MÙA XUÂN HOANG DÃ

“Tại sao tôi đã ký hợp đồng với cậu rồi mà vẫn còn bảo vệ cậu?” Bình Yến Thu cười: “Đương nhiên vì cậu là em trai của chị cậu rồi.”

Bình Yến Thu chuyển cốc sữa lắc chỉ còn lại một nửa của Cừu Y Vân đến trước mặt mình, sau đó gọi cho Cừu Y Vân một tách trà hoa hồng nóng: “Ngoan, đừng suốt ngày uống mấy đồ lạnh.”

Ánh mắt ai oán của Cừu Y Vân nhìn cốc sữa lắc của mình bị lấy đi, cô thở dài: “Ò.”

Khâu Y Dã nhìn dáng vẻ ngọt ngấy của hai người bọn họ, vẫn chưa thể hòa hoãn lại từ trong cơn hỗn loạn: “Không phải là… lúc em vào Minh Sơn thì hai người đã hẹn hò rồi đấy chứ?!”

“Không phải, lúc tôi ký hợp đồng với cậu thì vẫn đang theo đuổi chị cậu.”

Cừu Y Vân lặng lẽ liếc Bình Yến Thu.

“Sau đó thì hai người hẹn hò?!” Khâu Y Dã nhìn chằm chằm Cừu Y Vân, cậu chịu đả kích quá lớn, não bị nổ tung rồi: Không phải là chị cậu vì cậu nên mới đồng ý với Bình Yến Thu đấy chứ?!

Cừu Y Vân dường như có chút ngượng ngùng: “Không phải đâu, chị không biết chị ấy đang theo đuổi chị… Bọn chị mới ở bên nhau từ cuối năm nay thôi.”

Mặc dù có vẻ là chị cậu bị Bình Yến Thu bẻ cong, nhưng Khâu Y Dã lại không nói ra được Bình Yến Thu có chỗ nào không tốt, cậu còn có chút cảm động.

Bình Yến Thu quen biết Cừu Y Vân mười năm, theo đuổi sáu năm, Minh Sơn là một trong những công ty giải trí lớn nhất trong nước, hiện tại còn đang có xu hướng vươn ra quốc tế, thế mà chị ta lại từ chức giám đốc mảng nghệ sĩ chỉ để sang Ý cùng Cừu Y Vân, còn giúp Cừu Y Vân quản lý hơn ba mươi người của A Cloud. Người có thể làm nhiều việc đến vậy vì Cừu Y Vân, có lẽ sẽ không tìm được người thứ hai.

Bình Yến Thu dường như chưa từng lo lắng rằng mình không được gia đình của Cừu Y Vân chấp nhận, bình tĩnh thong dong đến mức khiến Khâu Y Dã có chút khó chịu. Chị ta vẫn theo thói quen cũ, vân vê điếu thuốc lá nữ nhưng không hút, chỉ xoay vần cây thuốc qua lại giữa các ngón tay: “Không ngờ rằng cậu với Hạ Khôn lại thật sự ở bên nhau, thảo nào cậu ta lại điều Mã Chí Hâm qua.”

“Mã Chí Hâm?”

Bình Yến Thu lắc đầu, cười có chút ý đùa: “Đừng chỉ nhìn ngoại bình bình thường của cậu ta, cậu ta có rất nhiều thủ đoạn đấy, Tạ Nghiêu có thêm ba cái não cũng không chơi lại được cậu ta đâu.”

Nhắc đến Tạ Nghiêu…

“Mấy ngày trước Tạ Nghiêu nói trong điện thoại rằng có hơi nhớ cậu đấy.”

Bình Yến Thu vẩy điếu thuốc trong tay: “Lúc tôi còn ở công ty thì cậu ta cứ như quả pháo nổ vậy, hiện tại phỏng chừng bị Mã Chí Hâm chỉnh đến tắt tiếng luôn rồi. Cậu ta ấy à, chính là thiếu ngược.”

Mặc dù Mã Chí Hâm là người của Hạ Khôn, nhưng Khâu Y Dã trong lúc nhất thời vẫn là nghiêng về phía anh em của mình, thay Tạ Nghiêu lau đi những giọt nước mắt cay đắng.

Bình Yến Thu uống một ngụm sữa lắc: “Vậy nên Hạ Khôn muốn lăng xê cậu? Nhìn cậu ta không giống người như vậy, dựa vào năng lực của Mã Chí Hâm, có lẽ cậu đã có thể bước lên hàng diễn viên hạng nhất rồi, không lý gì chỉ có chút lưu lượng và độ mang đề tài thế này cả.”

“Trong số những bộ phim đã phát sóng của em bây giờ, em cũng đã từng đóng vai nam thứ trong hai bộ phim truyền hình nổi tiếng, thực ra lúc quay phim thì một bộ đóng vai nam ba còn một bộ đóng vai nam bốn.《Crazy Stalker》đang rất hot, nhưng cũng mới chỉ phát sóng đến tập bốn. Có được lưu lượng đến mức này thì cũng không tính là ít chứ?”

