NHẶT ĐƯỢC SIÊU CẤP SOÁI CA


Khi đến căn phòng lúc nãy thì đã nhìn thấy Tô Thước đang ngồi bắt chéo chân, chắc hẳn là đang chờ cô, còn Chung Tín thì lại đứng ở phía sau lưng của Lão đại, nếu không phải nể mặt Tô Thước thì cô thật sự muốn xông đến đánh cho tên chết bằm kia một trận ra trò đấy.

Sau đó thì Tô Nhiễm cũng ngồi xuống đối diện với Tô Thước, rồi bắt đầu nói về những gì mà mình điều tra được từ Châu gia.
Đầu tiên phải nói đến cô gái muốn gả cho anh – Châu Tiểu Á, bề ngoài thì dịu dàng, bên trong có chút nổi loạn, nhưng nói cũng đúng thôi, dù sao cũng chỉ mới mười tám, mười chín tuổi thôi mà, nổi loạn một chút chắc không sao đâu.

Tuy nhiên, Châu Tiểu Á lại có một mặt khá là trầm tĩnh, có lẽ là vì lớn lên trong một gia đình có kĩ cương như Châu gia, một phần là có cha làm quân nhân, một phần khác thì lại là con gái của tiểu thư danh giá, từ nhỏ được cha mẹ bảo bọc, cũng được sống trong nhung lụa nên về chuyện làm việc thì vẫn còn ỷ lại rất nhiều từ gia đình.
Tiếp theo, đương nhiên phải nói về cô tình địch của Tô Nhiễm – Châu Tiểu Ân, là chị gái của Châu Tiểu Á, xuất thân cũng khá hiển hách như trên, nhưng cô chị này có tâm tư khó đoán hơn em gái, nói sao thì Tô Nhiễm cũng tiếp xúc với Châu Tiểu Ân nhiều rồi nên có thể thấy được cô gái này có tính ganh đua rất cao, hiển nhiên thì lòng tự tôn cũng cực kỳ cao, đối với vị trí trong quân đội thì không có, vì cha của cô ta không có ý định để con gái kế thừa sự nghiệp của mình, mà tất cả đều dồn vào cậu con trai út.

Đã nhắc đến cậu con trai út thì không thể không nói thêm, cậu ta tên là Châu Nam Hạo, là em trai song sinh của Châu Tiểu Á, năm nay cũng mười tám tuổi, từ nhỏ đã sống trong quân đội, hiển nhiên là đã được lót đường kế thừa sự nghiệp của Châu goa.


Tính cách được mài giũa khá tốt, tương lai chắc hẳn có thể trở thành một cốt cán của quân đội.
Kế tiếp chính mà người phụ nữ quyền lực đã sinh được ba người con cho Châu gia, chính là Châu phu nhân Khang thị - Khang Diệu Di.

Bà ấy đích thực là xuất thân danh gia vọng tộc, kết hôn với Châu Trung Tá cũng là vì hai chữ “Hôn ước’, nhưng tình cảm của họ dần được bồi đắp nên cũng có thể xem hiện tại rất mặn nồng.

Tính cách của bà ấy thì có chút dịu dàng nhưng không dễ bắt nạt, không khoa trương nhưng ai cũng phải kính sợ, hiển nhiên thì đối với bà ấy thì gia đình chính là mạng sống, chỉ cần không động đến gia đình thì bà ấy cũng sẽ ngoan ngoãn làm con mèo nhỏ bên bếp sưởi vô hại.
Cuối cùng, chính là Trung Tướng Châu – Châu Chí Tường, ông ấy là một quân nhân rất gương mãu, cũng khá thân thiết với Phó gia, từ khi được thăng lên bậc Tướng thì Châu Chí Tường càng kỉ luật hơn, nếu nói là ông ấy dễ bị sa đọa thì cũng không hẳn, vì thứ Châu Chí Tường quan tâm là gia đình, chỉ cần gia đình của ông ấy bình an thì ông ấy cũng không bất chấp.

Nhưng! Chỉ cần gia đình của ông ấy gặp nguy, thì Châu Chí Tường có thể làm ra nhiều chuyện, nhưng không hẳn là phi pháp.
Tô Thước nhìn Tô Nhiễm, sau đó liền nói:
- Cô biết rõ quá nhỉ?
Ngay lúc này thì Tô Nhiễm chỉ cười hề hề, sau đó còn gãi đầu, trực tiếp đứng dậy cúi người chín mươi độ, nói:
- Thật xin lỗi Lão đại!
- Tại sao lại xin lỗi tôi.

- Nếu như không phải tôi ham mê tình ái mà bỏ bê nhiệm vụ thì anh cũng sẽ không phải để tâm nhiều như vậy.


Đối với tôi thì điều tra một gia đình không phải chuyện khó nhưng chính tôi lại ỷ y và cho rằng nó không quá cần thiết… Lão đại, tôi sai rồi, tôi thành thật xin lỗi.
Tô Thước cũng chỉ mỉm cười, nói sao đi nữa thì cánh tay đắc lực của anh cũng chỉ có hai người, một người luôn điềm tĩnh và là quân sư đáng tin cậy Chung Tín.

Một người vừa văn thao lại võ lược, tất tần tật đều biết rõ, chỉ cần cô muốn thì có thể thống lĩnh Thế giới ngầm, nhưng không ngờ lại có ngày một Sát Thần vô tình vô ái lại rơi vào lưới tình với một quân nhân, tuy Tô Thước không ngăn cản nhưng anh chỉ sợ sau này người tổn thương là Tô Nhiễm.
- Được rồi.

tôi không có ý trách mắng cô, hơn nữa tôi chỉ muốn nhắc nhở cô mà thôi.

Nếu như cô muốn thành thật với Phó Thiêm Dục thì nên nói sớm đi, còn nếu cô vẫn muốn giấu anh ta thì nên cất cái đuôi cho kĩ vào.
Tô Nhiễm liền hé mặt nhìn anh, sau đó còn cười vui vẻ nói:
- Anh không ngăn cản tôi sao?

- Tôi cũng không phải cha mẹ của cô, cho dù có ngăn cản thì người có duyên rồi cũng sẽ quay về.

Tôi chỉ không muốn cô bị tình ái làm phân tâm công việc.
Tô Nhiễm nghe vậy liền ngoan ngoãn gật đầu, sau khi rời đi thì cô còn mang theo một tâm trạng rất thoải mái, quả nhiên tiểu bảo bối Hà Tiểu Mật nói rất đúng, Lão đại không có ý định ngăn cản tình yêu của cô mà chỉ là do cô lo yêu đương nhiều mà quên nhiệm vụ, thì thế nên anh mới tức giận.

Bây giờ Tô Nhiễm thật sự rất muốn tung cánh bay đến Lăng gia để ôm bảo bối của mình một cái.
Khi về đến nhà thì Tô Nhiễm vẫn còn lẩm bẩm trong miệng:
- Chút nữa phải hôn em ấy chục cái mới được, đúng là tiểu thiên thần của lòng chị mà..


Bình luận

Truyện đang đọc