NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1398

Tô Nhu quay người, kéo Lâm Chính lên xe của mình, lái xe rời đi.

Hai vợ chồng Tô Quảng hô gọi một lúc lâu cũng vô dụng.

Trên đường đi, Tô Nhu không nói tiếng nào, mắt đỏ lên, tay siết chặt vô lăng.

Xe ô tô lái thẳng đến bên bờ sông mới dừng lại.

Tô Nhu đi đến bờ sông, nhìn ra sông lớn, ánh mắt sâu xa.

“Đừng để cảm lạnh”, Lâm Chính cởi áo khoác ngoài khoác lên người cô.

“Vết thương của anh…”, Tô Nhu muốn nói lại thôi.

“Chỉ là vết thương ngoài da mà thôi, đừng quên anh cũng là bác sĩ, anh biết chừng mực”.

“Ừ…”, Tô Nhu khẽ cắn môi, nhìn gương mặt Lâm Chính, trong lòng khẽ động.

Không biết vì sao cô nhận ra Lâm Chính không còn đáng ghét như trước.

Hôm nay mình bị làm sao vậy?

Hiệu ứng lẫn lộn kích thích sao?

Tô Nhu xoa hai má, hơi nghi hoặc.

Có lẽ chỉ là nhất thời thương xót…

Két!

Lúc này, một chiếc xe Maserati đột nhiên dừng sau lưng hai người, tiếng phanh gấp kéo suy nghĩ của hai người trở về hiện thực.

Tô Nhu và Lâm Chính nhìn ra sau.

Đây là Maserati mới nhất, biển số còn chưa treo.

Sau khi xe dừng lại, một người phụ nữ trung niên tay chân luống cuống bước xuống khỏi xe.

“Bác cả?”.

Tô Nhu nhìn rõ người đến, lập tức lên tiếng.

Hóa ra người đến là… mẹ của Tô Dư, Lưu Mãn San!

“Tiểu Nhu, quả nhiên cháu ở đây, bác đã bảo nhìn thấy xe cháu lái về phía này mà. Mẹ cháu mới gọi điện cho bác! Đi thôi, quay về, đừng để mẹ cháu lo!”, Lưu Mãn San hơi mất kiên nhẫn nói với Tô Nhu.

“Nhưng… Bác cả, chiếc xe… chiếc xe này ở đâu ra vậy?”, Tô Nhu khó tin nhìn chiếc Maserati ở trước mặt, lắp bắp hỏi.

“Đương nhiên là bác mua chứ đâu! Sao, đẹp không?”, Lưu Mãn San đắc ý hỏi.

“Bác mua?”.

Tô Nhu suýt thì rớt tròng mắt ra ngoài, cô ngơ ngác nhìn Lưu Mãn San, khó hiểu hỏi: “Bác lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”.

“Mượn đấy!”, Lưu Mãn San cười đáp.

“Mượn sao?”, Tô Nhu tưởng như ngất đi được. Mượn tiền mua xe? Lại còn mua siêu xe nữa? Điên rồi?

Người bình thường ai làm chuyện này chứ?

“Đang yện đang lành sao bác lại mượn tiền mua xe thế ạ? Mượn xong thì trả thế nào đây ạ?”, Tô Nhu thận trọng hỏi.

“Tô Nhu chắc không biết rồi? Con gái bác sắp trở thành ngôi sao lớn. Tới khi đó nó kiếm được cả chục triệu tệ, một chiếc xe này có là gì chứ? Trả được, không thiếu tiền đâu”, Lưu Mãn San cười đắc ý.

Bình luận

Truyện đang đọc