lăng lập tức ý thức được mình đã nói sai, sau khi biết được một ít thân phận thực sự của Tề Thiên, sự hiểu biết của Kiều Lăng đối với Tê Thiên đã hoàn toàn thay đổi, cô ấy chỉ vô thức nói ra những lời đó, nhanh chóng giải thích: "Dù sao thì Tê Thiên cũng là người đại diện cho tập Văn Tôn, nếu anh ta ra mặt, chắc Tào Hữu cũng nên nể mặt chứ."

Thẩm Thu Thủy lắc đầu: “Tào Hữu không phải là một nhân vật nhỏ, ông ta tuyên bố rồi thì có lẽ sẽ không nể mặt Tập đoàn Văn Tôn đâu, hôm qua tớ đã liên lạc với một số đối tác, Thẩm thị chúng tớ cũng không phải chỉ có Tào Hữu để hợp tác, buổi sáng tớ có cuộc họp, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm.”


Kiều Lăng gật đầu: “Được.”

Sau khi Thẩm Thu Thủy vào công ty, Kiều Lăng nhanh chóng gọi điện cho Tề Thiên.

Tề Thiên vừa mới luyện tập xong: “Sao vậy?”

"Tê Thiên!" Giọng điệu của Kiều Lăng theo bản năng hơi gay gắt một chút, nhưng rất nhanh liền nhận ra có gì đó không ổn, âm sắc lập tức trở nên ôn hòa: "Bên phía Thu Thủy đang xảy ra chút chuyện, tập đoàn Hữu Hoành..."

Kiều Lăng còn chưa nói xong đã bị Tê Thiên cắt ngang: "Ồ, chuyện này đã giải quyết xong."

Kiều Lăng sửng sốt một chút: "Giải... Giải quyết rồi?"

Chuyện này tối qua mới bắt đầu sôi trào, lúc này vừa đến buổi sáng mà đã được giải quyết xong rồi?

“Chỉ là một tập đoàn Hữu Hoành mà thôi.” Tê Thiên thản nhiên cười: “Nhân tiện, chuyện ở bệnh viện, cảm ơn cô."


Lúc này Kiều Lăng mới hoàn hồn lại: "Không... không có gì."

Sau khi cúp điện thoại, Kiều Lăng hít sâu một hơi, cô ấy nhận ra mình vẫn đánh giá thấp năng lực của tổ chức này, người như Tào Hữu mà có thể giải quyết chỉ trong một đêm! Điều này quá đáng sợ.

Nhận được câu trả lời của Tề Thiên, Kiều Lăng mới hoàn toàn yên tâm.

Thẩm Thu Thủy vừa bước vào văn phòng của mình, thì đã nhìn thấy một bóng người đang ngồi trong văn phòng.

"Thu Thủy bé bỏng, đã lâu không gặp."

"Đường sư huynh?"


Bình luận

Truyện đang đọc