Bình Yến Thu lắc đầu: “Nếu không thì sao tôi lại nói cậu không phù hợp với giới giải trí… Cậu tưởng mình là nông dân đang làm ruộng à? Làm được bao nhiêu thì thu hoạch bấy nhiêu? Hạn hán ngập úng sâu bệnh còn cả giảm sản lượng nữa? Tại sao mọi người lại đổ xô vào ngành công nghiệp giải trí? Tươi mới đẹp đẽ sáng chói đều là phù du cả, còn không phải là vì muốn nhận được càng nhiều hồi đáp hay sao? Dựa vào nền tảng của cậu và những tác phẩm gần đây, trừ phi cậu chấm dứt hợp đồng và tự ra làm riêng, nếu không thì đổi sang bất kỳ công ty quản lý nào, cậu cho rằng mình vẫn có thời gian và tinh lực ngồi ở đây tán dóc với bọn tôi như bây giờ hả?”

Lúc này Khâu Y Dã mới nhận ra bản thân bây giờ đang làm một người ngoài cuộc mê muội, cậu hoàn toàn chưa từng nghĩ đến những điều này. Gần đây, ngoài việc nhớ Hạ Khôn ra thì cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh đóng phim, họa hoằn lắm mới rút ra được hai ba ngày để ở bên gia đình. Dựa vào mức độ nổi tiếng của cậu bây giờ thì làm sao gì có chuyện không có thông cáo tìm đến? Mã Chí Hâm, không, nên nói là Hạ Khôn mới đúng, không biết hắn đã giúp cậu ngăn chặn biết bao việc.

Hạ Khôn quả thực… quá tâm lý rồi!

Khâu Y Dã không khỏi mỉm cười: “Đây chính là sức mạnh của bạn trai em!”

Trên mặt Cừu Y Vân viết đầy ‘Em chắc chắn không phải là em trai chị’.

***

Cừu Y Khâu mười sáu tuổi không biết rằng hai bên anh chị của mình phân biệt thành chị gái và ‘anh rể’, anh trai và ‘chị dâu’, hiện tại không ai muốn nói cho cậu biết. Đây là lần đầu tiên cậu nhóc xuất ngoại, sự phấn khích trong lòng khiến cậu nhóc bỏ qua bầu không khí có vài chỗ bất thường: ví dụ như, anh trai cậu nói với chị Thu là ‘Chị gái với em trai em làm phiền chị chăm sóc’, còn chị Thu đáp lại anh trai bằng một cái trợn mắt. Lại ví dụ như, chị gái cậu lo lắng liếc nhìn Hạ Khôn, nói với anh trai cậu ‘Các em lựa sức mà làm’.

Thực ra, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, những gì nên nói thì đã nói hết hôm qua rồi, nhưng là những người thân thiết trong cùng một gia đình thì vẫn luôn có rất nhiều lo lắng.

Cừu Y Vân và Bình Yến Thu dẫn theo Cừu Y Khâu biến mất trong đám đông, Khâu Y Dã nhìn chằm chằm về phía cửa khởi hành quốc tế một lúc, sau đó mới quay đầu lại, cười nhẹ hỏi Hạ Khôn bây giờ sẽ đi đâu.

Cậu phải bay về thành phố X vào tối nay, vẫn còn năm tiếng rảnh rỗi. Chập tối chắc chắn sẽ tắc đường, nếu như trở về nội thành thì bên nhau chưa đến một tiếng đã phải quay lại sân bay rồi.

Nghĩ thế nào thì cũng chỉ có một sự lựa chọn mà thôi.

Sáng ngày mai Khâu Y Dã có cảnh quay, buổi tối còn phải đáp chuyến bay gần ba tiếng đồng hồ, tuy Hạ Khôn buông lời cay độc nhưng rốt cuộc không nhẫn tâm giày vò cậu quá độ.

Ngón tay từ rìa rãnh mông Khâu Y Dã lướt lên phía trước đều dính đầy dịch trắng, kéo ra một vệt đứt quãng, hắn sờ đến eo cậu: “Sao lại gầy thế này?”

“Vốn nên nói là do hình tượng nhân vật yêu cầu, nhưng em không hề cố ý giảm đâu. Có vẻ như khi một người ở trong trạng thái như vậy, cơ thể sẽ dần mất đi năng lượng.” Khâu Y Dã nắm lấy tay Hạ Khôn, đan mười ngón tay vào nhau: “Đừng lo, Phạm Tư Khanh nói rằng em không sao.”

Hạ Khôn hôn lên vai cậu: “Nếu xảy ra chuyện thì đã muộn rồi. Bao giờ thì mới có thể đóng máy?”

