NGUYÊN TỐ ĐẠI LỤC



Đây là huy hiệu của chúng ta.

Dạ Trần đưa cho Tiểu Mỹ huy hiệu của bản thân mình và Lân Diễm đi hoàn thành việc tấn cấp.

Còn của Linh Lung thì không cần vì nàng đã sớm lên rồi.
Được.

Chờ ta một chút.

Tiểu Mỹ mỉm cười tiếp nhận.
Đôi mắt của nàng liếc qua hai chiếc huy hiệu trên tay liền không khỏi kinh ngạc.

Vậy mà đều đã hơn một trăm điểm tích luỹ hết.

Nàng thầm nghĩ, đôi mắt liếc trộm hai người.
Nàng không khỏi thở dài lắc lắc đầu, cũng không nghĩ nhiều nữa liền nhanh chóng bắt tay vào làm việc.
Đúng rồi.

Ta muốn thành lập đội ngũ.

Dạ Trần đột ngột lên tiếng.
Tiểu Mỹ ngẩng đầu lên quan sát ba người đi chúng.

Đám người xung quanh đó nghe vậy, người ánh mắt sáng lên, người vẻ mặt ầm trầm.
Dạ Ma ngươi muốn thành lập đội ngũ.

Tiểu Mỹ không khỏi hỏi lại.
Dạ Trần nhanh chóng gật đầu.
Vị này là...!Tiểu Mỹ thấy vậy liền hỏi danh tính người thần bí ánh mắt màu vàng đang ở cùng hai người.
Nghe nàng nói, Linh Lung không khỏi liếc nhìn nàng một cái.

Cái nhìn này làm cho Tiểu Mỹ có chút giật thót tim, nàng chỉ cảm giác mình như bị người ta nhìn thấu vậy.
Dạ Trần nói: Bằng hữu của ta tên là Linh Lung.
Tiểu Mỹ gật đầu, nàng có chút tránh né không dám nhìn vào đôi mắt của người tên là Linh Lung.
Vậy còn tên đội ngũ của ngươi.

Tiểu Mỹ vừa ghi chép vừa hỏi.
Dạ Trần nhìn hai người bên cạnh liền mỉm cười nói: Dạ Lân linh.
Dạ Lân Linh...!Không chỉ Tiểu Mỹ mà cả những người xung quanh đều dụng tâm ghi nhớ cái tên này.

Xem ra cuộc mua bán này không thành công rồi.

Ở phía xa có người nói khẽ.

Đôi mắt hắn âm trầm nhìn ba người Dạ Trần, không biết hắn đang suy nghĩ gì.

— QUẢNG CÁO —
Chung Linh xem ra ngươi tay trắng mà về thôi.

Nam tử ngồi đối diện thành viên Lang Lôi Đoàn không khỏi nói khẽ, khoé miệng còn treo nụ cười xấu xa.
Chung Linh nghe vậy, khuôn mặt hiện rõ vẻ ghét bỏ nhìn nam tử nói: Long Ngọc ngươi cũng không kém.
Cũng đúng.

Nam tử tên Long Ngọc nghĩ lại liền mỉm cười thật to.
Hai tên các ngươi còn ở đó trêu đùa.

Nữ tử gần đó nhíu mày nói.
Nàng không khỏi đứng dậy đi về phía ba người Dạ Trần ở xa.
Có chuyện...!Đám người thấy biến không khỏi thì thầm.
Chung Linh và Long Ngọc ánh mắt chăm chú quan sát tình hình sắp xảy ra.
Xong rồi.

Ta cũng đã thêm Linh Lung vào đội của hai người.

Đăng kí đội ngũ cũng đã làm xong.

Tiểu Mỹ rất nhanh đã làm xong, nàng cũng đưa cho Dạ Trần hai chiếc huy hiệu cấp bậc Đồng.
Điểm tích luỹ ta cũng đã thêm vào.

Vì giết Cuồng Sư được miễn phí thăng cấp.

Cho nên điểm tích luỹ sẽ không bị trừ.

Nàng nói tiếp.

Trong tay nàng cũng cầm thêm một chiếc huy hiệu Giám sát viên Đồng cấp.
Cuối cùng cũng đạt được.

Nàng vui mừng nghĩ.


Bàn tay càng ra sức nắm chặt chiếc huy hiệu trong tay, thể hiện rõ sự quyết tâm của nàng.
Dạ Trần nhìn vào chiếc huy hiệu bằng Đồng có hiện ra con số hơn sáu trăm điểm tích luỹ liền không khỏi mỉm cười hài lòng.
Đây mới chi là bắt đầu.

Dạ Trần quay sang nói khẽ với Lân Diễm và Linh Lung.
Hai nàng nhìn hắn gật đầu thật mạnh.
Từ nay về sau hi vọng mọi người giúp đỡ lẫn nhau.

Ta nhất định sẽ làm hết sức của mình.

Tiểu Mỹ thấy ba người như vậy, nàng liền nói.
Ba người Dạ Trần nhìn nàng gật đầu đồng ý, không khỏi làm cho đám Giám sát viên xung quanh tiếc nuối cùng ghen ghét nhìn Tiểu Mỹ.

Ai bảo nàng tốt số, tự nhiên lại tìm được một đội ngũ tràn đầy tiềm năng.

— QUẢNG CÁO —
Diệt Ma Hội mặc dù cho phép các Diệt Ma Giả tự do hành động, làm những việc mình thích nhưng ở một phương diện quản lí liên kết giữa các Giám sát viên và Diệt Ma Giả thì lại làm rất chặt.

Có thể nói Giám sát viên một khi lên cấp trở thành nhân viên chính thức của Diệt Ma Hội thì chính bản thân Giám sát viên phải siết chặt lại khoảng cách giữa chính mình và đội ngũ mình giám sát.
Tất nhiên một khi lên cấp, một Giám sát viên chỉ có thể hỗ trợ cho một đội ngũ.

Cho đến khi đội ngũ đó tự tan rã hoặc bị tiêu diệt thì mới được đi tìm đội ngũ khác.

Nhưng đội ngũ mỗi lần lên cấp lại có thể tìm thêm một Giám sát viên nữa hỗ trợ cho mình.
Chúc mừng mấy người các ngươi.

Thế Anh có chút thở dài, cười nói.
Ngươi cũng sẽ sớm lên được thôi.

Tiểu Mỹ sao không nhìn ra tâm trạng của Thế Anh lúc này, nàng cũng chỉ có thể mở miệng an ủi mà thôi.
Xin chào.

Một tiếng nói vang lên hấp dẫn mọi người.
Dạ Trần không khỏi liếc nhìn xung quanh, xem đối phương đang chỉ ai.
Là ba người đó.


Trước mặt Dạ Trần xuất hiện một người phụ nữ có chút xinh đẹp, ngũ quan thanh tú, dáng người cân đối, mang cho người tiếp xúc cảm giác dễ gần và thoải mái.
Ngươi là ai.

Dạ Trần lạnh lùng nói.
Lân Diễm và Linh Lung mắt nhìn chăm chăm người mới đến.

Cố ý xuất hiện gặp mặt nhất định không có chuyện tốt.

Hai nàng cùng quan điểm suy nghĩ.
Người đến không khỏi kinh ngạc.

Đây là lần đầu có người lạnh nhạt với nàng nha.
Ta là Nhã Thanh.

Một đội trưởng của Kinh Vũ Đoàn một trong năm quân đoàn mạnh nhất.

Nàng mỉm cười nho nhã giới thiệu bản thân.
Đám người xung quanh không khỏi trừng mắt xem kịch hay phía trước, hai người Chung Linh và Long Ngọc nở nụ cười đầy thâm ý ngồi đằng xa.

Tiểu Mỹ ở đằng sau Dạ Trần không khỏi lo lắng siết chặt bàn tay, nàng biết rõ ý định của mấy quân đoàn này đến.

Liền xem ở định mệnh vậy.

Nàng thầm nghĩ.
Liên quan với chúng ta sao.

Dạ Trần chớp chớp đôi mắt hỏi.
Đám người xung quanh nghe Dạ Trần nói không khỏi gật đầu.
Nhã Thanh khoé miệng giật giật, người phía trước không khỏi quá vô tình đi.

Ta muốn mời các ngươi vào quân Đoàn của chúng ta.

Nàng hít sâu một hơi mỉm cười nói.

Rất nhiều người nằm mơ cũng muốn vào quân Đoàn của các nàng để được nâng đỡ, bảo hộ.

— QUẢNG CÁO —
Nghe nàng hỏi thẳng như vậy.

Tiểu Mỹ tâm không khỏi dựng lên, đôi tai chăm chú lắng nghe câu trả lời.

Nhiều người bên cạnh không khỏi thương hại, đồng tình nhìn nàng.

Trong mắt của bọn họ hầu như không có ai từ chối lời mời của Ngũ Đại Quân Đoàn cả.
Không hứng thú.


Chúng ta cũng có đội ngũ rồi.

Dạ Trần bình tĩnh nói.
Đám người xung quanh mắt sáng lên nhìn tình cảnh phía trước.

Tiểu Mỹ cảm động nhìn ba người Dạ Trần phía trước.

Câu trả lời của hắn thế nhưng liên quan đến cuộc sống sau này của nàng.
Ngươi là Dạ Ma nhỉ.

Ngươi có thể suy nghĩ lại một chút nha.

Nhã Thanh có chút tức giận nói với Dạ Trần.
Dạ Trần đáp lại nàng bằng một cái lắc đầu.

Ta đã thành lập đội ngũ riêng.

Không thể vì một lời mời mà phá huỷ được.

Dạ Trần kiên định nói.
Hai người đội hữu bên cạnh sẽ rất thất vọng về ta nha.

Đây là điều ta không muốn thấy nhất.

Dạ Trần nói tiếp.
Đội ngũ của ngươi còn quá yếu.

Các ngươi sẽ không tồn tại được lâu đâu.

Nàng thấy mềm không được chỉ có thể dùng cứng.
Đám người nghe vậy nhanh chóng lùi ra phía sau, để trống lại một không gian khá rộng.

Mấy người ngồi đằng xa mỉm cười càng sâu, đôi mắt họ tràn đầy hứng thú nhìn về phía này.
Tiểu Mỹ có chút lo lắng định đi lên phía trước nhưng đã bị tiếng nói của Linh Lung làm khựng lại.
Ngươi chắc không.

Linh Lung nụ cười che dấu trong áo choàng nói khẽ.
Nghé con không sợ cọp.

Nhã Thanh tức giận nói.

Cái gì đoan trang, thanh nhã đều bị lửa giận dẹp đi.
Nghe nàng nói, Dạ Trần và Linh Lung có chút buồn cười nhưng không dám phát ra tiếng cười.
Dạ Trần nhanh chóng dắt tay Lân Diễm lùi lại phía sau một bước, để lại phiền toái cho Linh Lung giải quyết..


Bình luận

Truyện đang đọc