“Có vẻ như anh biết Phạm Tư Khanh nhỉ?” Khâu Y Dã nhạy bén nắm bắt thông tin trong lời nói của Hạ Khôn, phía sau vô thức kẹp chặt.

Hạ Khôn trở tay không kịp, khẽ thở hổn hển. Sau khi bắn tinh xong hắn rất nhạy cảm, lỗ nhỏ của Khâu Y Dã đột nhiên siết chặt khiến da đầu hắn tê dại, gậy th*t lại sưng to lên.

Gần một tiếng đồng hồ trôi qua, Hạ Khôn bế Khâu Y Dã bước vào bồn tắm mát-xa, chính mình cũng bước vào ngồi bên cạnh cậu, chọn chế độ trên màn hình cảm ứng bên cạnh rồi bật công tắc. Eo, lưng và vai của Khâu Y Dã được luồng hơi nước như sóng đánh vào, thoải mái đến mức nhắm cả hai mắt.

“Khâu Y Dã.”

Bên tai là tiếng nước kèm theo bọt khí lăn tăn, Khâu Y Dã nghe không rõ: “Gì cơ?”

Hạ Khôn đè lên người cậu: “Sau khi đóng máy xong thì đến nhà anh ăn bữa cơm.”

“Tốc độ quay phim của đạo diễn Chung không theo kịp tốc độ sửa kịch bản của Nhị Kiều, cứ theo cái tiến độ này thì có lẽ phải tầm giữa cuối tháng chín mới xong. Em trai em gần cuối tháng tám về nước, em đến thành phố S tiễn nó nhập học, đến lúc đó thì ăn cùng nhau ha?”

Hạ Khôn nhéo nhẹ eo cậu: “Ngốc.”

“Hửm?” Khâu Y Dã mở mắt, hắt nước vào Hạ Khôn: “Em ngốc chỗ nào chứ?”

Hạ Khôn vuốt gương mặt đầy nước của mình, nhào lên nháo một trận với Khâu Y Dã: “Nói em ngốc, em còn không thừa nhận. Bố mẹ anh muốn gặp người yêu của con trai, dẫn theo em trai em làm gì?”

Khi bọn họ tắm rửa luôn thích nô đùa trong bồn tắm giống như những đứa trẻ, cho dù Khâu Y Dã đã chết mệt khi ‘nô đùa’ với Hạ Khôn trên giường, nhưng một khi vào trong nước thì sức chiến đấu lại lấy về được mấy phần. Vì vậy Hạ Khôn không ngờ rằng lần này Khâu Y Dã lại trực tiếp bị hắn lật úp xuống nước.

Bồn tắm mát-xa này chứa được tầm khoảng bốn đến năm người, khi Khâu Y Dã ngã vào trong nước, cậu không thể chạm tới thành bồn tắm, bị luồng nước từ mọi phía xô đẩy đập vào mặt, ngay lập tức bị sặc nước. Vừa nãy đầu cậu vẫn còn choáng váng, nước xộc thẳng vào khoang mũi khiến cậu khó chịu đến nỗi lập tức trở nên tỉnh táo, lúc này mới luống cuống tay chân.

Hạ Khôn sững sờ một lúc, sau đó lập tức bước tới bế Khâu Y Dã từ dưới đáy bồn tắm lên.

Khâu Y Dã nằm nhoài trên thành bồn, sặc đến nỗi nước mắt nước mũi giàn giụa, một tay Hạ Khôn vỗ lưng cậu, một tay lấy khăn lông cho cậu. Cậu vừa hoà hoãn được một chút thì lập tức nắm lấy tay Hạ Khôn: “Anh nói gì cơ?”

Ánh mắt Hạ Khôn dịu dàng: “Muốn lần sau em đến nhà anh với tư cách là bạn trai.”

“Bố mẹ anh…”

“Bọn họ đã biết được một khoảng thời gian rồi.”

Vẻ mặt của Khâu Y Dã mơ màng: “Anh cứ như vậy mà come out rồi? Đợi đã… ‘Một khoảng thời gian’ là ý gì?”

Hạ Khôn lau đi giọt nước còn vương trên khóe mắt cậu: “Từ hồi cấp ba thì anh đã come out rồi. Lúc đó chứng rối loạn lưỡng cực đang rất nghiêm trọng, có lẽ bọn họ cho rằng việc thích đàn ông chẳng là gì so với căn bệnh này cả.”

Khâu Y Dã đang định nói chuyện thì đúng lúc nhìn thấy trên ngực Hạ Khôn có một vệt đỏ chảy ra.

“Sao anh lại chảy máu thế?!”

Hạ Khôn cúi đầu, cũng nhìn thấy vết thương trên cơ ngực của mình. Hắn chấm ngón tay lên vết máu rồi chấm lên chóp mũi Khâu Y Dã: “Còn không phải là vì vừa nãy em dùng móng tay cào lúc vùng vẫy trong nước đấy sao?”

“Em xin lỗi, hình tượng nhân vật yêu cầu em gần đây không được cắt móng tay.” Phản ứng đầu tiên của Khâu Y Dã là xin lỗi trước, sau đó cậu mới mở to mắt: “Không đúng, rõ ràng là anh đang bị tình nghi dìm chết bạn trai trong nước!”

Hạ Khôn nhìn chiếc mũi đỏ hồng của Khâu Y Dã, bật cười: “Ngốc.”

***

Tháng tám nóng nực, thời gian bị nung chảy, bốc hơi rồi biến mất.

Rating của《Crazy Stalker》lại lần nữa phá kỷ lục, lượt xem video đơn lẻ của nhóm Khâu Y Dã và Tưởng Thanh Duy nhiều đến kinh người, thậm chí còn hot ra cả ngoài mạng. Những bộ phim trước đây của Khâu Y Dã bị đào lại, một số diễn viên từng đóng cùng Khâu Y Dã cũng trở nên nổi tiếng. Lúc Tưởng Thanh Duy xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ cũng mang đủ loại đề tài, phụ đề ‘rõ ràng là có thể dựa vào kỹ năng diễn xuất’ liên tiếp xuất hiện.

Sau tập năm, tất cả các nhóm nghệ sĩ trừ nhóm của Khâu-Tưởng ra thì đều bị loại, tuy bốn nhóm còn lại trước đây bị mắng đến thảm, nhưng tốt xấu gì cũng có độ hot, sau khi bị loại thì không còn độ hot nữa. Có thể cảm nhận được rõ ràng rằng có ba nhóm biết bản thân mình nhất định sẽ không thành công, nên từ lúc bắt đầu quay chương trình liền tự tạo thêm đất diễn cho mình. Nếu như không có sự so sánh với nhóm Khâu-Tưởng thì có lẽ còn có thể vui vẻ. Nhưng đoạn video cắt ghép của bọn họ lên sóng cùng lúc với nhóm Khâu-Tưởng, gần giống như hai chương trình chuyển đổi qua lại, chỉ có thể dùng biểu tượng cảm xúc ‘không nhìn thấy’ để hình dung.

Ngược lại, có ba nhóm thường có biểu hiện hút mắt, lên kế hoạch trốn thoát một cách cẩn thận giống như Khâu Y Dã. Chi là bọn họ đều trông rất bình thường, rất dễ dàng lẩn trốn trong đám đông nên độ khó và độ kịch tính đều thấp hơn Khâu-Tưởng rất nhiều.

“Anh Khâu, sao anh lại gầy đi rồi?” Tưởng Thanh Duy trong video đang cầm một bát dưa hấu đã được cắt thành miếng, trên tay cầm dĩa ăn trái cây.

“Thế ư? Có lẽ do vết nám vẽ trên mặt vẫn còn?”

“Hóa trang trâu bò thế? Bây giờ trông anh thật sự phờ phạc đấy. À đúng rồi, anh đã xem tập vừa mới phát sóng của《Crazy Stalker》chưa?”

“Chưa xem, hôm nay anh có cảnh quay đêm, vừa mới trở về. Sao thế, bùng nổ lắm à?”

“Không phải. Em muốn nói với anh là đoạn chúng ta bị tấn công vào đêm hôm đó bị cắt rồi.”

Khâu Y Dã gật đầu: “Ừm, đoạn đó có lẽ quay không được tốt nhỉ? Trời tối như thế, hai máy quay lại ở đằng xa.”

“Không phải đâu, hiệu quả quay được có vẻ khá tốt. Vạn Kính Tiên nói là bên Điện ảnh tìm tới, sau khi bàn bạc thì cắt đoạn này đi, muốn nhấn mạnh đoạn này trong phim điện ảnh.”

“Đài Giang Nam có thể hào phóng đến vậy sao? Lão Vạn nhà em rất có bản lĩnh đấy.”

“Không phải anh ấy, là Hạ Khôn, hơn nữa Phí Triều ở trung gian đàm phán. Anh… không biết sao?”

Khâu Y Dã lắc đầu, không để tâm: “Anh ấy không nói với anh. Vốn dĩ còn nghĩ bộ phim điện ảnh này không quá đáng tin, nhưng bây giờ anh thực sự có chút mong đợi nhỏ đấy.”

Sau khi Tưởng Thanh Duy tắt video thì đặt bát dưa hấu sang một bên, rơi vào trầm tư.

Vạn Kính Tiên đi tới nhón một miếng dưa hấu: “Sao thế?”

“Em hơi lo lắng cho anh Khâu. Phong cách yêu đương của anh ấy sao lại như vậy cơ chứ, cũng quá rộng lượng rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc